Sự nghiệp đối với một người đàn ông rất quan trọng, Tần Tử Kỳ đã giành trọn những năm tháng nhiệt huyết của mình, tận tụy cống hiến cho Lục Thị, tận tâm phụ tá cho Lục Vỹ Thần. Thật ra anh ta làm việc như một cái máy, giữ vai trò trợ lý đặc biệt, giúp Lục Vỹ Thần từ chuyện ở công ty đến việc gia đình, sự nổ lực đó không phải vì tiền. Nhà họ Tần chẳng thiếu tiền, chỉ tính số cổ phần trong các công ty lớn được Tần gia mua trong mấy năm qua, lợi nhuận thu về đủ để sống an nhàn đến đời sau.
Chỉ là, làm việc cùng một người kiệt xuất như Lục Vỹ Thần là trãi nghiệm tốt, trước mắt Tần Tử Kỳ cũng chưa có việc gì để thoát khỏi cảnh an nhàn.
Sau ngần ấy năm, không ai nghĩ Tần Tử Kỳ sẽ nghỉ việc, vậy mà lần này Tần Tử Kỳ nghỉ việc thật.
Đơn xin từ chức cậu đặt xuống bàn. Lục Vỹ Thần liếc nhìn một cái rồi lại tiếp tục làm việc, xem như chưa từng thấy gì.
- Lục Vỹ Thần, tôi muốn nghỉ việc.
Tần Tử Kỳ rất nghiêm túc, dẫu cho Lục Vỹ Thần không đồng ý để cậu đi, cậu cũng sẽ bỏ công việc này.
- Trình bày lí do! Nếu là chê lương không xứng với công, tôi lập tức phảm phòng kế toán tăng gấp đôi cho cậu.
- Tôi đâu có cần lương…
Tần Tử Kỳ bỗng nhiên thở dài. Lục Vỹ Thần chau mày, sự thiếu năng lượng này của cậu khiến hắn không thuận mắt.
- Cậu cần cái gì?
- Diệp Vân có thai rồi, mấy tháng nữa sẽ sinh. Sinh con xong sẽ gả cho tôi. Tôi nhìn thấy cô ấy ốm nghén thật là đau lòng, rất muốn ở nhà chăm sóc cô ấy. Tấm lòng này của tôi cậu có hiểu không?
Thì ra không phải Tần Tử Kỳ bất mãn với hắn, cũng không phải bị hắn áp bức quá đáng gì. Cậu ta chỉ là đổi từ vai đầy tớ của kim chủ thành kiếp thê nô bên vợ con mà thôi. Làm đàn ông mà không có uy lực đúng là suốt đời không thể vươn lên làm trụ cột.
Hình tượng người đàn ông vì tình bỏ cả chữ nghiệp đó nói ra cũng rất đáng ngưỡng mộ. Tuy nhiên, thực tế phũ phàng, cái giá của sự si mê vô hạn lại là phận đời bạc bẽo.
Ngày đầy tháng của con trai Tần Tử Kỳ, Lục Vỹ Thần đưa đến một tải quà. Hà Tiết Âu nói rằng quà cho con của bạn thân cô ấy nhất định phải đặc biệt, hắn nghĩ mấy ngày vẫn không chọn được thứ gì đặc biệt, cuối cùng người ta giới thiệu món gì hắn cũng lấy, quà chất đầy một xe tải hàng. Hắn nhìn xe quà của mình cũng thấm ý vui, liền cho người trang trí chiếc xe kia giống như một hộp quà.
Tần Tử Kỳ nghỉ việc, đối với hắn mà nói là sự mất mát quá lớn. Hắn tuyển dụng cả một tháng, chỉ có phụ nữ, không có tên đàn ông nào đến nạp mạng. Cuối cùng hắn cũng phải chọn một cô kém sắc vào làm việc. Dẫu có kém sắc thật sự, bà Lục vẫn vài ba ngày đến công ty cầm súng dọa người.
Hắn nhớ Tần Tử Kỳ muốn chết!
Lục Vỹ Thần dìu Hà Tiết Âu vào trong nhà, cẩn thận kê gối tựa lưng cho cô. Tần Tử Kỳ có con trai thì sao hắn có thể thua kém, con của hắn cũng lớn vượt mặt mẹ nó rồi.
- Lục tổng, Tiểu Âu, hai người đến rồi, mau lại đây bế em bé đi!
Diệp Vân thấy Hà Tiết Âu bụng đã lớn không tiện ôm bế nên trao con qua tay của Lục Vỹ Thần. Cô nhiệt tình bao nhiêu thì hắn mặt lạnh bấy nhiêu, còn không thèm