Hà Tiết Âu ở nhà họ Lục đã tròn một tuần. Không ai đến thăm cũng không thể đi thăm người ngoài. Hoàn toàn đóng vai người vợ tự kỉ: không điện thoại, không máy tính, không thiết bị kết nối liên lạc, không thể ra ngoài, đau khổ nhất là có rất nhiều tiền nhưng không thể tiêu. Cả một ngày chỉ hoạt động tuần hoàn theo một quy trình: ăn, ngủ, kiểm tra vết thương, ăn, ngủ. Đến mặt trời cũng không nhìn thấy. Chó thật, đi tù vẫn còn tốt hơn làm vợ Lục Vỹ Thần.
- Phu nhân, cô đoán xem cô sắp nhận tin vui gì?
Phùng quản gia vừa mới dọn bữa sáng thính soạn lên bàn. Mặt mũi hà Tiết Âu vẫn nhăn nhó khó chịu.
- Lại là món ăn dinh dưỡng nào nữa? Tôi sắp bị các người biến thành con heo rồi!
- Phu nhân phải ăn đầy đủ dinh dưỡng để mau chóng hồi phục sức khỏe. Nhưng hôm nay không có món mới, chỉ có quà của ông chủ!
- Có phải cho tôi thêm một tấm thẻ để an ủi tinh thần không?
- Không không, ông chủ tặng phu nhân một chiếc điện thoại mới. Điện thoại cũ của người… chắc ông chủ đã phá hỏng rồi nên muốn bù đắp…
Cả một đời phục vụ nhà họ Lục ông chưa bao giờ cảm thấy vất vả. Cho đến khi Lục Vỹ Thần trở thành chủ và Hà Tiết Âu trở thành bà chủ, mồ hôi của Phùng quản gia đã không thể khô được nữa rồi.
Hà Tiết Âu cầm lấy điện thoại, ngắm nghía một vòng rồi cơ mặt cũng dãn ra mấy phần.
“Không tồi. Không keo kiệt thì mọi thứ đều tốt”
- Chết tiệt! Đúng là tên khốn….
Ha, lưu manh vẫn là lưu manh, tưởng tốt lành hóa ra tính toán. Tặng điện thoại nhưng lại giới hạn liên lạc. Danh bạ còn chỉ có mỗi một số điện thoại của hắn. Tặng làm cái chó gì?
- Phu nhân đừng tức giận, đừng tức giận mà. Ông chủ còn nói hôm nay muốn phu nhân được ra ngoài mua sắm, làm đẹp cho bản thân. Thời gian qua để phu nhân phải chịu khổ, ông chủ nhất định sẽ tận lực bù đắp!
- Bù đắp? Được, tôi cho anh ta bù đắp. Tôi sẽ quẹt cái thẻ đen của anh ta cho đến khi cháy khét mới thôi!
Quả là như vậy, Hà Tiết Âu cầm tấm thẻ kia đến một loạt các trung tâm thương mại, gặp gì mua nấy, không cần biết có tác dụng gì. Quẹt thẻ với tốc độ chóng mặt. Quần áo, giày dép, trang sức, túi xách, nước hoa không bỏ xót thứ gì. Hà Tiết Âu trúng số, các trung tâm thương mại cũng trúng số theo, doanh thu và lợi nhuận tăng nhanh vèo vèo. Có mấy tiếng đồng hồ mà doanh số sắp bằng cả 1 năm rồi. Thần tài, thần tài đến, từ nhân viên, quản lí đến giám đốc thay phiên nhau chạy theo xách túi cho Hà Tiết Âu, cuối đầu nguyện làm trâu làm ngựa cho cô.
Chưa đủ, một loạt cửa hàng thời trang đẳng cấp thế giới cũng không bỏ qua. Không mua hết quần áo trong