Hôm sau, Sơ Tình đứng trước gương lựa đồ từ rất sớm, lại còn phải trang điểm.
Dù sao đây là lần đầu có thể nói là cô và Điềm Thuỵ đi chơi riêng, dù không phải hẹn hò nhưng cô vẫn phải chú trọng.
Thời tiết không quá lạnh, Sơ Tình chọn cho mình chiếc váy đầm hai dây màu đỏ, phần thân trên thiết kế ôm form corset, tà váy dài gần tới đầu gối, xoè nhẹ như váy công chúa.
Tóc cũng được cài nơ đỏ, hôm nay Sơ Tình cũng chỉ trang điểm nhẹ.
Cầm theo áo khoác mỏng màu trắng, phòng khi có gió.
Đúng 9h tối, cô có mặt ở cổng trường, cô không có thói quen đi muộn để người khác chờ.
Nhưng cô không nghĩ tới, lúc cô đến Điềm Thuỵ đã đứng sẵn ở đó rồi.
Điềm Thuỵ đã nhìn thấy cô, trong mắt anh lúc này tràn ngập hình ảnh của Sơ Tình.
Điềm Thuỵ biết Sơ Tình rất đẹp, mà cô cũng rất biết cách chăm sóc cho bản thân, Sơ Tình xứng đáng được mọi thứ tốt đẹp trên đời.
Điềm Thuỵ nhìn cô không rời mắt, anh khẽ liếm môi, lồng ngực chợt nảy lên liên hồi.
Cô càng đến gần, Điềm Thuỵ càng thấy tim mình đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi ngực.
Anh cố gắng trấn định, hít một hơi.
“Điềm Thuỵ, cậu tới đã lâu chưa?” Giọng nói cô lúc này nghe quá đỗi ngọt ngào, Điềm Thuỵ đang nghĩ mình bị điên, anh không tập trung nghe được cô hỏi gì.
“Điềm Thuỵ, sao thế? Rất xấu sao?” Cô gọi lại lần nữa, nghĩ rằng anh thấy mình mặc như vậy không đẹp.
“Không, rất đẹp” Anh nói, nỗ lực làm bản thân như không có chuyện gì.
“Vậy hả? Hôm nay cậu cũng đẹp lắm, áo thun đỏ làm mặt cậu rất sáng” Được Sơ Tình khen, tai Điềm Thuỵ bỗng chốc đỏ lên, nóng hổi.
Chỉ là nghe cô nói, anh mặc áo màu đỏ đẹp, vậy sau này anh mua nhiều áo đỏ một chút.
Vậy Sơ Tình sẽ vui.
“Cậu..
Đã ăn gì chưa?” Điềm Thuỵ chủ động hỏi.
“Tớ ăn rồi, nhưng có thể ăn nhẹ một chút” Sơ Tình sợ Điềm Thuỵ còn chưa ăn, nên chủ động nói muốn đi ăn trước.
“Cậu muốn ăn gì?” Anh lại hỏi.
“Ăn kepab được không?Và cả trà sữa, tớ sợ ăn lẩu sẽ bám mùi.
Không thơm nữa”
“Vậy đi mua trước”
Điềm Thuỵ lại phát hiện, Sơ Tình rất sạch sẽ, thích cơ thể luôn phải thơm.
Anh sẽ ghi nhớ.
Hai người đi bộ chầm chậm trên đường, gió thổi khá mát mẻ.
Sơ Tình thấy giống như giấc mơ vậy, không ngờ tới cô lại có cơ hội đi cùng anh ngắm pháo hoa.
Đến được quảng trường, mọi người tụ lại rất đông, không khí náo nhiệt.
Sơ Tình chọn một góc ít người dẫn Điềm Thuỵ qua đó, lại