Tô Hiểu Nhiên nheo mắt, hai tay nắm chặt thành nắm đấm.
Đường Nhất Vi có chút bất mãn: “Liễu Như Loan, người đụng vào cô là tôi, sao cô phải nhắm vào Hiểu Nhiên chứ?”
Liễu Như Loan cười lạnh: “Tôi thích nhắm vào ai thì nhắm vào người đấy, còn cần lý do sao?”
Nói xong, trong mắt cô ta xẹt qua tia lạnh lùng: “Hơn nữa, chuyện lần trước! Tô Hiểu Nhiên, tôi còn chưa tính xong với cô đâu”
Tô Hiểu Nhiên mím môi, chuyện lần trước cô hoàn toàn là người bị hại, là Liễu Như Loan đăng cố lên diễn đàn trước, sau đó lại chạy đến trước mặt cô gây sự với cô.
Bây giờ vậy mà còn tìm cô tính sổ.
Cô mím môi: “Bạn học Liễu, tôi không muốn cãi nhau với cô, chuyện này, rốt cuộc cô muốn giải quyết thế nào?”
Đường Nhất Vi kéo Tô Hiểu Nhiên đi luôn: “Cô ta đã tát tớ một cái rồi, còn giải quyết cái gì nữa? Công bằng rồi”.
“Cũng chỉ có cậu mới muốn đến váy cho cô ta.
Cô ta nhất định sẽ hét giá cao
Cứ thế mà đi sao?”
Liễu Như Loan và nhóm bạn của cô ta chặn đường Tô Hiểu Nhiên và Đường Nhất Vi.
“Tô Hiểu Nhiên, không phải cô muốn đền váy cho tôi sao?"
“Tôi nói cho cô biết, bộ váy này của tôi là nhãn hiệu lớn quốc tế, một trăm bảy mươi tư triệu
Cô ta cười lạnh, ánh mắt nhìn Tô Hiểu Nhiên toàn là trào phúng: “Một trăm bảy mươi tư triệu, có đủ không?”.
“Nói thử xem, có phải ngủ với tên mù kia bao nhiêu lần, mới có thể kiểm đủ một trăm bảy mươi tư triệu?”
Lông mày Tô Hiểu Nhiên nhíu chặt lại.
Cô đứng yên tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Liễu Như Loan.
Biết cô tức giận, Liễu Như Loan càng ngông cuồng hơn, cô ta kiêu ngạo giống như một con Khổng TướC Xòe đuôi lắc qua lắc lại trước mặt Tô Hiểu Nhiên: “Đừng cho rằng cô trừng tối như vậy thì tôi sẽ sợ”
“Bố tôi là người thận trọng, đến cả một tên mù cũng không muốn đắc tội”
“Tôi thì không như vậy
Liễu Như Loan cười lạnh đi tới trước mặt Tô Hiểu Nhiên, giơ tay nâng cằm cô lên: “Đừng cho rằng tìm một tên mà làm chỗ dựa thì có thể không lo ăn mặc”
“Tôi nghe nói, tên mù đó bị nhà họ Mặc đuổi ra khỏi nhà mười mấy năm rồi”
“Từ nhỏ đã khắc chết bố mẹ chị gái, còn khắc chết ba vợ sắp cưới”
“Đây là một kẻ sao chổi đấy”
“Biết tại sao cô ở cùng với anh ta mà không bị khắc chết không?”
Nụ cười trên môi Liễu Như Loan lạnh như băng mùa đông: “Bởi vì cô ti tiện giống với