Editor: Anh Anh
Năng lực hành động của Lư tú tài rất cao, nói là làm, mới qua buổi chiều cộng thêm một buổi tối, tin tức Tề Tĩnh An muốn truyền khắp kinh thành đã một truyền mười, mười truyền trăm rồi.
Đợi đến ngày hôm sau, đầu đường cuối ngõ, quán trà quán rượu, đều có quần chúng buôn chuyện ở khắp nơi, tìm cơ hội vỗ bả vai người bên cạnh, bắt đầu nói...!"Này, đã nghe về chuyện lớn ngày hôm qua chưa?" "Cái gì, chuyện lớn như vậy mà ngươi cũng không biết à?" "Đây, để ta nói cho ngươi biết!"
Nhìn tiến độ này, e là không tới ba năm ngày, là có thể tạo dư luận kinh thành, thậm chí tấu lên trên rồi.
"Bản lĩnh người nhà ngươi đúng là không nhỏ, lần này coi như ta đã thấy được." Hạ Hầu Tuyên quay đầu sang, cười trêu ghẹo Tú Di một câu.
Lúc này mặt trời tỏa ra hơi ấm, treo lơ lửng giữa không trung, chính là khoảng thời gian giao giữa giờ thìn và giờ tị, hai người bọn họ cũng mới xuất cung không lâu, đang trên đường đến Hội Tiên lâu "Hẹn hò".
Rõ ràng chiều hôm qua, ngay cả Trần Thục Dao xuất thân từ phủ Trấn Bắc Hầu cũng không biết chuyện người Tây Man đưa quốc thư.
Tới hôm nay, trên đường đi, Hạ Hầu Tuyên đã đứt quãng nghe qua mấy vòng chuyện phiếm, nội dung cũng hoặc nhiều hoặc ít liên quan đến chuyện quốc thư của người Tây Man...!Như vậy có thể thấy được, Lư tú tài làm việc tương đối dốc sức, không chừng cả đêm hôm qua hắn đều không ngủ, cố gắng lan chuyền tin bát quái này đi khắp mọi nơi.
"Hắn ấy à, bản lĩnh khác không có, chỉ có nói nhiều, người quen cũng nhiều, chẳng khác nào ba cô sáu bà..." Tú Di đỏ mặt xì một câu, giọng điệu ngọt ngào, hiển nhiên là Lư tú tài đã dựa vào cái miệng lợi hại kia để dụ dỗ trái tim của cô em này.
"Ha, " Hạ Hầu Tuyên cười lắc lắc đầu, "Ba cô sáu bà sao có thể so được với hắn? Không đề cập tới tài ăn nói và nhân mạch, bản thân hắn vốn có học vấn không tệ, văn chương cũng rực rỡ gấm hoa, ngay cả kỹ năng vẽ tranh cũng đạt tiêu chuẩn bậc thầy, quan trọng nhất là thật lòng yêu thương ngươi, tiểu thiếu nữ ngươi xem như nhặt được bảo bối, phải dùng sức giữ hắn thật chặt, biết không?" Hôm qua sau khi Tú Di đưa tin xong thì hồi cung, còn tiện thể mang một bức tranh trở lại, Hạ Hầu Tuyên nháy máy nhìn thấy, tình ý lưu luyến giữa những nét vẽ quả thật là đập vào mặt...!Tú Di có thể gặp được mối lương duyên này, hắn thật lòng vui mừng.
Tú Di nửa ngượng ngùng nửa do dự gật đầu một cái, nói như muỗi kêu: "Hắn thật sự không tệ, có lẽ tương lai rất có tiền đồ.
Nếu không phải Điện hạ người kiên trì chọn Tề công tử, thật ra có thể cân nhắc..."
"Không có gì phải cân nhắc, lần trước ta đã nói rất rõ rồi, sao ngươi còn có suy nghĩ như vậy?" Thấy đề tài chuyển hướng lên người hắn, Hạ Hầu Tuyên nhướng mày, lập tức ngắt lời Tú Di, giọng hơi cứng rắn.
Nhưng nhìn đôi mắt đối phương đột nhiên hơi đỏ lên, hắn không khỏi khẽ thở dài một cái, nhỏ giọng trấn an: "Muội muội tốt à, ngươi nhất định không được coi thường bản thân, tên họ Lư này có thể gặp được ngươi, không phải cũng là nhặt được bảo bối hay sao...!Cái đề nghị kia, ngươi vẫn nên hoàn toàn quên đi, đừng bao giờ nhớ tới nữa, lại càng không được để Lư Tiềm và Tĩnh An biết."
Tú Di mím môi im lặng một hồi, cuối cùng lặng lẽ gật đầu, tiếp đó hai người bọn họ cả đường không nói gì mà đi đến Hội Tiên lâu.
Tề Tĩnh An sẽ không bao giờ nghĩ đến, thật ra Lư tú tài cũng được tính là một trong những tình địch của hắn, bởi vì hai em gái Tú Di và Nhược Nghiên bên cạnh Hạ Hầu Tuyên từng cùng nhau đề nghị để Lư tú tài làm phò mã...!Bởi như vậy, tương lai phủ công chúa chính là do hai đôi nam nữ cùng chung tạo thành liên minh chặt chẽ: Đương nhiên Tú Di vẫn ở chung một chỗ với Lư tú tài, tuy danh phận là tiểu thiếp, thực tế lại là người yêu; mà Nhược Nghiên...!Nàng trung thành tận tâm với Hạ Hầu Tuyên, kính yêu như thần, hoàn toàn không quan tâm đến việc không danh không phận theo sát hắn, thậm chí còn nguyện ý sinh con dưỡng cái cho hắn.
Chỉ là, lấy đầu óc tỉnh táo của Hạ Hầu Tuyên, đương nhiên hắn sẽ không chấp nhận cái tai họa ngầm cực lớn đó, thậm chí có thể nói là đề nghị rất hoang đường: Lòng người khó dò lại hay thay đổi, sự trung thành và tình cảm đều không chịu được sự giày vò mài giũa.
Chuyện giữa hai cá nhân đã đủ phức tạp, nếu là bốn người, hai nam hai nữ trộn lẫn với nhau trong một mớ hỗn độn, còn đến mức nào? Không biết trước được đến ngày nào thì trở mặt thành thù!
Trước đây, Hạ Hầu Tuyên vừa nghe được đề nghị kia, thì lập tức bác bỏ, hơn nữa thẳng thừng bác bỏ "Tinh thần dâng hiến" của Nhược Nghiên, đồng thời thẳng thắn nói chuyện với cô: Hạ Hầu Tuyên hoàn toàn không có tình yêu nam nữ với Nhược Nghiên, vậy nên hắn cũng không hy vọng để lại chút dư âm mập mờ nào, tránh đến cuối cùng hại người hại mình...!Nhược Nghiên là một em gái tốt hiểu lí lẽ, hơn nữa nàng cũng chưa bao giờ hy vọng xa vời có thể ở chung một chỗ với nam thần trong lòng, vậy nên cuộc nói chuyện của bọn họ có hiệu quả không tệ, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì lớn.
Về phần Tú Di, vấn đề lớn nhất hiện tại của nàng là không đủ tự tin, nàng cố ý thể hiện vẻ hào phóng sáng sủa trước mặt Lư tú tài, thật ra chủ yếu là phô trương thanh thế.
Vậy nên Hạ Hầu Tuyên quyết định tìm một cơ hội ra ám hiệu với Lư tú tài, chỉ điểm mấy câu, mượn "Sức mạnh tình yêu" để giải quyết vấn đề này.
Tạm thời gác lại những phiền phức nho nhỏ của các cô em gái vào trong lòng, Hạ Hầu Tuyên thông thạo đi đến Hội Tiên lâu, lên tầng ba, vào phòng...!Ở giai đoạn hiện tại này, nguồn gốc phiền phức lớn nhất còn thuộc vể bản thân hắn, chuyện gì khác cũng có thể chờ sau khi hắn thuận lợi xuất giá rồi hãy nói.
"Điện hạ...!Công chúa, ngươi đã đến rồi." Tề Tĩnh An vẫn đứng dậy hành lễ như cũ, cũng không bỏ qua những chi tiết này.
Nhưng ánh mắt hắn nhìn Hạ Hầu Tuyên, lại khác với ngày trước, hình như thầm thêm mấy phần dịu dàng lưu luyến.
Hạ Hầu Tuyên chớp chớp mắt, xưa nay hắn tỉ mỉ nhạy cảm, không phải không hề có cảm giác gì với những thay đổi nhỏ bé của Tề Tĩnh An, nhưng hắn vẫn không hề cân nhắc đến phương diện tình yêu: Thứ nhất, trong mấy tháng bọn hắn ở chung, Hạ Hầu Tuyên vẫn luôn thể hiện ra khí phách nam nhi, vậy nên hắn hoàn toàn không nghĩ tới Tề Tĩnh An có khả năng sẽ thích một vị công chúa nam tính như vậy, hơn nữa sở dĩ hắn biểu hiện "Chân thật" như vậy, vốn là làm đệm lót, mở đường cho tương lai nói ra chân tướng...!Cái này không lý nào lại phản tác dụng chứ?
Thứ hai, theo như lời thuật lại của Tú Di, không phải hôm qua Tề Tĩnh An đã nói lời tương tự sao...!Hôn sự của công chúa không liên quan tới tình tình ái ái, mà là một vấn đề quan trọng về quân sự chính trị...!Nghe xem lời này sâu sắc cỡ nào, nhận thức này không phải chính xác bình thường thôi đâu, không hổ là đồng bọn hợp tác mà hắn coi trọng!
"Tĩnh An vẫn luôn khách sáo như vậy, nhanh ngồi." Hạ Hầu Tuyên mỉm cười đáp lại, bước lên phía trước ngồi xuống, vui sướng thẳng thắn nói: "Trước khi đến ta còn hơi lo lắng, sợ ngươi còn đang giận ta, đối xử xa cách với ta.
Hôm nay thấy thái độ của ngươi vẫn giống như trước kia, ta cũng yên tâm."
Tề Tĩnh An thoải mái ngồi xuống, cười nhạt nói: "Thật trùng hợp, trước đó ta cũng đang lo, nghĩ không biết công chúa có thể trách ta ngày hôm trước quá mức thất lễ hay không? Giờ phút này ta thành khẩn nói xin lỗi, chỉ mong công chúa đừng để trong lòng, tình nghĩa của ta đối với công chúa...!Vẫn giống như trước, không chút tổn hao gì."
Hạ Hầu Tuyên thở phào nhẹ nhõm nói: "Ta không kham nổi lời xin lỗi của ngươi, rõ ràng là ta có việc lừa gạt ngươi trước..." Hắn nói rồi chuyển đề tài, "Được rồi, tạm thời chúng ta không đề cập tới những việc kia, Tĩnh An, ngươi đừng gọi ta là công chúa, hoặc là tiếp tục gọi là Điện hạ, hoặc là thân thiết hơn một chút...!Ngươi có thể gọi ta là A Tuyên.".
ngôn tình ngược
Đã quen với cái danh xưng công chúa này từ lâu rồi, Hạ Hầu Tuyên đương nhiên sẽ không cảm thấy khó chịu.
Nhưng dù có quen thuộc thế nào, hắn đường đường là nam nhi cũng sẽ không thích nghe người thân cận gọi hắn như vậy, thế nên thường ngày, Tú Di và Nhược Nghiên hầu như vẫn gọi hắn là Điện hạ.
Về phần Tề Tĩnh An, hắn có ý nghĩa rất đặc biệt với Hạ Hầu Tuyên, vậy nên Hạ Hầu Tuyên rất vui lòng để hắn xưng hô "Đặc biệt" một chút.
"A Tuyên? Tuyên Tuyên?" Tề Tĩnh An thì thầm một tiếng, thầm nghĩ: Rõ ràng phải là " Tuyên Nhi " mới đúng chứ? Chỉ là gọi công chúa như vậy quả thật có hơi...!Nói thế nào đây, cảm giác vừa thẹn thùng vừa lúng túng.
Hắn âm thầm giật mình, ngay thẳng nói: "Vậy ta vẫn tiếp tục gọi là Điện hạ thôi."
Hạ Hầu Tuyên nhún vai cười cười, thấy Tề Tĩnh An "Thận trọng giữ lễ" cũng không để vào trong lòng,