Bốn năm nhẫn nhịn nên Diệp Mặc Hàn không chịu đựng nổi để làm bước nhạc dạo nữa, một tay hắn nhanh lẹ đè lại bả vai Kiều Kiều, tay còn lại nắm chặt eo nhỏ nhắn của cô, dùng sức thúc một cái cắm nguyên cây vào trong động chặt hẹp.
- Aaa...!đau...!
Kiều Kiều cong eo như con tôm, nhíu mày rên rỉ.
Đã lâu không trải qua việc xấu hổ này, hiện tại Diệp Mặc Hàn lại đâm hết cây vào trong động làm cô cảm thấy vừa trướng vừa đau.
- Đau cũng phải chịu.
Diệp Mặc Hàn nhớ lại cảnh Kiều Kiều ở chung với tên Mộ Duật kia, phía dưới càng không thương tiếc mà đoạt lấy.
Không cho Kiều Kiều có cơ hội thích ứng, hắn lập tức động eo, mạnh mẽ xuyên xỏ hòng cướp lấy càng nhiều khoái cảm.
Cô ở bên Mộ Duật lại cười đùa vui vẻ, chụm đầu vào nhau nói cười làm hắn cực kỳ gai mắt.
Suốt thời kỳ học cấp ba, hắn cho cô biết bao ôn nhu nhưng đổi lấy là việc cô lén sửa đổi nguyện vọng để thoát đi hắn!
Vì rời xa hắn mà cô không tiếc từ bỏ đại học mình yêu thích! Rốt cuộc ở trong lòng cô, hắn đáng sợ đến mức nào?!
Kiều Kiều nhăn mi, môi anh đào thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ như vui thích lại như thống khổ.
Đôi chân ngọc của cô kẹp ở hai bên sườn Diệp Mặc Hàn, bị cắm mà không ngừng đong đưa theo tiết tấu, ngón chân vì quá mức kích thích mà cuộn tròn lại.
Người đàn ông trên người cô vẫn không biết đủ mà đòi lấy.
Kiều Kiều cảm thấy cơ thể mình ở dưới sự ra vào của Diệp Mặc Hàn cũng dần sinh ra khoái cảm, động phía dưới dòng nước ngày càng nhiều hơn.
Cánh tay trắng nõn của cô bất lực chống ở bả vai Diệp Mặc Hàn, miệng nức nở cầu xin:
- Chậm một chút...!ưm...!ha...a...!ưm...!nhẹ một chút...!Diệp Mặc Hàn...!phù...!xin anh...!
Diệp Mặc Hàn lại nói với vẻ hài hước:
- Nhẹ một chút thì sao làm em sảng được? Bên dưới nước ngập tràn thế này, em nghe thử xem mình bị làm ra bao nhiêu nước?
Dứt lời, Diệp Mặc Hàn ác ý thả chậm tốc độ, vật cứng rắn chậm rãi cắm nhẹ rồi khẽ ma xát bên trong vách động làm tiếng nước bên dưới càng thêm rõ ràng.
- Tôi...!không muốn nghe...!anh mau nhanh lên...!
Kiều Kiều không muốn đối mặt với sự dâm đãng này của chính mình, ngoảnh mặt nói.
Thấy cô như vậy, Diệp Mặc Hàn khẽ nhếch mép cười, hai tay di chuyển đến bờ mông mềm mại của Kiều Kiều, sau đó nâng lên cao lên tạo thành góc chín mươi độ với vật cứng rắn của mình.
Hắn chậm rãi rút ra vật cứng rắn, đến gần cửa động thì đột nhiên cắm hết cây vào lại trong động, eo ra ra vào vào như máy cày, mỗi lần đều cắm nguyên cây vào trong.
Bởi vì tư thế này làm vật đó của hắn cắm vào cực sâu, mỗi lần đều cắm đến tận cung khẩu, thậm chí nhiều lần hắn còn cố ý muốn phá miệng cung để chui vào trong miệng nhỏ bí mật kia.
- Aaaaaa....!không....!sâu quá...!từ bỏ...!chậm lại...!
Kiều Kiều liều mạng giãy giụa, eo không ngừng vặn vẹo hòng thoát đi cây thịt nóng bỏng đáng sợ kia.
Nhưng sức cô quá yếu, căn bản không thể trốn thoát đôi tay rắn chắc của Diệp Mặc Hàn.
Hắn liên tục thúc eo, mặc kệ cô giãy giụa cầu xin vẫn không chậm lại, vật cứng rắn liên tục ra ra vào vào liên hồi không ngừng lại dù chỉ một giây.
Nụ hoa bên dưới cũng bị ma xát đỏ bừng lên nhìn cực kỳ đáng thương, mà nơi kết hợp giữa hai người ướt đẫm thành một mảng, từng tiếng "bạch bạch" vang dội