Mới mơ màng tỉnh dậy chưa tới mười năm phút liền bị Diệp Mặc Hàn dày vò, làm Kiều Kiều liên tục tiết thân, bên dưới cũng cực kỳ mẫn cảm.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên mới làm cô hoàn hồn.
Tiếng chuông báo tin nhắn liên tiếp truyền đến, nhưng Kiều Kiều duỗi tay cũng không với tới di động, mà tiếng chuông điện thoại vang lên lại thực sự chọc giận Diệp Mặc Hàn.
Hắn một tay ôm trọn eo Kiều Kiều, vật cứng rắn vẫn không hề rút ra, ngồi dậy, duỗi tay cầm lấy điện thoại.
Trên màn hình hiện lên hai chữ "Mộ Duật" làm Diệp Mặc Hàn rất là bực bội, cũng khiến Kiều Kiều căng thẳng vô cùng.
Người đàn ông này ăn dấm như thế nào cô đã sớm lĩnh giáo rồi.
Ngay cả bạn học nam giới cũng có thể khiến hắn ghen tuông, huống chi là đối tượng xem mắt của cô.
Diệp Mặc Hàn thành thạo giải khoá mật mã điện thoại của Kiều Kiều, mở ra tin nhắn.
"Kiều Kiều, giữa trưa ăn cơm cùng nhau không?"
"Tôi đến nhà hàng ngày hôm qua chờ em, còn chọn chỗ ngồi vị trí cạnh cửa sổ như hôm qua."
"Tình huống tối hôm qua đúng thật có chút xấu hổ, nhưng mà không sao, chỉ cần tôi em đều độc thân, chỉ cần em không chán ghét tôi, tôi sẽ tận lực theo đuổi em, cùng em nắm tay cộng tiến."
Diệp Mặc Hàn xem xong tin nhắn thì khịt mũi coi thường, môi dán sát tai Kiều Kiều, trầm giọng nói:
- Mới chỉ gặp mặt em có hai lần, nhưng thật ra là loại si tình.
Muốn chụp bức ảnh gửi qua không, làm hắn hết hi vọng?
Dứt lời, Diệp Mặc Hàn giơ lên điện thoại mở ra camera trước.
Kiều Kiều ngước mắt liền nhìn thấy hình ảnh dâm loạn của hai người trong điện thoại.
Hai chân cô mở rộng ra đáp ở trên đùi Diệp Mặc Hàn, cánh hoa vì tối hôm qua bị điên cuồng chà đạp mà vẫn đỏ ửng, cửa động còn cắm vật cứng rắn của Diệp Mặc Hàn.
Đôi gò bồng của cô đều là dấu hôn vết cắn, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, mái tóc rối loạn, ánh mắt mê ly, đúng là một dáng vẻ bị "làm" quá mức tàn nhẫn.
Mà Diệp Mặc Hàn cũng mang theo nụ cười xấu xa, đang dùng đầu lưỡi liếm tai cô, khiến cô rùng mình không thôi.
- Không cần...!ưm...!không cần chụp.
Kiều Kiều kinh hãi, vội duỗi tay muốn cướp lấy điện thoại, nhưng lại bị Diệp Mặc Hàn nhẹ nhàng tránh thoát.
Điện thoại giơ lên cao, lập tức cô liền với không tới, theo bản năng muốn ngồi dậy, nhưng lại bị cánh tay cường tráng của hắn ôm chặt vòng eo, hung hăng ôm ngồi xuống, cửa động lập tức nuốt hết vật cứng rắn.
Cô bị đâm cả người nhũn ra, không thể động đậy nổi, chỉ có thể cất tiếng khóc nỉ non.
Diệp Mặc Hàn tắt điện thoại ném sang một bên, cười nhẹ nói:
- Nhắc tới chụp ảnh phản ứng lớn như vậy, cắn khẩn như vậy, chẳng lẽ em thích loại cảm giác kích thích này?
Bên dưới Kiều Kiều điên cuồng co rút lại, Diệp Mặc Hàn khẽ dùng bàn tay ấn bụng nhỏ của cô, đâm sâu vào một chút, liền đè ép bụng nhỏ khiến t*nh dịch không còn sức sống tối hôm qua tràn ra ngoài.
Nhìn đầy giường t*nh dịch, Kiều Kiều quả thực không thể tin được, tối hôm qua cô thế nhưng bị hắn bắn vào nhiều như vậy.
Nhiều lần cắm sâu tận cùng làm Kiều Kiều thực sự khó có thể chống đỡ, không chịu nổi rên rỉ xin tha:
- Ưm...!sâu quá...!xin anh...!tha cho tôi...!
- Không muốn "làm" phải không? Vậy sớm một chuý sinh con cho tôi, như vậy em sẽ có mười tháng để nghỉ ngơi."
Cánh môi Diệp Mặc Hàn dán sát bên tai Kiều Kiều, than nhẹ.
- Hừ...!mơ tưởng...!
Kiều Kiều theo bản năng buột miệng thốt ra.
Diệp Mặc Hàn cười nhạo ra tiếng, bàn tay dán ở bụng cô khẽ vuốt:
- Làm em mang thai cũng không phải chuyện gì khó.
Rót t*nh dịch cho em ba ngày, chắc chắn có thể thành công.
- Anh...!đồ khốn khiếp! A...!
Vừa mắng ra tiếng, Kiều Kiều đã bị cắm một phát rất sâu, làm cô cong lên chiếc cổ thiên nga, rên rỉ thành tiếng.
Bốn năm trước, cô vẫn luôn uống thuốc tránh thai mỗi ngày, tác dụng phụ đối với thân thể không có tổn thương gì, nhưng phải liên tục uống, không thể