Hồ Duyệt thật sự cảm thấy mình cùng Bạch Trà Quân đại khái là số mệnh tương khắc, lần nào thấy nhau cũng gặp xui xẻo, hiện tại tốt rồi, đến quỷ cũng đụng phải!
Trên đường đi Hồ Duyệt đều không trì hoãn một giây, tóc tai bù xù, thần sắc trắng bệch đem lái xe đều bị hù sợ theo, nếu không phải bây giờ là ban ngày khẳng định đã đem cô tống xuống xe.
Từ sau ngày hôm đó, Hồ Duyệt bị bệnh một hồi, cuống họng sưng nói không lên lời, khó chịu nằm ở trên giường rầm rì, mẹ cùng bố tương lai ở một bên cho mình uống thuốc sau đó lại nấu cháo cho cô ăn, cứ như vậy nằm ba ngày cuối cùng cũng thấy khá hơn.
Đạo diễn gọi điện thoại tới an ủi Hồ Duyệt, nhưng chủ yếu là hỏi cô lúc nào có thể trở lại tham gia chương trình, nếu không phải nể tình hắn phát một bao lì xì lại đây, Hồ Duyệt nhất định muốn chửi thề.
Tuy rằng cũng không tình nguyện, nhưng vì tiền tài, Hồ Duyệt khẽ cắn môi, lại đi tham gia, bên trong hậu trường liếc mắt liền nhìn thấy Bạch Trà Quân, cô thực sự sợ lại sẽ gặp lại cái người kia.
"Bị cảm khá hơn chút nào chưa? Phòng khách buổi tối gió hơi lớn dễ dàng cảm lạnh. Đêm hôm đó thực xin lỗi, không nên để cô ra ghế sô pha ngủ." Bạch Trà Quân chủ động lại đây xin lỗi, nàng cũng không biết luôn đối tốt với mọi người chính mình vì cái gì lúc nào cũng muốn cùng Hồ Duyệt phân cao thấp như vậy.
Nhà nàng làm gì có gió lớn, rõ ràng là âm khí quá nặng thì có! Bất quá xem xét việc Bạch Trà Quân chủ động nói xin lỗi, mình cũng nên cho nàng cái bậc thang, "Sớm biết thế hôm đó ngủ chung với cô là tốt rồi."
Đạo diễn vừa vặn đi ngang qua, vẻ mặt khiếp sợ cùng bát quái vểnh tai lên nghe lén, mẹ ơi hai người này như thế nào lại ngủ cùng nhau!
Hồ Duyệt trừng hắn liếc liếc, hắn liền tỏ vẻ ta đây sẽ không quấy rầy chuyện tốt đẹp của hai người nữa, sau đó nở một nụ cười hèn mọn bỉ ổi.
Bạch Trà Quân ở một bên nhỏ giọng nói "Từ khi người yêu của cô tôi qua đời lúc sau thường xuyên sẽ nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu, có phải hay không hù đến cô?"
Hồ Duyệt đột nhiên cảm thấy hơi đau lòng người trước mặt, còn phải chiếu cố một người cô không bình thường lắm. "Người nhà không mang bác ấy đi gặp bác sĩ trị liệu gì sao?"
"Bản thân cô cô chính là bác sĩ, người yêu qua đời đối với nàng mà nói quá thương tâm, vì vậy đôi khi sẽ sinh ra một ít ảo giác." Về sự tình trong nhà Bạch Trà Quân rất ít cùng người ngoài nhắc tới, bởi vì có nói phần lớn cũng không hiểu.
"Xem ra cô cô cùng dượng cảm tình thực rất tốt, thật làm người khác hâm mộ." Hồ Duyệt cảm khái nói.
Bạch Trà Quân mấp máy miệng, ngoài ý muốn nói, "Người yêu của cô cô là con gái."
"Ôi chao?" Cho nên tối hôm qua cái người cô gặp phải, một mực chỉ nhìn chằm chằm mình... là người đó!?" "Vậy mà cô hôm qua còn mời tôi ngủ chung... "
"Tôi lại không thích con gái." Bạch Trà Quân giọng đều đều nói.
"Thế vì cái gì còn tống tôi ra sô pha?! Mà thôi nhìn bộ dáng của cô như muốn ăn tươi nuốt sống người ta thế, vẫn là nên ra ngoài ngủ miễn cho cô có ý đồ gì bất chính."
"Tôi còn không đến mức tự kỷ vậy, chỉ là không quen cùng người lạ ngủ chung."
"Các vị khách mời mời chuẩn bị lên sân khấu."
Hai người sóng vai đi lên, bầu không khí giữa cả hai trở nên hòa hợp rất nhiều, đã không giống trước kia giương cung bạt kiếm, hai người đem tiểu bí mật chia sẻ cho nhau, từ đây dần thoát khỏi người xa lạ quan hệ.
Đang đứng trên đài chỉnh sửa lại tai nghe, vừa vặn nghiêng đầu nhìn thấy đối phương, tự nhiên mà nhìn nhau cười cười, Hồ Duyệt lập tức cảm thấy tâm tình đều khoan khoái dễ chịu, thiếu đi một người làm cô ngột ngạt.
Hôm nay nam khách mời đầu tiên như trước không có gì quá nổi bật, bình thường làm nội tâm không muốn rung động, cũng khó trách, nếu là có chút mị lực đã không tham gia tiết mục thân cận.
Hồ Duyệt vô thức liếc qua Bạch Trà Quân đứng bên cạnh, kỳ thật nếu như nàng không cố ý thêu dệt chuyện, người này thoạt nhìn còn rất đáng yêu, tiếp xúc một hồi cảm thấy tính cách còn rất được, không đến nỗi đáng ghét như vậy, ngoại hình tuy có chút thấp nhưng cũng không có bệnh gì ngoài da, lớn lên thật khó lòng không làm người ta nhìn nhiều vài lần, dáng người cũng không tệ lắm.
Chỉ có điều nếu muốn tìm một nam nhân xứng đôi, lại có chút khó khăn, từ tập mở đầu tới giờ đều chưa thấy người thích