Ngồi trên xe cửa sổ đang mở, gió vù vù thổi vào thổi tan khô nóng, hai người đều không nói gì, Bạch Trà Quân thuận tay mở chút nhạc.
Vẫn là gần tới nơi rồi Hồ Duyệt nhịn không được kiếm chủ đề nói chuyện, "Nói này tôi vẫn thấy khá oan ức, trước kia tôi trêu chọc cô sao? Làm sao luôn như vậy nhằm vào tôi, cảm giác không chỉ là đơn thuần chán ghét mùi thuốc lá."
"Không nhớ rõ? " Bạch Trà Quân ngược lại càng kinh ngạc một ít.
"Hửm? Thật đúng là từng gặp qua? Ở đâu thế?" Hồ Duyệt nhất thời nghĩ không ra, xưa nay bản thân cô cũng đắc tội được kha khá người.
"Tại hôn lễ của Trương Vũ ngày đó." Bạch Trà Quân liếc liếc cô.
"Trương Vũ? Ai vậy?" Hôn lễ tham gia gần đây cũng chỉ có một, nghĩ nghĩ cái tên này, "Cái gì cô quen biết tên cặn bã đấy?"
Bạch Trà Quân thấy nàng phản ứng lớn như vậy, lông mày khẽ động, "Chẳng lẽ hắn trước đây là bạn trai cô?" Không phải nàng chỉ thích nữ nhân sao?
"Vợ hắn là bạn gái cũ của tôi." Nhắc đến chuyện này Hồ Duyệt liền không vui, mỗi lần nhớ đến đều khó chịu.
"Trách không được cô ngày đó như vậy."
"Tôi làm sao?"
"Cô mắng tôi."
"Tôi mắng cô??" Hồ Duyệt cẩn thận hồi ức lại, hình như là trước khi đi có đụng phải người nào đó, cho nên hung hăng chửi người ta một trận, "Chẳng lẽ....người đó chính là cô?"
Lúc đấy thật sự rất bực nên không để ý xung quanh lắm.
"Trí nhớ cùng cẩu giống nhau."
"Cút đi, tại cô lớn lên quá thấp, tôi căn bản không nhìn thấy được."
"Không có vẻ ăn năn hối lỗi là bao nhỉ."
"Thôi thôi xin lỗi mà, ngày đó cảm xúc không quá tốt, không chú ý nhiều những thứ khác." đã nói ra rồi, Hồ Duyệt cũng không phải thuộc loại bụng đang đói có người mời ăn thì từ chối kêu no, chính mình đã làm sai trước chủ động nói xin lỗi là đương nhiên.
Xe vẫn tiếp tục chạy, bài hát đang phát giai điệu thật làm người ta thương tâm, Hồ Duyệt chống cằm, "Bình thường cô cũng nghe nhạc loại này à, xem xét tôi đang thất tình có thể đổi bài nào vui vẻ hơn không.
Bạch Trà Quân nhìn cô, thay đổi sang loại khác album, giọng hát nhẹ nhàng bắt đầu vang lên, quả nhiên bầu không khi thay đổi hẳn, Hồ Duyệt theo sau tiết tấu nhẹ nhàng đung đưa ngón tay.
"Nữ sinh tỏ tình cô ở tiết mục kia, lúc xuống dưới khóc rất lợi hại, thời điểm cự tuyệt người ta không thể uyển chuyển vài phần à." như vậy đáng yêu nữ hài tử, khóc đến thương tâm, cho dù nàng chỉ là người xem đều cảm thấy đau lòng.
Hồ Duyệt nhàn nhạt cười, "Con đường này rất khó đi, nàng cũng không biết, nếu quả thật thích nữ nhân điểm ủy khuất ấy đều chịu không được, về sau như thế nào đối mặt ánh mắt của những người khác cùng trong nhà áp lực. Nếu nàng chỉ là nhất thời rất hiếu kỳ cùng xúc động, tôi vẫn mong nàng đừng vì vậy mà yêu một người cùng giới tính."
"Vậy cô tham gia tiết mục này làm gì?"
"Đạo diễn dùng tiền mướn nha ~ Chẳng lẽ cô cho rằng tôi thật muốn kết hôn? " Hồ Duyệt cười khanh khách.
"Đến gạt hôn thì đúng hơn." Bạch Trà Quân biết được tính hướng của nàng lúc sau xác thực từng nghĩ vậy. . Truyện Teen Hay
"Nam nhân theo đuổi tôi cũng rất nhiều, muốn kết hôn còn phải đi lừa gạt sao?" Hồ Duyệt đưa tay trêu chọc tóc, một bộ phong tình vạn chủng bộ dáng.
Xe gần tới nơi, Bạch Trà Quân ghé mắt quan sát nàng, muốn nói về nhan sắc, xác thực rất cao, người cũng thật hấp dẫn, nhưng nữ nhân kiểu này khiến người khác có một loại bất an sợ mất cảm giác, thật làm