Lại một lần nữa bước chân vào bí cảnh kia, hiếm khi Voldemort cảm thấy yên tĩnh như bây giờ.
Dưới ánh trăng, khu rừng được phủ lên tấm màn sáng nhạt nhòa, dưới chân hắn là mặt cỏ mềm mại mọc đầy thứ hoa trắng muốt tuyệt đẹp không biết tên.
Hắn đi sâu vào rừng, dọc đường không gặp bất kỳ yêu tinh nào, hắn liền đi thẳng tới nơi Geoffrey ở.
Đó là cái cây to lớn nhất, tán cây rộng đến nỗi che trời khuất trăng.
Hắn gõ ba lần lên thân cây, chỉ một lúc sau từ trên phần tán hạ xuống một chiếc lá to, Voldemort bước lên đứng trên nó.
Chiếc lá chậm rãi bay lên, đến chạc cây thì dừng, ở đó có một căn phòng được xây dựng tinh xảo đến từng đường nét, dường như hòa làm một với cái cây.
Căn phòng được ếm bùa không gian, bên trong Geoffrey đang bình thản ngồi trên ghế.
Trước mặt anh ta là ly trà còn đang bốc khói nghi ngút, Voldemort lễ phép cười nói, “Đã lâu không gặp, Geoffrey.” Sau đó hắn ngồi vào ghế đối diện, trước mặt hắn lập tức hiện ra một ly trà khác.
“Đối với yêu tinh mà nói, cũng không tính là lâu lắm.” Geoffrey trông vẫn hệt như nhiều năm trước không hề thay đổi, anh ta mỉm cười, “Thế, lần này ngươi đến chơi giữa đêm khuya là có chuyện gì?”
Voldemort bưng ly trà lên, nhưng không uống, chỉ ủ nó trong tay.
Hắn trầm ngâm một lát, hỏi, “Geoffrey, tộc các người có, ừm, phương thức để nam phù thủy mang thai không?”
Geoffrey nghe vậy cũng không kinh ngạc, “Có chứ, ngươi cũng biết, tuổi thọ của yêu tinh quá dài, luôn có những kẻ thích bỏ thời gian nghiên cứu này nọ.
Nhưng sao ngươi lại muốn biết cái này?”
Voldemort uống một ngụm trà, thừa nhận, “Vì ta yêu một nam phù thủy.
Nhưng không may y buộc phải có con nối dòng.”
“Vậy là ngươi sinh?” Geoffrey bình thản hỏi một câu làm Voldemort muốn hộc máu.
“Đương nhiên không phải.
Sao ngài lại nghĩ như vậy?” Voldemort kinh ngạc hỏi lại.
ngôn tình sủng
“Có vấn đề gì đâu? Dù sao năm đó chính Salazar cũng định mang thai, có điều cuối cùng lại không thành.” Trông Geoffrey như thể nhớ lại một chuyện rất tồi tệ nào đó.
Voldemort suýt không bình tĩnh nổi nữa, tổ tiên vĩ đại của hắn mà lại…
“Nam phù thủy có thể sinh con tỷ lệ cực kỳ thấp, hơn nữa rất nguy hiểm.” Geoffrey vẫn bình thản như cũ, không để ý điều mình nói quan trọng nhường nào.
“Chỉ cần có khả năng ta đều phải thử.
Ngài nói ta biết đi.” Voldemort kiên định nói.
Geoffrey ngước mắt nhìn hắn, nói ra đáp án hắn chờ mong đã lâu, “Lấy thịt từ tim, lấy máu từ tay.
Ý là, muốn dùng máu thịt của các ngươi tạo ra một sinh mạng mới.
Sau đó đưa vào cơ thể mẹ, cũng chính là đưa vào bụng của vị pháp sư kia, mỗi ngày truyền pháp lực, chờ khi đứa bé thành hình thì mổ bụng lấy ra.”
Voldemort nhướn mày, “Chỉ vậy thôi ư?”
“Như vậy còn chưa đủ sao? Slytherin nhỏ à, dù ngươi có mạnh đến đâu cũng chỉ là cơ thể phàm trần, ngươi định lấy thịt từ tim thế nào? Năm đó Salazar không còn cách nào khác mới không thể không thử.
Đây thực ra là cách hy sinh để bảo toàn giống nòi mà thôi, vào cái thời kỳ ấy thì đành phải vậy.
Mà bây giờ ngươi có thể tìm một phù thủy sinh cho ngươi người thừa kế của Slytherin mà.” Geoffrey cau mày.
Voldemort chỉ cười nhạt, “Geoffrey, ngài không biết rồi.
Ta vì y mới muốn có con, nếu