Tiếng kêu sợ hãi cùng với tiếng chửi rủa đánh thức Lục đại lang.
Mở mắt ra, thấy nương đang đánh vợ mình, đại lang ngáp dài một cái, cuối cùng cũng ngồi dậy.“Đại lang, dẫn theo con vợ lười biếng của con xuống ruộng đi.
Nếu còn để mẹ thấy nó trộm đồ ăn, mẹ sẽ đánh gãy chân nó.”Lục đại lang nghe thấy trộm độ ăn lại vội quay đầu nhìn về phía đại nương, quả nhiên thấy được trong tay vợ mình còn non nửa cái bánh.Đại lang không hề nghĩ ngợi mà cướp lấy cái bánh lại, nhét thẳng vào trong miệng.Đại nương giận nhưng không dám nói gì, ở trước mặt lương thực, người cô họ hàng xa biến thành mẹ chồng ác độc, chồng ả cũng thành cướp bóc.Hiện tại, chuyện duy nhất ả ta có thể làm chính là theo chân đại lang xuống ruộng, nếu không tối nay chắc chắn không được ăn cơm.Nhìn hai người rời đi, đột nhiên Lục nãi nãi nổi lên suy nghĩ khám nhà đại lang.Trước đây bà ta chỉ khám nhà nhị phòng với tam phòng, đại phòng là cháu gái bà con xa của bà ta, rất thân thiết với bà ta.Đảo mắt một lượt, Lục nãi nãi nhìn chằm chằm cái rương đồ cưới, phía ngoài rương còn bị khóa lại.Về phần chìa khóa, hẳn khỏi phải tìm, chắc chắn nó đang nằm trên cổ đứa cháu gái lười biếng kia.Lục nãi nãi tìm một cục đá, mới đập hai ba cái cái ổ khóa đã bị rớt ra.Bà ta mở nắp rương lên, thấy quần áo của đại lang với mấy đứa nhỏ được cất bên trong.
Lấy quần áo ra ngoài, phía dưới còn có hai túi vải.Lấy túi vải ra, mở xem, Lục nãi nãi tức giận tới huyết áp tăng cao.
Chẳng trách trứng gà của bà ta mất đâu mấy quả, thì ra nó nằm hết trong này.Còn cả bột ngô, áng chừng cũng phải nửa cân, sao bà ta không biết con ả làm biếng kia giỏi giấu đồ như thế không biết?Nếu đã phá khóa rồi, vậy tìm khắp một lượt đi.
Dưới đối đầu có một ít hạt dưa đã xào chín, hợp lại chừng một bụm.Lại lục soát thêm một lần nữa, không tìm được gì thật rồi Lục nãi nãi mới mang theo đống