Chu Thành thật sự biểu hiện tâm tư quá rõ ràng!Ngày hôm qua đưa cô về nhà, rồi buổi sáng lại đứng chờ cô trên đường, lại còn quan tâm tình huống nhà cô, còn gọi theo cô “cậu”, muốn nói người này không hiểu quy củ, anh lại bảo Khang Vĩ gọi “chú Lưu”.Có thể thấy được Chu Thành có thể hiểu được chuyện này.Có một người đàn ông muốn theo đuổi mình, Hạ Hiểu Lan cảm thấy rất mới lạ.Đời trước, tuổi trẻ cô một lòng muốn phấn đấu sự nghiệp, trong đầu đều là công việc, làm gì có tâm tư yêu đương?Không có chút ưu thế nào cả về bề ngoài và gia thế, cũng không có một người con trai trẻ tuổi nào thật sự theo đuổi cô một cách cuồng nhiệt.Thật ra có quen một vị khách hàng cảm thấy cô có đầu óc, muốn cho cô làm con dâu.Cô nể mặt vị khách đó nên đồng ý tham gia buổi thân cận, cơ mà vị phú nhị đại đó thấy cô liền quay mặt đi, chê cô không xinh đẹp, khô khan quê mùa.Sau khi sự nghiệp thành công, cô cũng thử phát triển quan hệ nam nữ.Có sự nghiệp và tiền tài tô điểm, giá thị trường của cô mới tốt hơn một chút, nhưng mà đàn ông thành thục càng coi trọng ích lợi, chưa đâu vào đâu đã kiến nghị Hạ Hiểu Lan nên mua mấy căn phòng, muốn sinh con sớm một chút, muốn thay cô quản lý tài sản,…thật làm người ta hết nói nổi, nên tự Hạ Hiểu Lan chủ động xa cách mấy người đó.Chu Thành rất đẹp trai, điều kiện bên ngoài đủ tốt.Được một người con trai trẻ tuổi như vậy lấy lòng, Hạ Hiểu Lan cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.Không phải nói không khí thời này rất bảo thủ sao? Hạ Hiểu Lan cảm thấy Chu Thành quá lớn mật!“Trước ăn tạm cơm sáng đi, giữa trưa để tôi mời hai đồng chí ăn một bữa ngon, cảm tạ hai vị đã cứu Hiểu Lan”Lưu Dũng còn nhớ thương chuyện đi tới đồn công an hỏi thăm tin tức, cũng không thể dẫn Hạ Hiểu Lan đi cùng, nhưng hắn lại lo lắng bọn lưu manh kia còn có đồng lõa.
Chu Thành kịp thời đưa ra giải pháp:“Cháu sẽ đi bán trứng gà với Hiểu Lan, bán xong rồi sẽ quay về nhà khách”Khang Vĩ bưng phần sủi cảo của chính mình, rất chua xót, hắn biết chính mình lại bị ném xuống.“Chú Lưu, nếu không để cháu đi cùng với chú tới đồn công an? Ngày hôm qua cháu cũng ở đây, công an hẳn sẽ có ấn tượng với cháu.”Lưu Dũng có chút do dự nói: “Hàng hóa của các cậu thì sao?”Đầu năm nay, có thể chạy đường dài đi chở hàng hóa thì không có thứ gì là không thể kiếm tiền.Lưu Dũng không biết hai người này là làm một mình hay là làm tài xế, chạy chân cho người khác.Nhưng mặc kệ là loại nào, người và xe là không thể chia lìa.
Dù nghỉ tạm ở nhà khách, cũng cần phải có một người thay phiên ngủ trên xe.“Buổi tối cần phải đề phòng chuột, ban ngày thì không sao, phía sau thùng xe có rào chắn có khóa”Lưu Dũng nhìn thấy cái xe ô tô ngừng trong sân của nhà khách kia, phía sau thùng xe toàn dùng thép thô bằng tay trẻ con để hàn chết, phía sau treo một chiếc khóa lớn.Lưu Dũng nheo mắt, không biết hai người này làm cái gì, vận chuyển hàng gì mà lại cần canh phòng nghiêm ngặt như vậy?Hắn tức khắc cảnh giác lên.Chu Thành cũng không giải thích, Hạ Hiểu Lan vội hòa giải:“Tôi đi bán trứng gà một mình cũng được, ở bên ngoài xưởng có rất nhiều người, hôm nay sẽ không đi qua chỗ hẻo lánh, ban ngày ban mặt sao có thể xảy ra chuyện gì? Cảm ơn ý tốt của Chu đại ca”Chu Thành không nói lời nào, chỉ nhìn Hạ Hiểu Lan.Ánh mắt kia khiến Hạ Hiểu Lan sắp nóng chảy.Khang Vĩ bỗng nhiên đặc biệt nghiêm túc nói:“Chú Lưu, cháu thấy chuyện này phải tra thật kĩ, mấy tên lưu manh hôm qua……”Khang Vĩ lôi kéo Lưu Dũng đi rồi.Trong sân ở nhà khách chỉ còn Hạ Hiểu Lan và Chu Thành.“Đi thôi, chậm một chút nữa là sẽ bỏ lỡ người đi mua thức ăn đó.”Anh dắt xe đạp của Hạ Hiểu Lan đi ở phía trước, Hạ Hiểu Lan chỉ có thể đi theo sau.
Lúc đầu hai người đều im lặng, chờ đi đến quán mì Hạ Hiểu Lan thường ăn, chủ quán là thím Hoàng nhận ra Hạ Hiểu Lan.
Nhìn thấy hôm nay có Chu Thành đẩy xe giúp cô, thím Hoàng định trêu vài câu nhưng lại sợ chính mình hiểu lầm.Từ thật xa, thím Hoàng đã chào hỏi Hạ Hiểu Lan:“Sáng hôm nay vẫn như cũ hả?”Hạ Hiểu Lan lắc đầu: “Thím, buổi sáng cháu đã ăn rồi”Chu Thành lại dựng xe lại “Đi đường xa như vậy, ăn rồi cũng sẽ đói bụng, lại ăn thêm chút.
Phiền toái thím nấu hai bát mì, đều thêm trứng!”Chu Thành sợ Hạ Hiểu Lan cự tuyệt, lại bỏ thêm một câu:“Ăn rồi cũng ăn cùng với tôi, 5h sáng nay tôi liền đợi cô ở trên đường, sủi cảo có khả năng không đủ