Khi Khang Vĩ nói với người của nhà khách, nhà khách cũng bị dọa, thời bây giờ không có camera, ai biết được Trương Nhị Lại lẻn vào kiểu gì.Số tiền phạm tội đã vượt qua 5.000 khối, người của đồn công an ấn Trương Nhị Lại ấn ở trên mặt đất.Đây là lần thứ hai Chu Thành và Khang Vĩ tới đồn công an huyện An Khánh.Các vị cảnh sát vẫn còn nhận ra hai người, đây không phải hai vị đồng chí hăng hái làm việc nghĩa mấy hôm trước sao?Trương Nhị Lại vẫn luôn nói mình oan uổng, Khang Vĩ gãi gãi đầu:“Thực xin lỗi, đồng chí, chúng tôi vừa trở lại đã thấy tên này trộm tiền, nên xuống tay hơi tàn nhẫn”Vết thương trên người Trương Nhị Lại không phải hơi tàn nhẫn điểm, rõ ràng là muốn đánh hắn gần chết mới thôi.
Nhưng đồn công an vẫn khá tin tưởng vào 2 vị đồng chí hăng hái làm việc nghĩa này.
Với cả khi xác minh thôn tin cá nhân của Trương Nhị Lại, các vị cảnh sát trong đồn công an cũng cảm thấy trùng hợp.Người này vốn dĩ chính là người bọn họ muốn bắt, nghiêm đánh cũng là có chỉ tiêu, không đi bắt những tên lưu manh này, chẳng lẽ đi oan uổng cho người thành thật sao?“Trộm cắp, tác phong bất chính, có người tố giác hắn làm loạn quan hệ nam nữ với các phụ nữ đã có chồng, còn dám trộm công khoản!”“Tội lưu manh lại thêm tội trộm cướp, lần này hắn sẽ không thoát được!”Chu Thành và Khang Vĩ đều rất vừa lòng với kết quả này.
Trương Nhị Lại luôn miệng ồn ào nói bọn họ lấy việc công báo thù riêng, oan uổng hắn, Chu Thành cùng Khang Vĩ đi khỏi đồn công an, vị nữ cảnh sát hôm nọ tiếp đãi Hạ Hiểu Lan mới đi lên hỏi sở trường:“Lương sở, ngài xem án này có phải hơi kỳ quái không?”Lương sở trường biểu tình nghiêm túc “Đồng chí tiểu Bình, chúng ta không thể buông tha một cái tội phạm.
Thanh danh của nữ đồng chí thật không dễ dàng, Trương Nhị Lại thật sự là kẻ tái phạm, dựa theo tiêu chuẩn nghiêm đánh thì hắn chính là đối tượng cần thiết phải bắt, chúng ta không cần truy cứu các chi tiết khác”Trương Nhị Lại nói chuyện lộn xộn, trong chốc lát nói Chu Thành mang theo một rương tiền hãm hại hắn, trong chốc lát lại nói trên người 2 người kia còn có súng.Nhưng thư giới thiệu của Chu Thành cùng Khang Vĩ là của đơn vị ở kinh thành, rất trong sạch, hai người đi tới Thượng Hải để mua sắm vật tư giúp đơn vị mình, trên người mang theo một số lớn tiền mặt không phải rất bình thường sao?Ở giữa có uẩn khúc, thật trùng hợp, Trương Nhị Lại nói là bởi vì “Hạ Hiểu Lan” dựng lên, Lương sở trường lẳng lặng nhìn Trương Nhị Lại:“Chính hắn đều thừa nhận, vậy càng phải lập án”Trương Nhị Lại không dám nói nữa.Nếu hắn thật sự dám nói mình có một chân với Hạ Hiểu Lan, thì hắn lại phải gánh nhiều thêm một tội!……Hạ Hiểu Lan còn không biết Chu Thành đã giúp cô giải quyết một kẻ thù.Trương Nhị Lại chính là một trong những thủ phạm dẫn tới cái chết của nguyên chủ, cũng là người mà Chu Thành có thể tra được.Còn chuyện giữa Hạ Hiểu Lan, chị họ và anh rể cô, hiện tại Chu Thành còn không biết.
Nhưng mà đối với nữ sinh viên Hạ Tử Dục mà mọi người khen ngợi kia, Chu Thành không có chút hảo cảm nào.Hạ Hiểu Lan đạp xe đạp về nhà, cả người rất là tinh thần.Lúa của nhà họ Lưu đã được chở hết về nhà, mấy ngày nay nắng to, chỉ cần phơi thêm hai ngày là có thể cất vào kho.Nhà người khác giúp nhà họ Lưu làm việc, Lưu Dũng cùng Lý Phượng Mai làm xong chuyện nhà mình, liền phải trả công cho người trong thôn, chuyện phơi hạt thóc giao cho Lưu Phân làm.Mỗi thôn đều có sân phơi lúa, tới buổi sáng, mỗi nhà sẽ rải bạt nhà mình ra, dùng cái sọt đổ hạt thóc mới gặt vào bạt đã trải sẵn, chậm rãi trải đều hạt thóc ra thành một lớp mỏng, như vậy mới có thể phơi khô hạt thóc được.Cứ một hai tiếng là phải đảo hạt thóc một lần, lúc này sân phơi lúa luôn có đầy người.Người của thôn Thất Tỉnh không phải không thích bát quái, con gái nhà ai đã lấy chồng rồi mà còn về nhà mẹ để ở một đêm đều hiếm thấy, càng không có ai vào ngày mùa cũng mặc kệ chuyện nhà chồng, cả ngày ở tại nhà mẹ đẻ.Lưu Phân và Hạ Hiểu Lan đã ở nhà mẹ đẻ vài ngày rồi mà Hạ Đại Quân vẫn chưa tới xem lần nào, hay là hai vợ chồng cãi nhau nên muốn ly hôn?Lưu Phân là người bị đánh cũng không dám phản kháng, vậy mà dám làm như vậy, thật đúng là có chỗ dựa liền khác!Nhưng mà thôn Thất Tỉnh không có những bà tám nói chuyện khó nghe như thôn Đại Hà, thứ nhất là Lưu Dũng không phải người dễ bắt nạt, Lưu Phân cũng coi như người của thôn Thất Tỉnh, người trong thôn sẽ bênh vực người mình.Thứ hai là việc bán trứng gà của Hạ Hiểu Lan làm rất rực rỡ, hết trứng gà lại đến lươn, nhà ai không bán đồ cho cô?Hạ Hiểu Lan làm buôn bán luôn yết giá rõ ràng, cũng không nói chính mình không kiếm tiền, nhưng người ta kiếm chính là tiền vất vả.Hơn nữa Hạ Hiểu Lan biết