Nhà họ Hạ có mười mấy người, người nhiều, đất nhiều nhưng lại thiếu sức lao động.Ba anh em nhà họ Hạ làm việc cả ngày đêm để sửa xong đê đi về nhà, chờ đợi bọn họ chính là ngày mùa, ở giữa không có thời gian nghỉ ngơi, dù thân thể làm bằng sắt cũng không chịu được.Lại còn mất đi con trâu ăn ít làm nhiều như Lưu Phân, nên vụ mùa vừa rồi cả Trương Thúy và Vương Kim Quế cũng phải ra đồng làm việc.
Bà Hạ và Hạ Hồng Hà ở nhà nấu cơm và trông trẻ con, cả nhà mệt giống như chó chết mới chở được thóc về kho, ai cũng cảm thấy vụ mùa năm nay thật vất vả.Hạ Tử Dục đã mang hết tiền tiết kiệm trong nhà đi, số tiền mà ba anh em nhà họ Hạ sửa đê kiếm được cũng đã gửi cho Hạ Tử Dục.Hiện tại quỹ chung của nhà họ Hạ đã không còn đồng nào, không có tiền mua thức ăn mặn để cải thiện bữa ăn, khiến mọi người cũng không có sức mà làm việc.Thật vất vả phơi thóc xong, nhà họ Hạ cuối cùng cũng có thể tụ tập lại mở họp, thảo luận chuyện của hai mẹ con Hạ Hiểu Lan.“Đại Quân, con nghĩ thế nào, hai mẹ con Lưu Phân chạy về Lưu gia lâu như vậy, ngày mùa cũng không trở lại, không coi chính mình là người nhà họ Hạ, cuộc sống như này còn tiếp tục được không?” Bà Hạ rất buồn rầu nói.Bà Hạ cũng là người có tâm cơ, trước mặt những người khác nhau thì bà cũng có các khuôn mặt không giống nhau.Ở trước mặt cháu gái bảo bối Hạ Tử Dục, bà ta là bà nội hiền từ hào phóng.
Đương nhiên, bà Hạ cũng không phải yêu thương Hạ Tử Dục ngay từ đầu, bà ta cũng có quan niệm trọng nam khinh nữ, yêu thương ba đứa cháu trai nhất.Nhưng Hạ Tử Dục học xong cấp hai lại đột nhiên thông suốt, mỗi câu nói hay việc làm đều hợp ý bà Hạ, lại còn giỏi đọc sách, dần dần cán cân trong lòng bà Hạ càng ngày cành lệch, chờ đến khi Hạ Tử Dục thi đậu đại học, thì vị trí của cô ta trong lòng bà Hạ đã vượt qua cả ba đứa cháu trai.Ở trước mặt con dâu thứ hai không sinh được con trai và Hạ Hiểu Lan, bà ta là một bà già khắc nghiệt.Không áp bức người yếu đuối như Lưu Phân thì sao có thể tỏ rõ được quyền uy nói một không hai trong nhà họ Hạ của bà ta?Ở trước mặt các con trai, đặc biệt là trước mặt đứa con thứ hai có sức lực lớn lại không khôn khéo, bà Hạ chính là một người mẹ hiểu lí lẽ.Bà ta không phải đóa bạch liên hoa, nhưng tất cả những chuyện khắc nghiệt bà ta làm, đều có thể nói là vì tốt cho Hạ Đại Quân, vì tốt cho toàn bộ nhà họ Hạ.Bà Hạ có một tấm lòng từ mẫu, lo lắng Hạ Đại Quân không có con trai lo chuyện hậu sự, lo lắng Hạ Hiểu Lan tính tình tiểu thư lại đanh đá sẽ không lấy được chồng.
Cho nên bảo với Hạ Đại Quân phải đối xử tốt với người có tiền đồ như Hạ Tử Dục, để người không sinh được con trai như Lưu Phân làm việc nhiều một chút, hai vợ chồng cống hiến cho nhà họ Hạ nhiều một chút.
Sau này cháu trai, cháu gái trưởng thành rồi sẽ nhớ ơn của hai vợ chồng.
ít nhất hình tượng của bà Hạ trong lòng Hạ Đại Quân chính là như vậy.Hắn không phải không biết Lưu Phân phải chịu ủy khuất.Nhưng chính bản thân Hạ Đại Quân đều thói quen với chuyện đó nên cũng cảm thấy Lưu Phân phải nhẫn nhịn.Hắn cũng cảm thấy lần này người nhà không cho Hiểu Lan đi bệnh viện là hơi quá đáng.
Nhưng trong nhà thật sự không có tiền.
Nha đầu chết tiệt kia cũng quá ngoan cố, thấy thứ tốt liền muốn cướp, tự sa ngã hủy hoại thanh danh của chính mình, người trong nhà chỉ nói có hai câu cũng không được à?Tử Dục đã rất rộng lượng rồi, Hiểu Lan cũng nên có thái độ xin lỗi.Đây là ý tưởng của Hạ Đại Quân, nhưng ngày đó Hạ Hiểu Lan lấy kéo chống vào cổ cũng muốn rời đi Hạ gia, Lưu Phân cũng lần đầu tiên hung dữ đâm hắn, Hạ Đại Quân không khỏi hoài nghi, có phải hắn đã làm sai rồi?Công việc ngày mùa khiến Hạ Đại Quân cạn kiệt sức lực, trong hội nghị gia đình hôm nay hắn cũng không có lời gì để nói.
Bà Hạ còn hỏi hắn có thể sống tiếp cuộc sống như vậy không, Hạ Đại Quân cảm thấy da mặt của mình bị người ta dẫm dưới chân.Hắn không có con trai, bị mọi người cười nhạo là tuyệt hậu.Chẳng lẽ ở nhà đến chuyện của vợ và con cũng không làm chủ được?!“Con sẽ bảo hai mẹ con Hiểu Lan về xin lỗi mẹ”Lần họp gia đình