Chú Vương lau mồ hôi trên trán, liên tục gật đầu, “Đúng đúng đúng, chính là như vậy.
”Nhưng Tô Vi Vi vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, đang muốn hỏi lại điều gì, lại bị vấn đề mà Cố Dung Thời đột nhiên đưa ra thu hút sự chú ý.
"Lúc trước nghe em nói gia đình em mua nhà là vì muốn định cư ở thành phố Hàng, tôi thấy em và chị em chắc là đều còn đang đi học, có lẽ cần phải chuyển trường phải không?"Mắt của Tô Vi Vi sáng lên.
"Đúng vậy, em và chị em đúng là đều đến thành phố Hàng này để đi học, gần đây em cũng đang suy nghĩ chuyện này đó".
Thật ra cô vẫn còn tốt, đời trước vẫn luôn học tập, sau khi đi làm còn đăng ký dự thi MBA, chuyện nhỏ như đi học này hoàn toàn không phải là vấn đề gì, học trường nào cũng được cả.
Nhưng chị gái Tô Mạn Mạn khai giảng thì lên lớp 11 rồi, cấp 3 là giai đoạn then chốt, nếu như có thể học ở trường tốt, thì sẽ được hưởng tài nguyên giáo dục tốt hơn.
Cho nên Tô Vi Vi muốn tìm cho chị gái một trường tốt.
Nhưng nhà bọn họ một đường vươn lên, thứ hai là, ba Tô mẹ Tô hoàn toàn không hiểu chuyện này, hai người lúc trước có thể tích cóp đủ học phí cho con cái trong nhà đã rất khó khăn, làm gì còn có tâm trạng suy nghĩ chuyện học trường nào chứ.
Cho nên, loại chuyện nhọc lòng này hiển nhiên cũng chỉ có thể rơi xuống đầu Tô Vi Vi.
Mấy ngày nay cô đều đang lo lắng chuyện đi học của chị gái, trong miệng đã nổi lên vài cái mụn nước nhỏ.
“Vậy cũng thật trùng hợp, năm nay tôi cũng chuyển trường đến thành phố Hàng, nếu như em và chị gái em muốn làm thủ tục nhập học thì tôi chắc là