Nếu như Cố Dung Thời trưởng thành, chẳng phải là sẽ đẹp đến mức hại nước hại dân sao?“Được, em đi cùng với anh!”Nhìn vào đôi mắt nhỏ háo hức của Cố Dung Thời.
Đoán chừng là đứa trẻ này trước kia chưa từng đến công viên giải trí đi?Người có tiền chỉ có tiền chứ cuộc sống không vui vẻ, cô hiểu, cô hiểu rất rõ.
Để Tô Vi Vi cô cho anh một tuổi thơ thật vui vẻ đi!Cố Dung Thời:…… Tôi không phải, tôi không có, đừng nói bừa.
Anh đơn giản chỉ là muốn cùng đi công viên giải trí cùng với Tô Vi Vi thôi.
Mặc kệ là Tô Vi Vi nghĩ như thế nào, tóm lại, chuyện đi công viên giải trí này đã xác định rồi.
Sáng sớm hôm sau, Tô Vi Vi uống sạch một ly sữa bò lớn, mặc vào một chiếc váy nhỏ xinh đẹp, đeo cặp của mình lên lưng, đội một chiếc mũ rơm lên, mới vừa bước ra khỏi cửa liền thấy Cố Dung Thời đang đợi.
Đứa nhỏ này, đối với việc đi công viên giải trí có bao nhiêu mong đợi chứ.
Một cậu nhóc không có tuổi thơ, thật sự là quá thảm rồi.
Khi Cố Dung Thời nhìn thấy ánh mắt thương tiếc của Tô Vi Vi thì có chút khó hiểu, nhưng vẫn mỉm cười dịu dàng, giơ máy ảnh lên.
“Hôm nay tôi mang theo máy ảnh đến, chúng ta có thể chụp nhiều ảnh một chút.
”“Được được được, đều nghe theo anh.
”Chụp nhiều ảnh một chút, như vậy sau này có thể giữ lại làm kỉ niệm.
Tô Vi Vi tỏ vẻ là cô hiểu rồi, cô đã thật sự hiểu.
Công viên trò chơi ở thời đại này đương nhiên không