Đời trước lưng của Tô Đại Giang vẫn luôn không tốt, tuy rằng sau đó Tô Vi Vi kiếm được tiền nên có thể cung cấp cho ông ấy một cuộc sống có điều kiện tốt, đi khám bác sĩ tốt nhất, nhưng một thân bệnh tật đâu có thể chữa hết một cách dễ dàng như thế? Ba cô mới hơn 50 tuổi mà đã giống như một ông già.
“Con bé này, ai bảo cứ chạy khắp nơi trong ngày nắng như thế, nó không phát sốt thì ai phát sốt hả”.
Chu Kim Diệp theo sát vào nhà, miệng không buông tha người, nhưng vẫn cố ý ra chợ mua một miếng thịt lợn về để bồi bổ thân thể cho con gái.
Ba mẹ phiên bản tuổi trẻ, liền tính ngây ngô cười và lải nhải cũng đều trở nên thật đáng yêu.
……Ăn cơm chiều xong, người một nhà cũng không có thời gian nói chuyện ấm áp gì cả, Tô Đại Giang và Chu Kim Diệp đã làm việc mệt nhọc cả một ngày nên rất nhanh đã ngủ, phòng bên cạnh được chiếc rèm chia thành hai nửa cũng có thể nghe được tiếng ngáy của Tô Đại Giang.
Tô Vi Vi:…… Càng không ngủ được.
Người một nhà ở trong tầng hầm ngầm mười mấy mét vuông không có gió, trừ bỏ hai chiếc giường thì còn chả có không gian để xoay người.
Càng không cần phải nói tới điều hòa.
Người Tô Vi Vi chảy ra hết tầng mồ hôi này tới tầng mồ hôi khác, cảm giác cả người cô sắp