Tiểu Cung Quyết cũng thực sợ hãi, hắn giãy giụa ngồi dậy, mồ hôi lạnh trên mặt bởi vì đau đớn lại không rảnh lau, đôi mắt to cảnh giác nhìn bốn phía, một tay chặt chẽ nắm lấy hòn đá sắc bén trong tay áo!
Thấy hồi lâu vẫn không có người, tiểu thân mình mới hơi hơi thả lỏng, nghĩ thầm mặc kệ đối phương là người hay quỷ, chỉ cần đã giúp hắn, cũng không có gì đáng sợ.
Sờ sờ bụng đã sớm rỗng tuếch, hắn nhìn đồ ăn bị đạp hỏng trên mặt đất, trong mắt bắt đầu giãy giụa.
Hắn đã hai ngày không ăn cái gì.
Lúc trước hắn trọng thương, nằm trong phòng liền thấy loáng thoáng tiếng cung nhân kinh hoảng thất thố nói có người bị bệnh lao, hắn cẩn thận nghe ngóng biết được là vị hoàng tỷ kia, trong lòng kinh ngạc vạn phần.
Đồng thời, thập phần thương tâm cùng áy náy.
Vị hoàng tỷ kia thân thể yếu ớt quá, không biết có phải bởi vì tới xem hắn, nên mới mắc mưa dẫn đến bệnh tình thêm nặng hay không?
Nhưng bởi vì Lãnh Thu Uyển nơi nàng ở bị cách ly, hắn không biết tình hình thực tế, lại bởi vì trọng thương, hai tháng trời vẫn chưa thể xuống giường nổi.
Khoảng thời gian này hắn thực quá thảm, bởi vì không thể động, những cung nhân đó càng thêm không kiêng nể gì, đồ ăn đưa tới mỗi ngày đều ít đến đáng thương, mới làm cho thương thế của hắn kéo dài đến tận hai tháng mới chuyển tốt. Thân thể vừa tốt lên, hắn liền đi tìm thái giám tổng quản, yêu cầu dọn đến Hàn Xuân Uyển bên cạnh Lãnh Thu Uyển của nàng.
Hắn tuy còn nhỏ, nhưng biết rõ đối phương nhất định sẽ đồng ý. Bọn họ chỉ ước rằng hắn nhanh chết đi, hiện tại chính hắn lại nói muốn dọn đến bên người mắc bệnh lao, bọn họ sẽ không có đạo lý gì ngăn cản. Quả thực, lão thái giám không có ý tốt cười lạnh gật đầu, tiểu Cung Quyết lẻ loi một mình chuyển tới Hàn Xuân Uyển đã mười mấy năm không ai ở, mà hắn dọn đến đây, lại không còn ai đến đưa cơm nữa.
Tất cả mọi người đều cho rằng Cung Dĩ Mạt đã chết, nhưng là tiểu nam hài lại cảm thấy nàng chỉ là bị bệnh, sẽ tốt, mà những cung nhân đó vì nhằm vào hắn, đều lấy lý do sợ lây bệnh mà không chịu đến đưa cơm, tiểu Cung Quyết nóng nảy, rơi vào đường cùng mới nghĩ đến đi ăn trộm đồ ăn.
Hắn nghĩ rằng, người đổ bệnh, chắc sẽ muốn ăn thứ gì đó ngon ngon, ngày trước hắn sinh bệnh, mẫu phi chính là làm như vậy.
Cho nên, mới lần nữa bí quá hoá liều.
Thân mình nhỏ, lại gầy yếu, mỗi lần lấy cũng không dám lấy nhiều, hôm nay, hắn nhìn thấy một mâm đùi gà to liền hung hăng nuốt nước miếng, lại sợ lấy nhiều bị phát hiện, chỉ lấy một cái, không nghĩ vẫn là bị người bắt được, lại ăn đòn một trận!
Cũng may hắn vẫn luôn lấy tayche ngực, đùi gà kia mới không có việc gì......
Thời điểm bỏ bao giấy sau cửa sổ, hắn lưu luyến sờ sờ,vẫn còn nóng.
Chỉ là...... Tiểu Cung Quyết sờ sờ bụng......
...... Hắn cũng rất đói.
Không được, hắn là đại nhân,