Truyện được đăng trên truyenwiki1.com @Vien_keo_ngot02
Do lần đầu dịch, nên có khá nhiều sai xót, mọi người cứ góp ý, mình sẽ giành thời gian đọc và sửa lại????
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ????
----------------------------------------
Tuy rằng Lận Huyền Chi lúc này rất tưởng niệm đồ ăn Yến Thiên Ngân làm, nhưng mà tương lai còn dài, hắn cũng không nhất thời nóng lòng, hơn nữa nói thật ra, tay nghề nấu nướng của Yến Thiên Ngân đích thực phi thường khiếm khuyết, không phải nấu không chín thì cũng là hương vị không đúng.
Lúc này Lận Huyền Chi chỉ nghĩ hướng tới Yến Thiên Ngân mà hảo hảo bộc lộ tài năng, làm cho cái tên tiểu tử ngốc bụng đã đói meo cũng không biết kia có thể hảo hảo mà ăn no.
Lận Huyền Chi từ trong tay Yến Thiên Ngân lấy dao qua, nói: "Đi chưng một ít Ngũ Nguyên Mễ."
Yến Thiên Ngân sờ sờ cái mũi, cúi đầu đứng ở bên cạnh, nói: "Ngũ Nguyên Mễ đã không còn."
Lận Huyền Chi tay hơi dừng, nhớ tới giá cả Ngũ Nguyên Mễ cũng coi như là sang quý, không phải tu sĩ nào cũng có thể ăn nổi, mà Lận Huyền Chi là Lận gia dòng chính, tự nhiên là mỗi tháng đều có cung phụng nhất định, chỉ là tựa hồ đã cả tháng nay chưa thấy có người tới đưa Ngũ Nguyên Mễ.
Lận Huyền Chi hỏi: "Lần trước đưa tới là khi nào?"
Yến Thiên Ngân nói: "Là mùng một tháng trước."
Hôm nay cũng đã là ngày 30, lại vẫn chưa thấy bóng dáng Ngũ Nguyên Mễ a.
Lận Huyền Chi nhìn về phía Yến Thiên Ngân.
Yến Thiên Ngân vội vàng nói: "Đại ca, ngày mai ta liền đi thúc giục quản sự."
Lận Huyền Chi nói: "Ngũ Nguyên mễ đó hết từ hôm nào?"
Yến Thiên Ngân nói: "Là ngày hôm qua."
Lận Huyền Chi nhíu mày, nói: "Ngũ Nguyên Mễ là dựa theo phân lượng phát xuống dưới, ta và ngươi hai người, ăn một tháng là vừa đủ, như thế nào mà tới hai tháng mới hết?"
Yến Thiên Ngân sờ sờ cái mũi, nhỏ giọng nói: "Ta đều đưa đại ca ăn."
Lận Huyền Chi trong lòng run một chút, chợt một mảnh mềm mại.
"Vậy ngươi hai tháng trước ăn thứ gì?" Lận Huyền Chi buông xuống dao phay trong tay, đối với Yến Thiên Ngân hỏi.
Yến Thiên Ngân không biết Lận Huyền Chi vì cái gì đột nhiên quan tâm vấn đề này, liền đúng sự thật trả lời : "Ta ở sau núi tìm được một ít khoai tây hoang dại trong đất, nướng lên ăn, cũng có thể lấp đầy bụng."
Lận Huyền Chi trong chốc lát không nói ra lời.
Cái đứa nhỏ ngốc này, chính mình mỗi ngày tùy tiện tìm đồ ăn, lại còn lừa gạt ta đem đồ vật tốt nhất thuộc về hắn cho tên ca ca không đáng tin này ăn, chỉ để lại cho hắn một chút đồ vật, hơn nữa là liên tiếp hai tháng...... Không, tuyệt đối hơn hai tháng!
Nếu chỉ có hai tháng, Yến Thiên Ngân tuyệt đối sẽ không ở thời điểm mễ mới vừa đưa lại đây liền đi gặm khoai tây!
Lận Huyền Chi nhìn chằm chằm đôi mắt Yến Thiên Ngân, nói: "Đã bao lâu?"
Yến Thiên Ngân thực có thể nghe hiểu lời Lận Huyền Chi hỏi là gì, liền đáp: "Từ khi dược sư trong nhà nói đại ca đã không có khả năng tiến thêm một bước, bên kia liền bắt đầu hai tháng đưa một lần mễ."
Lận Huyền Chi tức khắc giận dữ, đập mạnh tay vào mặt bàn, cắn răng nói: "Khinh người quá đáng!"
Hắn cho dù vô dụng, cũng là Lận gia dòng chính, dù cho tài nguyên tu luyện không bao giờ cấp cho hắn nữa, nhưng chỉ bằng cống hiến