Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 264: Thân phận? Hạ Thanh và Úc Trục Thiên!


trước sau

Phòng ngủ trang trí phối hợp hai màu đen trắng kinh điển, phong cách đơn giản lại lộ ra phẩm vị cao quý xa hoa, đủ để thể hiện ra tôn quý và xa hoa của chủ nhân căn phòng này.

Ở trên một chiếc giường lớn siêu cấp, nam nhân lười biếng tùy ý nằm tựa vào thành đầu giường, biểu tình rất là thích ý, đôi mắt phượng hẹp dài mang theo một cỗ ý vị phong lưu, cổ áo sơ mi màu tím đậm khoét sâu tới ngực, lộ ra làn da màu mật sắc khỏe mạnh của hắn, hoa văn cơ bắp nhìn đầy rắn chắc, giấu dưới áo sơ mi màu tím thẫm khiến cho người ta một loại cảm giác khác thường.

Một người nam nhân như vậy nếu lấy trạng thái trước mắt này xuất hiện trước mặt mọi người, như vậy hắn nhất định sẽ khiến cho toàn thế giới thét chói tai.

Nam nhân giờ phút này một tay cầm văn kiện, một tay bưng một ly rượu đỏ, thỉnh thoảng nhấm nháp một ngụm, cả người tỏa ra cảm giác thoải mái tùy ý lười nhác.

Chợt, nhìn hàng chữ mấu chốt của văn kiện trong tay, đôi mắt đào hoa hẹp dài của nam nhân đột nhiên nheo lại nguy hiểm.

Sau đó, hắn đặt văn kiện trong tay lên đầu giường, một tay bưng ly rượu lẳng lặng suy nghĩ một hồi, sau đó bưng lên uống một hơi cạn sạch hết ly rượu, rồi đem ly rượu đặt lên trên tủ đầu giường, xốc chăn lên xuống giường đi vào phòng tắm....

Mà mấy chữ cuối cùng trên văn kiện trên tủ đầu giường kia, chính là: Độ tương thích gen 99.99%, là quan hệ huyết thống....

Trong thư phòng, Hạ Thanh nhíu nhíu mày, cũng không biết vì sao, gần đây hai mắt anh cứ máy liên tục, rõ ràng gần đây cũng không có chuyện gì xảy ra, nhưng anh lại luôn tâm thần không yên. Lose bên kia tuy có chút bạo loạn, nhưng đã bị trấn áp xuống, mà trước mắt Đế Quốc chính là thời kỳ nội loạn, nữ vương Teresa đang đang trấn áp huynh để tỷ muội của nàng, cho nên cũng không có tinh lực dư thừa khai chiến với Liên bang, cho nên gần đây xem như là những ngày thực hòa bình.

Nhưng mà, vì cái gì gần đây anh vẫn luôn tâm thần không yên? Cứ cảm giác sẽ phát sinh chuyện gì không tốt vậy.

Còn con trai, hai người ngày hôm qua vừa mới trò chuyện video call, cho nên trước mắt con trai cũng rất tốt, hơn nữa tu luyện trở về, qua một tháng nữa sẽ tới trường quân đội Neville làm học sinh trao đổi giao lưu.

Cho nên, trước mặt con trai ở trường tiến hành huấn luyện gấp rút, cũng không cần anh lo lắng, như vậy tại sao dạo gần đây anh luôn tâm thần không yên?

"Nguyên soái, ngài gần đây có phải quá mệt mỏi hay không? Ta đi pha cho ngài một ly trà an thần, ngài sớm một chút nghỉ ngơi."

Libor quản gia nhìn thần sắc Hạ Thanh có vài phần mệt mỏi, lo lắng nói.

Hiện tại công nghệ cao phát triển, có rất nhiều gia đình chọn dùng quản gia trên cơ bản đều là người máy quản gia cao trí năng, mà nguyên soái vẫn luôn không có thay đổi ông, cũng khiến Libor quản gia thập phần vui mừng.

"Có lẽ vậy!" Hạ Thanh xoa xoa mặt màycó vài phần mỏi mệt nói: "Phiền toái ngươi, Libor quản gia."

"Vâng, nguyên soái ngài chờ một lát" Libor quản gia thực mau đi xuống dưới lầu pha một ly trà an thần mang lên.

Hạ Thanh uống vào trà an thần cũng chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lúc này, Libor quản gia đột nhiên nhận được thông tin, ông nhìn thoáng qua lập tức nói với Hạ Thanh: "Nguyên soái, Úc gia gia chủ xin gặp ngài bây giờ."

Hạ Thanh nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, màn đêm màu đen có vẻ rất yên tĩnh, không biết vì cái gì, giờ phút này Hạ Thanh một chút cũng không muốn nhìn thấy Úc Trục Thiên người này.

"Đã trễ thế này, mời Úc gia chủ về đi." Hạ Thanh không chút do dự cự tuyệt, mặt vô biểu tình sắc mặt thoạt nhìn rất là lạnh lùng.

Anh và Úc Trục Thiên......

A! sự tình 18 năm trước, lúc ấy anh tuổi trẻ khí thịnh, cũng không đáng nhắc tới, hiện tại, anh có con trai làm bạn là được rồi.

Libor lập tức đem lời Hạ Thanh nói phát đi, nhưng chỉ chốc lát, Libor lập tức nói:"Nguyên soái, Úc gia gia chủ thỉnh cầu cùng ngài trò chuyện qua video call."

Hạ Thanh hung hăng mà nhíu mày, tuy anh không biết Úc Trục Thiên thời gian này tới tìm mình làm gì, nhưng nội tâm lại theo Úc Trục Thiên đến càng ngày càng bất an.

Sự tình năm đó, nếu đã qua 18 năm, anh cũng đã buông xuống, mấy năm nay có con trai làm bạn, anh cũng tận khả năng giảm bớt cùng Úc Trục Thiên gặp mặt, nhưng tại sao hiện tại Úc Trục Thiên lại trực tiếp tìm tới cửa chứ?

Từ một lần ở nhà hàng phát hiện Úc Trục Thiên đối với tiểu Tịch ý tưởng không bình thường, Hạ Thanh mày lập tức hung hăng rối rắm, nếu Úc Trục Thiên tới...... Như vậy, cho dù có liều mạng, anh cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.

"Tiếp nhận đi." Hạ Thanh vốn dĩ liền mặt vô biểu tình mặt, tại giây phút này càng thêm lạnh.

Libor lập tức chuyển được thông tin, ngay lập tức, khuôn mặt anh tuấn nhân thần cộng phẫn của Úc Trục Thiên liền xuất hiện ở màn hình giả lập, hắn ngồi trong xe huyền phù xa hoa, híp lại đôi mắt phong lưu hẹp dài lẳng lặng nhìn Hạ Thanh.

Hạ thanh có một khuôn mặt văn nhã không quá mức tú khí cùng tuẫn mỹ, cùng lắm chỉ có thể coi như văn nhã.

Anh mặt vô biểu tình, thần sắc lạnh lùng nhìn Úc Trục Thiên.

Úc Trục Thiên cong cong khóe môi, tiếng nói trầm thấp trong bóng đêm mang theo vài phần sắc thái khiến người mê say: "Hạ nguyên soái."

Úc Trục Thiên đơn giản đánh tiếng chào hỏi."Úc gia chủ." Hạ Thanh mặt vô biểu tình lạnh lùng nói: "Không biết Úc gia chủ đã trễ thế này tiến đến tìm ta có gì chuyện quan trọng?""Ha hả......" Úc Trục Thiên cười cười, cánh môi mỏng cùng đôi mắt hẹp
dài mang theo một cỗ phong lưu, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn Hạ Thanh nhẹ giọng cười nói: "Đột nhiên phát hiện, từ khi Hạ nguyên soái đảm nhiệm chức vụ nguyên soái của Liên bang, Úc mỗ thân làngười Liên Bang, mười mấy năm qua số lần gặp mặt cùng Hạ nguyên soái có thể đếm được trên đầu ngón tay, cho nên hôm nay, Úc mỗ rất muốn tới kết giao một phen với Hạ nguyên soái, không biết Hạ nguyên soái có nguyện ý cùng Úc mỗ kết giao hay không?"

"Úc gia chủ quá lời, ngài vì thương, ta vì chính, chính thương vốn là không nên có bất luận cái gì chung đụng, nếu không có chuyện khác, Úc gia chủ mời trở về đi!" Hạ Thanh thực không khách khí ngầm ra lệnh đuổi khách.

Úc Trục Thiên nhẹ nhàng mà cười cười, tiếng cười trầm thấp cho dù xuyên thấu qua bóng đêm âm trầm truyền tới, cũng mang theo một cỗ mị lực độc đáo, khiến Hạ Thanh nhíu mày.

"Vậy còn cái này thì sao?" Úc Trục Thiên không hề quanh co lòng vòng, trong tay giơ lên một tờ giấy hơi mỏng.

Giấy trắng mực đen, cho dù không phải ở trước mắt, nhìn qua video giả thuyết trước mặt, Hạ Thanh cũng nhìn thấy rõ ràng.

Độ tương thích gen 99.99%, là quan hệ huyết thống....Úc Trục Thiên......

Hạ Thiên Tịch......

Sắc mặt Hạ Thanh lập tức trở nên lạnh hơn, đồng tử co chặt mà nhìn mấy cái chữ mấu chốt trên tờ giấy trong tay Úc Trục Thiên.

Nếu Úc Trục Thiên dám cầm này tờ xét nghiệm ADN cho anh xem, vậy chứng tỏ đây là sự thật, tuy rằng điều này vốn dĩ chính là sự thật.

Libor đứng ở phía sau Hạ Thanh, đương nhiên cũng thấy được tờ xét nghiệm ADN trên tay Úc Trục Thiên kia, cũng kinh ngạc một giây đồng hồ.

Tựa hồ, ngay cả ông cũng không đoán được, tiểu thiếu gia cư nhiên cùng Úc gia chủ có quan hệ thật lớn.

Úc gia là ai? Đó là một người dậm chân một cái, mặc kệ là Đế quốc hay là Liên bang đều phải lễ nhượng ba phần.

Úc gia hưng khởi chính là bắt đầu từ lúc một thế hệ Úc Trục Thiên này, hắn thậm chí được coi là một nhân vật truyền kỳ, không theo chính không theo tà, chỉ là một thương nhân mà thôi, nhưng xác thực là nhân vật truyền kỳ bất kể là chính hay tà đều phải lễ nhượng ba phần.

Không nghĩ tới, tiểu thiếu gia cư nhiên là con trai Úc Trục Thiên......

Đầu óc Hạ Thanh giây phút này ầm ầm vang lên, trước tới nay anh đều chưa từng nghĩ qua, Úc Trục Thiên cư nhiên sẽ đi xét nghiệm ADN, lại còn điều tra thân phận Hạ Thiên Tịch.

Vốn dĩ, anh chó rằng Úc Trục Thiên đối với tiểu Tịch chỉ là.....chỉ là....dù sao Úc Trục Thiên hoa danh bên ngoài, nếu chỉ như vậy còn không đến mức khiến anh khó có thể tiếp thu, dù sao con trai là của anh, ai cũng không thể đem con trai cướp đi khỏi bên người anh, nhưng hiện tại, Úc Trục Thiên lại cầm tờ xét nghiệm ADN lại đây, ngay lập tức, Hạ Thanh đột nhiên cảm thấy, có phải tiểu Tịch sắp bị người đoạt đi rồi?

Không, con trai chỉ là của một mình anh, ai cũng không thể cướp con trai khỏi anh. Trong lòng Hạ Thanh kiên định cái ý niệm này, sắc mặt tái nhợt lập tức khôi phục bình thường, ngay cả hô hấp cũng không còn khẩn trương hoảng loạn như trước, nhìn Úc Trục Thiên trên màn hình giả lập, thanh âm lạnh nhạt không mang theo một chút tình cảm: "Libor quản gia, mời Úc gia chủ lên."

Úc Trục Thiên bên trên màn hình giả lập cong cong khóe môi, cắt đứt trò chuyện.

Thực nhanh, Úc Trục Thiên đi theo Libor quản gia đi tới thư phòng của Hạ Thanh, sau đó Libor quản gia cung kính đợi bên ngoài.

Úc Trục Thiên một người tới đây, trong lúc nghi ngờ Hạ Thiên Tịch và mình có quan hệ, hắn điều tra thân phận Hạ Thiên Tịch đều là âm thầm tiến hành, một mặt Úc gia tuy ở trong lòng bàn tay của hắn, nhưng cũng không phòng được những người có tâm biết được sẽ tiến hành làm hại.

Đương nhiên, hắn cực kỳ tự tin, cho dù hiện tại công khai thân phận con trai, hắn cũng nắm chắc có thể chiếu cố tốt con trai của mình, nhưng có câu nói là khó lòng phòng bị, lại nói hắn đến bây giờ còn không nhớ tới giữa mình và Hạ Thanh từng có quan hệ gì sao? Tại sao hai người chưa từng có liên quan gì tới nhau lại có một đứa con trai lớn như vậy nhỉ?

Sự tình 18 năm trước cũng không dễ điều tra, đặc biệt chính là còn có người cố ý hủy diệt đoạn ký ức kia, có lẽ đoạn ký ức kia quá mức ngắn ngủi, cho nên đoạn ký ức kia bị lau sạch, muốn điều tra lại rất khó khăn. Hắn thậm chí ngay cả thân phận của Hạ Thanh đều điều qua, nhưng lại không điều tra ra mình và Hạ Thanh đã từng có quan hệ như thế nào?

Cho nên, Úc Trục Thiên không nghĩ ra lúc này mới tới tìm Hạ Thanh, muốn dò hỏi một chút, giữa hai người bọn họ đã từng có cái gì? Vì cái gì hắn lại quên Hạ Thanh đến không còn một mảnh? Vì cái gì hai người chưa từng có bất cứ liên quan gì trong trí nhớ lại có một đứa con trai lớn như vậy?

..........


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện