☆ Chương 187: Ellens thật đúng là nhân tái!
"Không có gì đâu thân ái, em cũng không ngại anh có tài nghệ này hay không, bất quá nói thật ra ngày đó cháo hải sản tươi của anh thật là làm cho em vừa kinh hỉ vừa sợ hãi... Ha ha."
Nam Kính vẫn là không nhịn được cười, mà ngay lập tức liền ho nhẹ một tiếng thu liễm lại ý cười.
Cậu tiếp tục nói: "Bên trong một gia đình cho dù chỉ có một người biết làm cơm cũng đã đủ rồi, phải biết đa phần mọi người sẽ không làm cơm, sau đó em phụ trách làm, anh phụ trách ăn, thế nào?"
Tại xã hội hiện đại đồ ăn đặc biệt là rau dưa cực kỳ đắt giá, người bình thường làm gì có cơ hội ăn được những thứ đồ này?
Quý tộc cùng bọn phú hào coi như có thể thoát ly dịch dinh dưỡng cùng viên nén hình thuốc dinh dưỡng nghìn vị như một, luôn cũng sẽ không tự mình đi làm cơm, bọn họ luôn có tiền có thể mời được đầu bếp chân chính.
Như vậy tính ra, trong nhà có một phu nhân biết làm cơm thật sự là quá mức không tầm thường.
Lantis chẳng hề để tâm vào chuyện vụn vặt, nghĩ tới đây, nhất thời cảm thấy như kiếm được lời, liên quan đến việc lúc trước bị đả kích là sát thủ nhà bếp cũng nhạt đi rất nhiều.
"Thật hy vọng em chỉ làm cho một mình anh ăn."
Lantis tương đối bất mãn giờ nào khắc nào cũng đang nghĩ nhóm người kia nghiền ép sức lao động của phu nhân nhà anh, người của anh mà cũng dám đánh chủ ý, quả thực là gan to bằng trời.
Từ khi phát hiện người yêu của mình có du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu phi thường mạnh mẽ, Nam Kính liền học được kỹ năng mới cấp Lantis vuốt lông —— tỷ như nói sang chuyện khác cái gì đó, tuy rằng mười lần bên trong đều sẽ có tám lần không quá thành công, nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại cậu không ngừng mà thử nghiệm.
"Nói đến, lúc trước khi em tới các anh đến tột cùng là đang nói cái gì? Em cảm thấy các anh thảo luận rất nhiệt liệt... Còn có Ellens học trưởng làm sao sẽ cùng anh ở cùng nhau?Thiếu niên từ đầu tới đuôi đều tỏa ra không khí lạnh lẽo kia là ai? A, nói đến em hình như chưa từng thấy anh ta cười qua."
Người kia độ tồn tại cùng với Lantis, Weinman so ra căn bản cũng không kém cái nào, thậm chí thân thể khí chất băng sơn kia phi thường làm người khác chú ý.
Mà tại sao từ đầu tới đuôi đều không giới thiệu với cậu một chút?
Lantis cường điệu đem Phong Tiệm Ly giới thiệu cho Nam Kính một chút, đối với trên thân thế, anh chỉ nói Phong Tiệm Ly là bạn thân kiêm bạn xấu của anh, thân phận cũng tương đối thần bí, còn nói đến Phong Tiệm Ly đã nhập học vào trường quân đội Sifal hệ cổ vũ thuật năm thứ ba.
Nói tới chỗ này, Nam Kính lập tức nhớ tới lần đầu tiên đến hệ cơ giáp, ở trên đường nghe lời đàm tiếu, không nhịn được kinh ngạc nói: "Nguyên lai học sinh chuyển trường hệ cổ vũ thuật kia chính là anh ta a, thật nhiều đồng học tựa hồ cũng rất yêu thích anh ta, thậm chí em tại thời điểm ở Cơ giáp quán luyện tập, nghe có người ra giá cao mua thông tin của Phong Tiệm Ly a."
"Ý thức tự bảo vệ của Phong Tiệm Ly còn mạnh hơn anh, tính tình khô khan tẻ nhạt bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng tản ra hơi lạnh, thật sự không biết tại sao có thể có nhiều người như vậy đối với hắn sản sinh tình cảm không nên có."
Làm bạn xấu tốt nhất từ nhỏ đến lớn, Lantis đối với việc có thể bôi đen người quen thuộc đúng là một chút chỗ trống cũng không để lại.
Trời mới biết bất quá là thời kì chính mình còn là nhi đồng năm, sáu tuổi, không cẩn thận (nhưng thật ra là cố ý) đem cơ giáp của Phong Tiệm Ly làm hỏng, hắn liền cùng mình thấy mặt một lần đánh một lần, thật sự là một người nhỏ mọn!
Thẳng đến về sau phát hiện bọn họ mỗi một lần đánh là lực phá hoại càng ngày càng mạnh lan đến diện tích càng ngày càng rộng, lúc từng người gia trưởng ban lệnh cấm mới biến thành gặp một lần liền trừng đối phương mười phút.
Lớn hơn chút nữa, liền cảm thấy hành vi dùng ánh mắt gϊếŧ chết đối phương thật sự là quá ngu, chậm rãi cũng không tái giương cung bạt kiếm nữa.
Hiện tại sống chung hòa bình, cũng thật là trải qua mười mấy năm kịch liệt quyết đấu mới đổi lại, ngẫm lại cũng thực sự là không dễ dàng a.
Thế nhưng, hòa bình cũng chỉ là tại một chút thời gian, tình huống một lời không hợp liền bay vào đánh vẫn là rất nhiều.
Nam Kính đối với Phong Tiệm Ly băng sơn như vậy mặc dù có một chút sợ hãi, nhưng chẳng biết vì sao, cậu luôn cảm thấy nam tử tuổi trẻ lại lạnh lùng này, có một loại tình cảm đặc biệt khó có thể dùng lời diễn tả được.
Hồi tưởng lại cặp mắt phượng giống như lưu ly kia, sống mũi thẳng tắp thẳng tắp, khuôn mặt như là băng phách bạch ngọc, luôn có một loại cảm giác quen thuộc xa lạ.
Gương mặt kia vốn nên là lãnh diễm, nhưng hình dáng rất tốt đôi môi vót mỏng này, thực sự quá mức im lặng, trực tiếp cắt giảm tất cả diễm sắc, khiến khí chất Phong Tiệm Ly toàn bộ trở về cảm xúc ác liệt.
Băng lãnh đến không thể cường bạo hơn.
Nam Kính theo bản năng mà sờ sờ nốt ruồi nơi khóe mắt mình.
Cậu và Phong Tiệm Ly là loại hình trái ngược nhau.
Nếu như không có lệ chí này đem mặt mũi cậu tân trang thành hơi hơi nhiều hơn chút nhu hòa quyến rũ, như vậy khuôn mặt này của cậu nếu như không cười, tuy rằng sẽ không giống Phong Tiệm Ly người sống chớ gần như vậy, cũng sẽ hiện ra băng lãnh mà ép người.
Lantis thấy Nam Kính lấy tay sờ khóe mắt ngẩn người, vừa bực mình vừa buồn cười mà nói: "Những lúc như thế này em cũng có thể ngẩn người?"
Anh còn đang ở bên cạnh a!
Chờ chút, lúc nói đến Phong Tiệm Ly lại ngẩn người, đây là có mấy cái ý tứ?
Nam Kính hoàn hồn, chú ý tới ánh mắt Lantis càng ngày càng có thâm ý, cậu thấy buồn cười —— Lantis gần đây hình như rất thích ghen a.
A, e rằng đây là một điềm tốt.
"Chính là cảm thấy Phong Tiệm Ly nhìn qua có chút quen mắt, mà em dám khẳng định chưa từng thấy anh ta."
Nam Kính thuận miệng nói như thế, không có bất kỳ ý tứ gì khác, lại ngoài ý muốn xúc động