☆ Chương 196: Dụ dỗ làm công
Lão bản há to miệng, mới vừa rồi còn là bầu trời trong trẻo cùng trí năng một hào chơi, ngay sau đó liền biến thành mưa rào xối xả —— không sai, thật sự là mưa rào xối xả!
"Nha nha nha tiểu bảo bối lại cự tuyệt người ta như vậy, nhân gia quá thương tâm... Nha nha đã lâu rồi đều không có ai nói chuyện với ta, rất cô độc a hu hu..."
Nam Kính đôi mắt đều sắp rớt, cậu phát thệ thật sự nhìn thấy trên mặt lão bản chảy xuống giọt nước 'mưa' khả nghi!
Trời ạ, cậu chẳng qua là biểu đạt ý tứ nội tâm chân thật mà thôi, không phạm pháp gϊếŧ người đi?
"Ngài, ngài trước tiên đừng như vậy, tôi chỉ là, chỉ là muốn khụ khụ khụ khục..."
Một hơi hít sâu, ngụm nước bị sặc bên trong khí quản, Nam Kính che miệng cúi người xuống điên cuồng ho khan, bị dọa dẫm phát sợ mà có khuynh hướng chuẩn bị đem trái tim ho ra đến nơi rồi.
Ông chủ doạ đức hoa dung thất sắc, đôi mắt khóc ào ào như vòi nước nhất thời dừng lại, nhào tới vỗ lưng cho Nam Kính, trong miệng không ngừng được giáo dục Nam Kính.
"Tiểu hài tử làm việc thì không nên nóng lòng, ngươi xem, lần này là bị sặc đi?"
Nam Kính nhất thời khụ càng thêm tan nát cõi lòng, cậu muốn nói đại ca ta như vậy là bị ai dọa cho?
Trí năng một hào nhìn tin nhắn Lantis gửi cho Nam Kính, học giọng điệu của anh đọc cho Nam Kính nghe.
"Thân ái, anh đi ra ngoài có chút việc, buổi tối cũng không cùng em ăn cơm, ngày mai bồi thường em."
Vì vấn đề gia đình hài hòa của kí chủ cùng nam thần mà lo lắng một chút, do do dự dự, trí năng một hào liền ở phía sau chỗ bồi thường em bỏ thêm hai chữ ——
"Buổi tối."
Nguyên bản nhìn thấy Nam Kính buổi tối không thể cùng mình ăn cơm tâm tình Lantis có chút nhiều mây, lại nhìn thấy hai chữ "Buổi tối" này xuất hiện ở trên thiết bị đầu cuối, đầu tiên là dừng một chút, liền lướt lên một cái.
Ý tứ chính là: Buổi tối ngày mai bồi thường em.
Tâm tình nhiều mây lập tức chuyển thành mặt trời chói chang.
Ngồi trên 3S lốc xoáy, Lantis không ngừng được hồi tưởng lại mấy ngày đó bên trong Nam Kính thể hiện ra phong tình vạn chủng, bị một đám người dây dưa kéo lại hết hỏi đông tới tây nói bóng gió nửa ngày khó chịu cũng tan thành mây khói, khóe môi không khống chế được mà ngẩng đầu lên, không nhịn được mà đã bắt đầu mong đợi buổi tối ngày mai đến.
Ân, có lão bà nhiệt tình như lửa thực là không tồi, bất quá tại sao kinh nghiệm của lão bà thoạt nhìn so với mình còn phong phú hơn?
Lantis bị cái nhận thức này đả kích, suy nghĩ chốc lát, quyết định đi tìm Ellens tìm ít tài liệu để học tập một chút.
Dù sao mình là nam nhân tại bất kỳ phương diện gì cũng đều vô cùng mạnh mẽ a ~! !
Cuối cùng từ trong trạng thái xém sặc nước bọt mà chết bình tĩnh lại, lúc này Nam Kính đã vào sâu trong cửa hàng không có ánh đèn, cùng một người một chó ngồi đối mặt nhau.
Không sai, là Nam Kính cùng ông chủ cửa hàng cùng với ông chủ ôm trí năng một hào trong lồng ngực ngồi đối diện nhau, đừng hỏi cậu tại sao gia hỏa không lương tâm luôn mồm luôn miệng kêu mình là kí chủ kia lại chung một chiến tuyến với ông chủ khó lường, thời kỳ mãn kinh kia, Nam Kính cũng muốn biết nguyên nhân.
Mà không quản thế nào, trí năng một hào xong đời rồi!
Nếu như cậu biết trí năng một hào dùng danh nghĩa của cậu gửi tin nhắn lung tung kia cho Lantis, cậu nhất định không nói hai lời đem thiết bị đầu cuối triệt để tắt máy.
Nam Kính đè nén lửa giận trí năng một hào trốn tránh, vạn phần bất lực hướng ông chủ đang không ngừng nháy mắt với cậu nói: "Được rồi, xin hỏi lão bản ngài xưng hô như thế nào?"
"Ta quên rồi." Lão bản trả lời.
"Cái gì?"
Nam Kính cho là cậu nghe lầm hoặc là lão bản không nghe rõ, giải thích: "Ý của tôi là, tên của ngài là..."
Lão bản cười cười nói: "Ta biết ngươi có ý gì, ta là nói, ta ngay cả mình tên là gì đều quên mất."
Nam Kính: "..."
Vừa nhìn biểu tình Nam Kính giống như là nhìn người bệnh xà tinh, lão bản khẩn trương phất tay một cái nói: "Này, tuy rằng ta không cẩn thận đem tên mình quên mất, nhưng tâm trí cùng đầu óc cũng còn bình thường a, tiểu tử ngươi từng trải qua chuyện yêu đương đúng không?"
A?
Nam Kính cảm thấy cậu càng ngày càng theo không kịp mạch não của lão bản kỳ quái này, từ quên tên chạy đến chuyện mình yêu đương, việc này không phải có chút lạc đề chứ?
Lão bản xa xôi thở dài một tiếng, hiếm thấy yên tĩnh vuốt vuốt lông trí năng một hào, dùng ngữ khí ưu thương nói: "Ta tại thời điểm quên người yêu mình, thuận tiện cũng đem tên mình quên đi."
Ách, Nam Kính mặt xạm lại.
Tuy rằng lão bản đang nói một cố sự bi thương, nhưng xin tha thứ cho cậu, lúc cậu thấy biểu tình của lão bản quá mức khoa trương, thật sự là đồng tình không nổi.
Mà cậu vẫn là sửa sang lại biểu tình một cách thỏa đáng, đồng tình bên trong mang theo chút áy náy: "Xin lỗi, đụng phải chuyện thương tâm của ngài."
Lão bản nghe vậy nhất thời mặt mày hớn hở, tốc độ kia khiến Nam Kính có loại cảm giác bị lừa dối tình cảm.
"Ai nha ngươi đứa nhỏ này thật được người yêu thích, có lễ phép như thế vừa nhìn chính là được di truyền gien tốt của ba mẹ, đến nơi này của thúc thúc làm công đi, tiền tiêu vặt đủ lo a."
Nếu như ông chủ này nói, ngươi nhất định là gia giáo tốt, Nam Kính nhất định sẽ cao lãnh mà ha ha hai tiếng, nhưng người này thoạt nhìn rất phát điên điên khùng khùng kì thực nhìn ra được tuổi trẻ nam tử có cố sự, lại nói được di truyền gien tốt của ba mẹ.
Ngay cả trí năng một hào đều gật đầu không ngừng —— quá biết nói chuyện.
Đẳng cấp gien X a, kia thật đúng là quá nghịch thiên rồi.
Còn nói trở về vấn đề làm công, Nam Kính sờ soạng nhìn quanh bốn phía của hàng một chút, diện tích khoảng chừng chỉ có hơn 100 m2, so với diện tích của bất kỳ một cửa hàng nào đều nhỏ đến đáng thương.
Không chỉ có như vậy, cậu từ khi bắt đầu vào cửa căn bản là không có nhìn thấy có bất kỳ linh kiện nào tồn tại.
Tên tiệm không đặc sắc—— cửa hàng linh kiện cơ giáp.
Ông chủ không đặc sắc——