☆ Chương 226: Thất trách của hoàng tộc
Dần dần, Nam Kính quả thực phiền muộn đến không có lời nào để nói —— lão bản hiển nhiên là vì ẩn giấu nơi cậu công tác mà làm cái này, lại đem mình hại thảm.
Dù cho đến bây giờ cậu đều không cách nào nói thẳng cho Weinman nguyên nhân chính mình biến mất, cũng không thể đem vị trí của lão bản bại lộ.
Cái cảm giác này rất tồi tệ a!
Nam Kính tràn đầy chột dạ, ngữ khí thưa dạ lại có chút lắp bắp nói: "Em, em bảo đảm rất an toàn, hơn nữa em thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện như thế."
Trong ánh mắt cậu ý tứ khẩn cầu quá mức rõ ràng —— xin nhờ, tuyệt đối đừng tiếp tục hỏi tới, thật không có cách nào trả lời aa!
Weinman ngược lại là ngoài ý muốn, hắn cho là Nam Kính sẽ rất kinh ngạc, mà trên thực tế, cậu chỉ là lúc ban đầu kinh ngạc sau liền biến thành suy tư, lại một mặt hậm hực buồn bực.
Thấy thế nào cũng giống như là một người mới vừa biết chuyện.
Nha?
Cái này có ý tứ.
Weinman rất săn sóc cũng không có tiếp tục tra cứu, chỉ là đề điểm một câu: "Lantis có thể là lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế, cả một buổi chiều hắn đều tìm ngươi, ta nghĩ đứa bé kia nhất định không có nói cho ngươi biết, trước khi ngươi rốt cuộc cùng hắn liên hệ, nếu như không phải ta ngăn cản, hắn đã vận dụng thế lực quân bộ. Ngươi phải biết, chuyện này với cuộc đời chính trị của hắn sẽ có bao nhiêu ảnh hưởng?"
Nam Kính hổ thẹn đến không có cách nào tự kiềm chế, tâm lý chua xót không thôi, đồng thời còn có chút nghĩ mà sợ —— suýt nữa, suýt nữa liền tạo thành ảnh hưởng lớn tới Lantis như vậy, mà chính mình vẫn còn xấu xa thiêu Lantis bằng bực tức!
Nam Kính khụt khịt, tâm tình rõ ràng đê mê, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, mang đến phiền phức lớn như vậy cho các ngươi."
Nói tới phiền phức, Nam Kính cảm thấy Lantis nói một chút cũng không có sai, mình chính là quỷ phiền phức, thích đùa giỡn lại còn không hiểu chuyện, quả thực là gay go!
Trời ạ, nói đến đây cư nhiên lại muốn khóc, chẳng lẽ biến thành nương nương khang?! Không muốn a QAQ!
Weinman nhìn vành mắt cậu ửng đỏ, một bên bị manh đến máu đầy mặt lén lút nhanh chóng chụp hình một bên nghiêm nghị an ủi: "Thân ái, ta nói cái này không phải là để cho ngươi hổ thẹn, ta hiểu rất rõ Lantis, hắn nhất định sẽ không nói cho ngươi điều này, mà ta tin ngươi rất cần biết hắn nguyện ý vì ngươi trả giá rất nhiều... Ân, không thể nào tưởng tượng được nhiều như vậy."
Chỉ hy vọng Nam Kính đã ít nhiều có thể thông cảm cho tâm tình của Lantis.
Quân bộ có quyền hạn tốt hơn không sai, lại cũng không thể là một mình Lantis nói là được.
Tuy nói việc an nguy của thái tử phi quan hệ đến toàn bộ chính trị đế quốc, trước khi Nam Kính chính thức thành hoàng thất đế quốc, từ pháp luật mà nói, như trước chỉ là sủng vật của hoàng thái tử, xuất thân của cậu thậm chí ngay cả vợ chưa cưới cũng không bằng.
Hoàng thái tử vì một sủng vật mà đưa quyền uy, quân bộ sẽ không để ý sao?
Đừng nói nhóm gia hỏa muốn kéo Lantis xuống đài này, ngay cả hai vị điện hạ ở đế tinh cũng sẽ không tán thành.
Cứ như vậy, Nam Kính muốn tiến vào hoàng gia lại càng khó hơn.
Lantis cũng biết rõ lợi hại trong đó, kích động ban đầu qua đi, rất nhanh đánh tan mất ý nghĩ sử dụng quân bộ.
Dù là như vậy, anh cũng điều động bảy ám vệ Cô Thần phái cho anh, khắp thế giới mà tìm kiếm hành tung của Nam Kính.
Đây chính là người của Cô Thần a!
Weinman cũng không có biện pháp, không nghi ngờ chút nào, hai vị chủ đế tinh tuyệt đối đã biết rồi.
Tuy rằng thái độ còn chưa công khai, nhưng hoàng thái tử bởi vì những chuyện này mà làm lớn chuyện, không cần nghĩ liền biết có bao nhiêu mất chức.
Nam Kính cảm động cực kỳ, mây đen trong đầu hai ngày qua quét đi sạch sành sanh, dùng sức gật đầu một cái nói: "Hiệu trưởng yên tâm, em nhất định sẽ đối với Lantis rất tốt, còn có chuyện này, em sẽ nói xin lỗi với anh ấy."
Weinman vui mừng nở nụ cười, nói: "Tuy rằng đứa nhỏ này có lúc thật khó ở, nhưng tình cờ được người chủ động hống hống một chút, hắn vẫn là sẽ rất vui vẻ. Ân, cho dù ở bề ngoài nhìn vẫn là mặt lạnh, nhưng trong tâm lý không biết cao hứng biết bao nhiêu đây."
Nói cái này, Nam Kính nhiệt tình thoáng giảm đi một ít, cậu là muốn cùng tốt, nhưng là đến khi nào Lantis mới cho cậu cơ hội a, hiện tại ngay cả tin nhắn của cậu cũng không xem, cả người cũng không biết tung tích.
"Cái kia, thầy có thể nói cho em biết hiện tại Lantis ở nơi nào sao? Em muốn đi tìm anh ấy."
Nam Kính mặt đỏ.
Weinman sững sờ, cười nói: "Ngươi không ngại tự mình đi hỏi hắn, tuy rằng ta rất tình nguyện ra sức, nhưng dù sao cũng là ngươi và hắn nói chuyện yêu đương, có đúng hay không?"
Nam Kính sắc mặt quẫn bách mà càng thêm đỏ lên, cậu ngượng ngùng nói: "Em có liên lạc với anh ấy, nhưng anh ấy vẫn luôn không để ý tới em, e rằng anh ấy hiện tại không muốn gặp em."
Bởi vì cúi đầu, cho nên Nam Kính không thấy lúc cậu nói lời này trong nháy mắt, Weinman dừng một chút, đột nhiên biểu tình ngưng trọng.
Chẳng lẽ không phải Lantis vẫn luôn gửi tin nhắn cho cậu nhưng thủy chung không nhận được đáp lại sao?
Chỉ là nháy mắt, Weinman cũng đã đem sóng to gió lớn che giấu xuống phía dưới khuôn mặt bình tĩnh không lay động.
Như trước cười nhạt một tiếng, hắn bất động thanh sắc hỏi: "Ngươi gửi tin nhắn cho hắn, nhưng hắn chưa có trả lời?"
Nam Kính gật gật đầu.
"Từ khi nào thì bắt đầu?"
Nam Kính vốn là muốn nói bắt đầu từ buổi trưa hôm qua, mà do dự suy nghĩ một chút nói: "Từ ngày đó cùng Lantis cãi vã, vừa về tới trường học em liền gửi tin nhắn cho anh ấy... Đến bây giờ anh ấy đều chưa hề trả lời."
Ngón tay Weinman nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn ngừng lại.
Ngừng chốc lát, hắn cười hướng Nam Kính nói: "Lantis lâu lâu cũng sẽ có một chút tính tình, ngươi chỉ cần không phản ứng hắn là được, qua một thời gian ngắn chờ hắn chủ động tới hướng ngươi cầu hoà là tốt rồi, tạm thời trước tiên lạnh nhạt hắn cũng chưa chắc không thể."
Nam Kính lúng túng, vừa nãy là ai nói phải đi hống anh ấy? Làm sao