☆ Chương 242: Lão hổ Hi Lâm
Thắng lợi, Lantis rất nhanh kết nối với quang não, một gương mặt nhìn qua tuấn mỹ lại có vẻ hơi dại ra xuất hiện ở trước mắt.
Lantis phát hiện Caesar là đang mặc áo ngủ nửa nằm ở trên giường, cổ và ngực còn có điểm hồng khả nghi.
Đồng dạng nhìn thấy còn có Weinman và Phong Tiệm Ly, người trước đỡ trán không nói, người sau lại một mặt xem không ra bất kỳ biến hóa gì biểu tình nghiêm túc.
Caesar ngáp một cái, miễn cưỡng nói: "Bảo bảo nhớ ta rồi? Nhá, Tiểu Ly bảo bảo cũng ở đây a."
Phong Tiệm Ly tự động lơ đi hai chữ bảo bảo này, nhấc môi "Hoàng thúc thúc khoẻ a."
"Tiểu Weinman ngươi lại uống rượu của lão tử? Thiếu đánh đi?" Caesar không cẩn thận liền nhìn thấy chuyện làm cho hắn muốn giơ chân, lập tức sừng sộ lên.
Weinman nhíu mày một mặt tức chết người không đền mạng đắc ý cười, cố ý quơ quơ chén rượu, "Tướng ở bên ngoài a."
Caesar chuẩn bị gọi Cô Thần ra.
Trán Lantis nhảy một cái, vừa mới chuẩn bị biểu đạt ý đồ của mình cũng không còn, lại để cho phụ hoàng của mình làm ầm ĩ như thế nữa, chờ trời tối cũng nói không hết.
Cho nên bọn họ nói ngay vào điểm chính: "Con muốn thiết bị đầu cuối của lão bà con."
Caesar mới vừa hô một chữ liền bị nghẹn trở lại, làm sao ngày hai ngày ai cũng đều nói với hắn muốn cùng một cái thiết bị đầu cuối?
"Để cho tiểu tình nhân? Có phải là quá sớm hay không? Ba ba con đối với đứa bé đó không có cảm tình gì."
Caesar thiêu môi nụ cười tà khí, chỉ ra vấn đề: "Đặc biệt là khi ba ba biết con vì tìm cậu ta mà điều động ám vệ."
Weinman thầm nghĩ quả nhiên không gạt được.
Lantis nhưng là nở nụ cười, nghiêng đầu đối diện Caesar, "Trên thực tế, con vốn định sử dụng thế lực quân bộ, nhưng sau đó ngẫm lại, vì không muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ tâm linh yếu đuối của lão nhân gia ngài, liền từ bỏ."
Mặt Caesar nhất thời chìm xuống, đen như đáy nồi, ý đồ đem uy nghiêm và tức giận của hoàng đế thông qua quang não lan tràn qua cho đứa con không biết trời cao đất rộng này thấy.
Hai cha con đối diện một lát, Caesar đột nhiên nhíu mày hỏi: "Cứ bạo ngược như vậy?"
Lantis nói: "Chính là cứ bạo ngược như vậy."
Nhìn xung quanh, phát hiện Cô Thần không ở đây, Caesar đưa tay ra, mở ra năm ngón tay quơ quơ trước quang não.
Lantis cười, cũng đồng dạng duỗi ra năm ngón tay, cách thật xa, cùng Caesar ngầm hiểu ý mà đồng thời vỗ tay.
Lantis nhìn cha đẻ cùng anh đạt thành hiểu ngầm, nói: "Vậy bây giờ, có thể cho con sao?"
Cười quỷ dị vài tiếng, Caesar tiến đến trước quang não, đầy mặt là nụ cười tiện, cười đến trong lòng Lantis một trận nhảy vụt.
"Nói cho con một bí mật nhỏ."
Lantis nhướng mày.
"Sự tồn tại của người yêu con đã bị tiểu Hi Lâm phát hiện, nó biểu thị rất phẫn nộ, tối hôm qua nó đã từ chỗ ta đem thiết bị đầu cuối của thái tử phi đi... Nha con biết đó, nó hoàn toàn có tư cách đeo, ta và phụ hậu con cũng hi vọng người nắm giữ thiết bị đầu cuối là Hi Lâm."
Lantis mặt đều tái rồi, hiếm thấy mất máu nhiều như vậy.
"Không có chuyện gì đi?" Caesar thưởng thức sắc mặt khó coi của con mình, sướng đến phát rồ rồi.
Cố nén kích động muốn hành thích vua, Lantis sâu đậm hít sâu mấy hơi, rất ôn nhu nở nụ cười.
"Chúc người bị áp vui vẻ, hi vọng sau khi con trở về có thể nghe tin tức sắp nhiều thêm một tiểu đệ đệ."
Sau khi nói xong, không thèm đếm xỉa đến Caesar mặt hồng lúng túng tức giận muốn đánh người, rốt cuộc ra khẩu khí Lantis quyết đoán đem thiết bị đầu cuối đóng lại.
Weinman đã hoàn toàn không ôm hy vọng với hai cha con này.
"Cho nên nói, hiện tại thiết bị đầu cuối của thái tử phi ở trong tay Hi Lâm, thế nhưng ngươi nhất định phải đi tìm Hi Lâm để lấy sao?"
Về tình về lý đều không thích hợp, nhưng điều Weinman lo lắng hiển nhiên cùng Lantis hoàn toàn khác nhau.
Lantis chậm chốc lát, mới mắng câu đáng chết.
Nếu như ở nơi đó của Hi Lâm, anh còn thật sự là một đi không trở lại.
Lại không nói hai vị kia nắm quyền tuyệt đối trong nhà sẽ đứng về phía Hi Lâm kia, ngay cả chính anh tại thời điểm đối mặt với Hi Lâm, đều luôn bị tức đến nói không ra lời.
Từ trong tay Hi Lâm đoạt đồ vật?
Ha, còn chưa từng thấy có thể nhổ răng từ trong miệng lão hổ.
Phong Tiệm Ly...
"Đừng hòng mơ tới, ta sẽ không giúp ngươi đi."
Phát hiện ánh mắt Lantis quá mức nóng bỏng, Phong Tiệm Ly lập tức thả pháo trước.
Lantis đen mặt "Ngươi tựa hồ quên mất thân phận của ta."
Quả nhiên quan hệ quá tốt chính là không được, vì thân phận cao nhất chính là dễ dàng bị quên như vậy.
Phong Tiệm Ly hư hư thực thực giật giật khóe miệng, "Đúng a, Hoàng thái tử điện hạ ta cũng không dám đắc tội người, ta cư nhiên dám đi trêu chọc người."
Lantis: "..."
"Có phải là huynh đệ hay không?" Lantis bắt đầu dụ dỗ.
Phong Tiệm Ly nhìn anh hai giây.
"Không phải."
"..."
Weinman hồ đồ cực kỳ, hắn phát hiện từ khi nhiều năm không trở về đế tinh, rất nhiều chuyện phát sinh giữa tiểu bối hắn đều không thể nào biết.
Hi Lâm có đáng sợ như vậy sao? Cư nhiên khiến tiểu bá vương Lantis này, loại băng sơn di động Phong Tiệm Ly này cũng không muốn trêu chọc.
Phong Tiệm Ly và Lantis trầm mặt nhìn nhau, trong ánh mắt cũng sắp bắn ra tia chớp đầy sát khí.
Chạm nhau, hai người đồng thời quay mặt qua chỗ khác.
Lantis bất đắc dĩ nhún vai nói: "Quên đi, trước tiên từ từ đi."
Hi Lâm không tự mình đến dằn vặt thì được rồi, tuyệt đối không lấy được thiết bị đầu cuối... Vậy hãy để cho Hi Lâm chơi đùa trước đi.
Nghĩ tới đây, Lantis liền không nhịn được đau đầu.
Làm sao lại có thêm tên kia thò một chân vào nữa chứ?
Cắn răng, tuyệt đối là có cha và ba ba chính mình ở bên trong đóng vai một loại nhân vật nào đó.
Lúc này, Lantis trong đầu chợt lóe một cái độ tồn tại nào đó rất mạnh, mà tựa hồ liền ở trước mặt mình sinh vật đó xưa nay đều có ý đồ hạ thấp độ tồn tại khó giải thích được, hơi nhướng mày nói: "Bên trong thiết bị đầu cuối của Kính Kính có đồ vật, các ngươi có cảm nhận được không?"
Một trí năng thể nào đó tự cho là thành công giấu diếm được Lantis cũng lấy đó làm kiêu ngạo, nếu như nghe được câu này nhất định sẽ mạnh mẽ phun một ngụm máu.
Động tác lắc chén rượu Weinman ngừng lại một chút, hứng thú, ngay cả Phong Tiệm Ly cũng hơi động dung.
"Thứ gì? Nói nghe một chút."
Lantis hơi suy tư.
Lần đầu tiên nhìn thấy Nam Kính quá gấp gáp, cũng không có bất kỳ cảm giác gì, mà lần thứ hai tại khách sạn gặp phải Nam Kính, liền có thể cảm giác được trên người cậu có một sức mạnh kỳ quái hướng về thân thể anh quét tới quét lui, mà giống như là tiểu hài tử hiếu kỳ, hoàn toàn không có ác ý.
"Lần thứ hai nhìn thấy em ấy thì cảm giác được."
Lantis hồi tưởng loại cảm giác đó, "Giống như là có một đôi mắt