☆ Chương 245: Hội sở Ngân Dực
Nam Kính nở nụ cười, ôm lấy Lantis hôn cằm của anh một cái: "Em là nghĩ anh rất bận, anh biết, em cũng không phải là một học sinh rất có thiên phú, có lẽ sẽ lãng phí của anh rất nhiều thời gian."
Từ thời điểm còn chưa cùng Lantis bắt đầu bên nhau, Nam Kính cũng đã thấy được trình độ làm việc của anh —— dù cho lúc ăn cơm cũng không thể đóng thiết bị đầu cuối, bất cứ lúc nào cũng có thể không thấy được người, mỗi lần chấp hành cái gọi là 'nhiệm vụ' cũng phải làm hơn mấy ngày.
Dù cho hiện tại Lantis đã chính thức nhập học, thời gian dư ra cũng rất sung túc, mà cậu vẫn là thường không thấy được người, vừa phải giữ vững cường độ huấn luyện tăng cao nhất định, còn phải làm chút chuyện khác có tính bảo mật rất cao.
Kỳ thực Nam Kính cùng anh chung giường chung gối, có mấy lần tỉnh lại lúc nửa đêm, đều có thể nhìn thấy Lantis ngồi trước bàn đọc sách ở phòng ngủ cùng những người khác tiến hành chỉ thị nhiệm vụ thông qua thiết bị đầu cuối, hoặc là phân tích một ít tình huống gì đó.
Lại nói chính Nam Kính, cậu ở phương diện ý thức căn nguyên thiên phú xác thực không thấp, nhưng vì không nhiều lần điều khiển cơ giáp và sử dụng cổ vũ thuật trong khi huấn luyện cũng có thể phát hiện, cậu ở hai phương diện này mặc dù không thể nói là ngu dốt, nhưng cũng không có đạt đến loại trình độ cậu kỳ vọng đó, chỉ có thể nói tính là trình độ trung đẳng.
Huống chi cậu cất bước muộn, đối với người khác mà nói dễ dàng mở ra tinh thần lực và cổ vũ lực, ở trên người cậu lại là mười tám tuổi mới mở, ít nhiều gì cũng sẽ đối với căn cơ có ảnh hưởng nhất định.
Bất quá, nếu như trí năng một hào nghe Nam Kính nói chính cậu không có thiên phú gì đó, nhất định sẽ nôn ra máu.
Cậu mà gọi cái này là không thiên phú, đại bộ phận mọi người đều là ngu ngốc.
Lantis vừa nghe lời này, không nói ra được là phiền muộn hay là buồn cười, Nam Kính hiển nhiên đem anh phóng tới người có địa vị đệ nhất, cái nhận thức này làm cho lòng tự trọng của anh là một người chồng hoàn toàn căng phồng.
Nhưng cùng lúc đó, Nam Kính đến cùng vẫn còn có chút cẩn thận từng li từng tí một.
Trừng phạt mà cắn môi dưới Nam Kính một cái, Lantis nói: "Trước đây anh đích xác cảm thấy nếu như tương lai có tuyên thệ của vợ, mỗi ngày đều bị em ấy làm nũng hoặc là quấn lấy sẽ là chuyện tương đối kinh khủng."
Nam Kính thiêu cao đuôi lông mày, cậu biết phía sau còn có loại thần chuyển ngoặt 'Thế nhưng' này tồn tại.
Quả nhiên, Lantis mỉm cười nói: "Thế nhưng, bây giờ anh thật sự có lão bà, mới phát hiện nguyên lai bị lão bà tuyên thệ chủ quyền và chiếm lấy thời gian là chuyện khiến lòng người vui vẻ cỡ nào."
Tuyên thệ chủ quyền cái gì đó, Nam Kính xác thực có làm qua, chính là lúc ở Cổ vũ quán loại nơi công cộng rất nhiều người này làm.
Không nhịn được lườm một cái, chuyện như vậy không đề cập tới thì hoàn hảo, vừa nhắc tới đến Nam Kính liền bó tay toàn tập —— cậu lúc đó là đầu hóng gió mới có thể làm như vậy, cho nên mỗi khi như vậy đều sẽ bị Lantis lấy ra hả hê.
"Anh không nói đùa với em."
Nam Kính giận trừng Lantis liếc mắt một cái, đem móng vuốt bạch tuộc từ trên người víu đi, một bên hướng bên ngoài vừa đi vừa nói: "Tuy rằng em rất muốn có nhiều thời gian cùng với anh, nhưng nếu như sẽ ảnh hưởng đến các việc trọng yếu khác của anh, vậy em tình nguyện tìm người khác hỗ trợ hoặc là tự mình tìm tòi."
Tìm người khác hỗ trợ?
Trong đầu Lantis nổi lên đầu tiên chính là mặt tên Yêu Đức Phiến kia, liền trực tiếp đem cảnh tượng Nam Kính tiêu hao tinh thần lực hồi tưởng qua một lần, nhất thời cả người đều không khoẻ.
Loại sự kiện nguy hiểm kia đem người sợ đến tim đột nhiên đình chỉ, Lantis phát thệ anh đời này cũng không muốn lại trải qua một lần nữa!
Lantis hé mắt, từ phía sau ôm Nam Kính vào trong lòng, chất vấn: "Em lại còn cảm tưởng? Từ nay về sau anh sẽ giúp em làm huấn luyện, còn những người khác... Ngoại trừ tiểu thúc thúc và mấy người anh cho là đáng tin kia, không cho phép lại cùng bất luận người nào làm huấn luyện."
Nam Kính nghẹn một chút, cái tên này làm sao càng ngày càng bá đạo!
Cậu ngẩng đầu mới vừa muốn phản bác kháng nghị, đột nhiên thông suốt một đôi con ngươi băng lãnh lại lĩnh ngộ kia bất thình lình sản sinh tính khí là do đâu, không khỏi chột dạ cực kỳ —— cậu muốn nói kia thật sự là ngoài ý muốn, cho dù Lantis ở đây đại khái cũng chỉ có thể chờ cậu tự mình chịu đựng.
Mà Nam Kính tuyệt đối sẽ không ăn ngay nói thật, có nho nhỏ thỏa hiệp cùng Yêu Đức Phiến là rất tất yếu.
"Được rồi thân ái, em sẽ tận lực sắp xếp thời gian huấn luyện cho cùng thời gian rảnh của anh, chờ chúng ta tìm thời gian thương lượng một chút đi."
Lantis lúc này mới hài lòng cho Nam Kính đi, chỉ có điều cánh tay còn đặt tại bên hông của cậu.
"Thời gian của anh đều đặt ở trên người em, mãi mãi cũng không phải lãng phí, anh vui vẻ chấp nhận."
Mỗi khi bị Lantis dùng biểu tình bình thường nhất nói ra lời tâm tình ôn tồn, Nam Kính cũng không nhịn được tim đập nhanh hơn.
Mới vừa muốn nói gì, Nam Kính liền bị tấm thẻ màu bạc trước mắt thoáng qua một cái hấp dẫn.
Lantis đem thẻ đặt ở trong tay Nam Kính, nói: "Cho em, sau này huấn luyện thì tới nơi này, thời điểm anh không ở bên cạnh, tiến hành chút cơ sở huấn luyện cũng không thành vấn đề, bất quá phải có huấn luyện viên chỉ đạo."
Đây là thẻ màu bạc được thiết kế điêu khắc, lúc Nam Kính nhìn thấy trong nháy mắt liền nghĩ đến lúc trước ở Cánh Chim Màu Bạc, Lantis lấy vật liệu thần cấp làm ra thẻ VIP kia, bất quá, Nam Kính vẫn chưa tại bên trong thẻ cảm giác ý thức nguyên lực, mà hai tấm thẻ thiết kế tương đồng, viền hoa hoa văn xung quanh cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Lại gần rồi nhìn kỹ, ở giữa viết kiểu chữ hoa "Hội sở Ngân Dực", này khiến tâm lý Nam Kính chấn động một chút.
Mặc dù đã nghĩ đến Lantis làm tấm thẻ này là vì mình, nhưng Nam Kính cũng chỉ là nghĩ như vậy thôi, bây giờ thấy lại có loại cảm giác bất ngờ kinh hỉ.
"Này, đây là cho em?"
Hai mắt Nam Kính tỏa ra ánh sáng, trong nháy mắt cảm thấy mình phát tài!
Thẻ niên liễm mấy chục triệu hơn trăm triệu a, quả thực là cảm giác mộng ảo.
"Đương nhiên là đưa cho em, đây là thẻ bạc phụ, linh cảnh huyền thạch tạm thời không tìm được, tấm tạp phiến này có quyền hạn như thẻ chính, có thể đi bất kỳ tràng quán huấn luyện nào của Hội sở Ngân Dực."
Lantis vừa nói vừa suy nghĩ một chút, sờ sờ đầu Nam Kính, mỉm cười nói: "Chỉ có điều thẻ chính có một quyền hạn đặc biệt mà thẻ phụ không có."
Hai mắt Nam Kính sáng lên sờ sờ thẻ sáng trắng, còn kém chảy nước miếng, lơ đãng thuận miệng hỏi: "Là quyền hạn gì?"
"Thẻ chính có thể kiểm tra tất cả ghi chép của thẻ phụ."
"..."
Được rồi, tuy rằng nghe tới rất giống như là bị quản chế, nhưng Nam Kính luôn không có khả năng nhịn đau cắt thịt để đem thẻ trả lại cho Lantis, chỉ có