☆ Chương 252: Gương mặt người đi đường đáng chết
Con ngươi lão bản xoay như bánh xe xoay một vòng, đi theo phía sau Nam Kính cùng rời đi phòng làm việc, giả bộ làm như không có chuyện gì hỏi: "Chuyện lần trước cứ như vậy? Vị kia nhà ngươi không lại hỏi ngươi đi đâu nữa sao?"
Nam Kính ngừng bước chân, trên mặt lộ ra chút mê man phiền muộn.
"Tôi không biết."
Ngày đó ở bề ngoài thì đã là như vậy, nhưng Nam Kính lại cảm thấy, theo tính tình bá đạo của Lantis, lẽ ra không nên cứ như vậy mà cho cậu qua ải.
Tuy rằng Lantis nói, đây là biểu hiện của sự tín nhiệm và tôn trọng người yêu, mỗi người đều có quyền riêng tư của mình, bọn họ cũng không hy vọng đối phương can thiệp —— cho dù là người yêu thân mật nhất.
Người yêu thân mật nhất?
Trong lòng Nam Kính có chút nghẹn.
Cậu thực sự là vừa mâu thuẫn vừa buồn bực, rõ ràng không hy vọng Lantis ép hỏi cậu chuyện liên quan tới làm công, nhưng khi Lantis thật sự buông tay không quản, lại lại có loại cảm giác mất mát vì bị vứt bỏ.
"Tôi muốn biết tất cả về anh ấy, cũng muốn cho anh ấy biết tất cả về tôi."
Nam Kính ủ rũ cúi đầu nắm tóc, "Nhưng anh ấy chưa bao giờ nói về chuyện của anh ấy, mà chúng tôi tại thời điểm vừa mới bắt đầu xác định quan hệ, tôi cũng đã nói, sẽ không đi hỏi anh ấy vấn đề không nên hỏi."
Ngẩng đầu lên, một đôi con ngươi đen huyền ngập nước mang đầy ảo não, lông mi hơi rủ xuống, hắc ám tựa hồ cho Nam Kính rất nhiều dũng khí, khiến cho cậu đem đáy lòng u ám bộc lộ ra.
"Tôi đã không thỏa mãn với hiện tại này, lại như lần trước anh ấy không cùng tôi liên hệ, dù cho anh ấy nói anh ấy sẽ ở bên cạnh tôi, sẽ không rời khỏi tôi, tôi cũng sẽ lo lắng —— anh ấy rốt cuộc là ai, làm công tác ra sao, ngoại trừ thiết bị đầu cuối, tôi còn có thể thông qua phương pháp gì để tìm anh ấy."
Đúng, trong những ngày chờ đợi trong lo lắng kia, Nam Kính minh bạch một điều cậu rất không muốn đối mặt rồi lại không thể không thừa nhận —— Lantis, thủy chung là một điều bí ẩn.
Bí ẩn này đối với cậu mà nói, có sức hấp dẫn trí mạng, rồi lại làm cho cậu trong lòng không yên.
Đã sớm muốn nói cho Lantis bí mật trên người mình, rồi lại không chịu nói, luôn cảm thấy như vậy mới có thể cố thủ một chút gì đó cuối cùng trong chuyện tình yêu.
Nói đến cũng thật là buồn cười, nhưng Nam Kính thật sự là rất xoắn xuýt.
Lão bản cũng coi như là người từng trải, tâm tư của Nam Kính hắn sao lại không hiểu, dăm ba câu liền nghe ra mấu chốt giữa hai người.
Mặc dù đối với Lantis không hiểu rõ, nhưng thông qua người bạn già của mình - cha và ba ba của Lantis thì lại biết rõ, lão bản rất dễ nghĩ ra e rằng hai người đều đang chờ đối phương mở miệng trước.
Này cũng thật là... Đau "bi" cực kì.
Lão bản động viên ấn ấn lên bả vai Nam Kính, mỉm cười nói: "Những câu nói này ngươi nên nói cho người yêu ngươi, ta nhìn ra được kinh nghiệm yêu đương của ngươi không đủ phong phú, dưới tình huống này chỉ cần đem suy nghĩ trong lòng của ngươi nói cho hắn nghe là đủ rồi."
Nam Kính cười khổ không thôi, nói tới kinh nghiệm yêu đương, cậu cũng thật là đời trước sống uổng, tất cả đều là nước mắt.
Lantis nói cậu là mối tình đầu, chắc chắn cũng không có kinh nghiệm gì để có thể đàm luận.
Hai người mới nói chuyện yêu đương, chỉ có thể chậm rãi tìm hiểu.
"Hai người duy trì một đoạn hôn nhân, ngoại trừ yêu thương nhau, quan trọng nhất là hai điều, một là thẳng thắn, hai là tín nhiệm."
Lão bản tại trước mắt Nam Kính lắc hai ngón tay không ngừng khoa tay múa chân: "Tại tình huống không biết thân phận bối cảnh của đối phương thậm chí tính cách nhân phẩm của hắn cũng không biết lại đâm đầu vào, tuy rằng loại hành vi này ta cực lực phản đối, nhưng không thể không nói ta rất bội phục dũng khí của ngươi. Nói cách khác, ngươi đối với người yêu ngươi có độ tín nhiệm đã rất cao, phương diện này không cần ta nói thêm nữa."
"Nhưng ở phương diện thẳng thắn, hai người các ngươi đều không hợp cách, hoàn toàn không hợp cách." Lão bản ngữ khí nghe ra còn có vẻ rất oán giận, "Ngươi biết hắn xuất thân từ gia đình như thế nào sao? Ngươi biết gia đình của hắn đối với thê tử tương lai hắn yêu cầu như thế nào không? Ngươi biết hắn tại những nơi ngươi không nhìn thấy sẽ làm những gì sao?"
Nam Kính đần độn mà lắc đầu.
Lão bản nhìn thằng nhỏ ngốc này liếc mắt một cái, thực sự là hối hận không sớm chút bồi ở bên cạnh cậu, bằng không dùng tình thương chính mình, nói thế nào cũng ít nhất có thể nuôi dưỡng thành Weinman thế hệ thứ hai, kia một chút ý thức phòng bị đều không có, cái gì cũng bằng cảm giác.
Càng nghĩ càng cảm thấy hài tử nhà mình bị chiếm tiện nghi, tên Lantis kia tuyệt đối là đem tất cả của Nam Kính ăn không còn một mống, tiếp tục như thế sớm muộn gì cũng đem bí mật lớn nhất trên người cậu đào ra.
Lão bản lửa giận thiêu đốt, "Này bỏ qua một bên không nói, mà ta chỉ hỏi ngươi một câu đơn giản nhất, ngươi biết Lantis họ gì không?"
Nam Kính nhất thời ủ rũ, như cha mẹ chết.
Cầu khỏi nói, nói ra liền không làm được bằng hữu nữa.
Cho đến bây giờ ngay cả người yêu họ cũng không biết, nói ra cũng có thể làm cho người ta cười đến rụng răng.
"Ngươi nha ngươi nha!"
Lão bản oán hận hơi vung tay đem cửa cửa hàng mở ra, sau đó không nói lời gì đem Nam Kính đẩy ra ngoài, lung tung phất tay.
"Mau trở về với con trùng dính người nhà ngươi đi, khéo hắn lại sinh khí rồi giận dỗi."
Theo một tiếng oành cửa đóng, Nam Kính ngổn ngang đứng ở trên đường cái, không nói nhìn cửa cùng tường như hóa thành một thể tính bảo mật cực cao.
Được rồi, cậu vẫn không thể lý giải lão bản vừa nhắc tới Lantis liền khó giải thích được mà sản sinh oán niệm là từ đâu mà tới.
Đứng ở cửa mấy giây, Nam Kính vừa mới chuẩn bị rời đi, phía sau cửa lớn lại lặng yên không một tiếng động mở ra.
Giữa không trung dừng một chiếc xe huyền phù thể thao tư nhân màu đen, hình thức là rất bình thường, tính năng đang chạy trong xe chỉ có thể