☆ Chương 260: Kịch cẩu huyết hay vừa ra lò
Tính toán một chút, ngược lại cũng không có gì, Hohrod phất tay một cái biểu thị máu đã đầy đã sống lại, mặt mày hớn hở nói: "Tân sinh MVP a, cậu là phá vỡ ghi chép của Sidya a. Tôi phỏng chừng trong lòng hắn bây giờ khó chịu muốn chết."
Nam Kính có chút bật cười, đã một thời gian dài không nhớ tới người này.
Nói đến Sidya vẫn là kẻ cầm đầu gϊếŧ chết chính mình, thời điểm mới vừa trọng sinh cậu đối với Sidya còn hận muốn chết, thậm chí tâm lý âm u muốn đem cái video kia công bố với dân chúng.
Mà cho tới bây giờ, mới vỏn vẹn ba tháng, cậu giống như là đã triệt để quên sự việc này.
Không phải rộng lượng đến có thể tiêu tan hoặc là buông tha hắn, mà là bởi vì cuộc sống bây giờ quá mỹ mãn, cho nên không có công phu suy nghĩ đến chuyện sốt ruột này.
Bất quá, từ Sidya và Mục Hoài An, Nam Kính không khỏi trong lòng cảm giác nặng nề.
Quyền thế thật là thứ tốt, toàn bộ bài trên tinh võng trong trường cũng đã bởi bị xóa bỏ, nguyên nhân ở bề ngoài là xâm phạm quyền cá nhân cùng quyền danh dự, mà trên thực tế là dính đến công tử của tổng tư lệnh quân bộ trung ương đế quốc - Phong Tiệm Ly.
Cứ như vậy, là cho bọn học sinh một cái tín hiệu —— có mấy người, bọn họ có thể tùy ý nghị luận, mà còn có một số người, không phải người bọn họ có thể trêu chọc.
Tuy rằng không biết Mục Hoài An làm như vậy trong lòng là đang bàn tính đánh thế nào, nhưng ý nghĩ ở trên dư luận tạo cho Nam Kính rất lớn quấy nhiễu xem như là rơi vào khoảng không.
Bên tai Hohrod còn đang liên tục cảm khái: "Sidya loại người như vậy a, từ nhỏ đến lớn đều là được nâng đến trong lòng bàn tay làm bảo bối, nào có chịu qua cái này? Bất quá nói đến, tôi thế nào cảm giác cậu cùng hắn giống như là đời trước mang thù hận hay là hắn nợ cậu gì đó, mỗi lần cậu làm ra cái gì thu hút ánh mắt người khác, đều là đạp ở trên đầu Sidya đi tới."
Nam Kính thấy buồn cười, ngẫm lại Hohrod nói cư nhiên rất có đạo lý.
Cậu đầy thâm ý gật đầu nói: "Có thể đời trước hắn thật sự thiếu nợ tôi a."
Hohrod quay đầu hướng bốn phía nhìn quét một vòng, bây giờ là thời gian tan học, trong lớp cơ hồ không có người nào, khả năng có người xếp hàng nghe lén, cậu ta đến gần vô cùng thần bí nhỏ giọng hỏi: "Cậu và Mục Hoài An còn có Phong Tiệm Ly là chuyện gì xảy ra a?"
Hiện tại trên tinh võng của trường đã cấm chỉ cái đoạn bát quái lớn kia truyền bá ra, mà tuyệt đối không kìm nén được người yêu thích bát quái đối với chân tướng sự thật khát vọng.
Nam Kính sờ sờ mũi, vừa vì câu 'Người nhà họ Phong ta' kia của Phong Tiệm Ly cảm thấy hơi bối rối, lại vì nói đến Mục Hoài An liền cảm thấy tức giận, trong lúc nhất thời trên mặt vừa hồng vừa đen, tương đối đặc sắc.
Ngày hôm qua Vân Cảnh Hàm cũng gửi an ủi biểu thị đồng tình, còn cùng Nam Kính đồng thời mắng Mục Hoài An một trận, chắc là Vân Thiên Dật nói tình huống cho hắn đi.
Nam Kính ho nhẹ một tiếng, lấy tay bán che khuất miệng thấp giọng nói: "Mục Hoài An muốn cua tôi, bị tôi bỏ rơi."
"Ngọa tào!"
Hohrod suýt nữa từ trên cái băng ghế ngã xuống, một câu cảm thán kinh thiên động địa khiến mấy người còn sót lại trong lớp đều ngẩng đầu lên nhìn sang.
Nam Kính đỡ trán, đem gia hỏa bất cứ lúc nào đều chuẩn bị tạc mao này ấn nằm nhoài trên bàn, "Cậu có thể bình tĩnh chút không?"
Hohrod gục xuống bàn sợ hãi không thôi, sờ sờ ngực lẩm bẩm nói: "Đừng để ý tới tôi, tôi muốn lẳng lặng, cũng đừng hỏi tôi lẳng lặng là ai."
Nam Kính: "..."
Nửa ngày qua đi, Hohrod rốt cục cảm thấy sự cẩn thận của cậu ta có thể tiếp thu tin tức này, một mặt phức tạp nhìn Nam Kính, lắc đầu thở dài nói: "Cậu mới là thật lợi hại, ngay cả Mục Hoài An đều quỳ xuống chân cậu cúi đầu xưng thần."
"Này cũng không hẳn, ai biết Mục Hoài An học trưởng có những ý nghĩ gì khác đây." Nam Kính nhún vai, bị người như Mục Hoài An yêu thích, mới thực sự là muốn gϊếŧ cậu.
Hohrod u oán vạn phần nói: "Sớm biết cậu là người vạn nhân mê như thế, tôi liền đem cậu để cho tiểu tử thúi Phục Tát kia, ngẫm lại nếu như nó thích cậu mà cậu không thích nó, tuyệt đối có thể làm cho nó ăn quả đắng."
Nam Kính: Cậu thật đúng là thân ca ca a.
Cái từ vạn nhân mê này dùng trên người mình nhưng là tương đối không thích hợp, Nam Kính từ nhỏ tình thân thiếu hụt, ngay cả thật vất vả được người yêu thích kết hôn, không nghĩ tới người kia vẫn là đang lợi dụng cậu mà thôi, hơn nữa Sidya, Miphira này còn chán ghét cậu...
Nam Kính tâm thắt thắt nghĩ, yêu thích Sidya đều một lượng lớn, chân chính coi trọng chính mình cư nhiên chỉ có mình Lan mỹ nhân nhà cậu.
Bất quá cậu rất nhanh liền cao hứng lên, chỉ cần một mình Lantis, cho cậu cả đế quốc cậu cũng không đổi.
Hohrod còn có dự định tiếp tục hỏi, bị Nam Kính một câu "Tuyệt đối đừng hỏi, chân tướng sự thật rất huyễn diệt" chặn lại.
"Được rồi, nếu cậu không muốn nói, xem ra cũng là chuyện thương tâm của cậu, huynh đệ liền không làm khó cậu."
Hohrod vỗ vỗ vai Nam Kính, tuy nói thường ngày luôn lẫm lẫm liệt liệt, nhưng trên thực tế cậu ta rất cẩn thận, thời điểm không nên quá phận xưa nay cũng sẽ không nói nhiều thêm một câu.
Nam Kính trong lòng ấm áp, cũng vỗ bả vai cậu ta một cái nói: "Cảm ơn."
Nhìn một lát đồ phổ kết cấu cơ giáp tách ra, Nam Kính dụi dụi con mắt, ngẩng đầu nhìn phía ngoài cửa sổ xem liền thu dọn đồ đạc rời phòng học.
Đã đối với trường học xin học ngoại trú, có Weinman tọa trấn điều này căn bản không phải vấn đề, rất nhanh liền được phê chuẩn, mà buổi trưa Nam Kính vẫn còn yêu thích trở về ký túc xá.
Trong ký túc xá số 35 ba người trên căn bản mỗi ngày đều chạy trốn không thấy thân ảnh, Nam Kính cũng có vẻ không đột ngột như vậy.
Vân Cảnh Hàm đứa nhỏ này hận không thể mỗi ngày dính tại bên người ca ca, khi Vân Thiên Dật đi học, đối với cơ giáp cùng cổ vũ thuật cũng rất có hứng thú Vân Cảnh Hàm mỗi ngày đều mỗi một hệ tán loạn cọ khoa.
Ý thức căn nguyên của Sở Nhạc Đồng đã tăng lên đến cấp ba, thuận lợi xin được quyền hạn đến lầu ba của Thủy Tinh quán, chương trình học năm nhất đối với cậu ta mà