☆ Chương 295: Con riêng của hoàng tộc
"Nhưng thuần túy Cực Địa Băng Trùng nếu như muốn nhận chủ, nhất định phải ở trên người chủ trong thời gian đủ dài, còn đủ thời gian này là dài bao lâu, anh cũng không có cách nào dự đoán, chỉ có thể để chúng nó tự quyết định."
Dừng một chút, Lantis không chút nào che lấp suиɠ sướиɠ mà nói: "Một chủ nhân trước của nó phải mất một năm mới có thể thu phục nó, anh còn tưởng rằng em còn phải chờ một quãng thời gian mới có thể làm cho nó nhận chủ, cho nên cũng là chưa nói, em đỡ phải mỗi ngày điên đến trùng lặp mà nghiên cứu sợi dây này."
Nam Kính vừa nghe cũng tự hào, vui rạo rực hỏi: "Chủ nhân trước của nó là ai?"
Lantis có chút lúng túng nói: "Hi Lâm."
"..."
Mẹ nó ngươi đem đồ của vợ chưa cưới đưa cho ta?
Nam Kính chỉ kém cắn nát răng bạc, một cái tát đem dây cột tóc như khoai lang bỏng tay này vung ra trên mặt Lantis.
Dựa theo kế hoạch nguyên bản, Lantis là dự định lúc bại lộ thân phận mình cũng sẽ giải thích một chút sự tồn tại của Hi Lâm, nhưng bởi vì Nam Kính đối với thân phận anh biểu thị thờ ơ không động lòng, anh cũng trong lúc nhất thời không quá biết chuẩn tâm thái phu nhân chính mình là cái gì, liền thôi.
Lúc này hiển nhiên là thời cơ tốt, Lantis hai tay đặt trên bả vai Nam Kính, nhìn chăm chú hai con mắt của cậu nói: "Thân ái, xin em tin tưởng anh, giữa anh và Hi Lâm không có bất kỳ ám muội gì, người anh yêu là em, người hắn yêu cũng không phải anh."
Nam Kính "Ồ" một tiếng.
Lantis yên lặng nhìn Nam Kính nghe tin tức này không có phản ứng đặc biệt gì, không nói ra là cảm giác gì, ngược lại từ khi thân phận mình được cho ra ánh sáng, Nam Kính vẫn bình tĩnh vô cùng.
Anh không nhịn được thở dài, đi tới ôm Nam Kính vào trong ngực, cằm cà cà cổ cậu, nói: "Thật không biết bên trong đầu nhỏ của em đang suy nghĩ gì, thân ái, anh hi vọng bất cứ chuyện gì đều sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm và tín nhiệm giữa chúng ta, được chứ?"
Nam Kính xem dây cột tóc cứu tính mạng cậu trong tay kia, nhu hòa nở nụ cười, quay đầu lại hôn một cái lên khóe miệng Lantis.
"Nếu như em không tín nhiệm anh, hiện tại anh sẽ không ở chỗ này."
Chính là vì quá mức tín nhiệm, cho nên cảm thấy cho dù một người vợ chưa cưới danh chính ngôn thuận xuất hiện ở trước mắt, cũng không đáng kể, dù sao Lantis cái gì cũng đều không giải thích, e rằng chính là cách giải thích tốt nhất—— nhìn ở Lantis xem ra, Hi Lâm từ đầu tới đuôi căn bản không phải là vấn đề.
Chỉ có thể nói Nam Kính và Lantis rất hiểu nhau, bằng không phàm là đổi lại một người khác, e rằng sẽ bởi vì cái này mà nháo lên rất lớn.
Nam Kính nhún vai một cái nói: "Nói thật, em cảm thấy rất chấn động vẫn là thân phận của anh. Em ngược lại thật ra chưa bao giờ nghĩ đến người yêu chính mình cư nhiên sẽ là hoàng tử cao quý cao cao tại thượng xa không thể với tới như vậy..."
Lantis đối với hai từ hình dung này không hài lòng lắm, anh một chút cũng không hy vọng thân phận của mình dẫn đến thái độ lão bà nhà anh đối với anh có cái gì thay đổi.
"Bảo bối nhi em nhất định đừng xem nhẹ bản thân, này căn bản không trọng yếu. Nếu như em không tin, anh có thể làm hết sức mình để chứng minh."
"Hãy nghe em nói hết."
Nam Kính vỗ xuống tay Lantis có chút không thành thật lắm, lườm anh một cái.
Lantis lập tức giơ tay lên, một mặt vô tội.
Nam Kính nói: "Xác thực, lúc đầu em cảm thấy như là đang nằm mơ, nhưng suy nghĩ kỹ một chút liền cảm thấy có thể thản nhiên tiếp nhận. Trước khi em biết hoàng thái tử, người em biết chính là Lantis, mà người em yêu cũng là Lantis, này vĩnh viễn sẽ không bởi vì thân phận của anh ta mà có bất kỳ thay đổi nào."
Con ngươi băng lam tràn trề ý cười vui mừng khôn nguôi, bị Nam Kính biểu lộ làm cho triệt để cảm động gia hỏa bắt đầu rục rà rục rịch, muốn ở chỗ này liền đem đối phương giải quyết tại chỗ.
Đương nhiên, Nam Kính tuyệt đối sẽ không để tình huống như thế phát sinh.
Cậu cười cười nói: "Ngẫm lại căn bản không có gì không sảng khoái a, dù sao dựa theo chúng ta thân phận của hai người, có thể vẫn tính là em với cao a."
Lantis mổ xuống trán Nam Kính, "Giữa chúng ta là bình đẳng, không tồn tại vấn đề ai trèo cao ai. Em nói không sai, vô luận anh là ai, anh ở trước mặt em đều chỉ là chính anh mà thôi, thế nhưng anh nghĩ nhiều rồi."
"Có thể em còn có một chút không thể hiểu nổi." Nam Kính có chút buồn bực nói: "Đã như vậy, anh tại sao còn không sớm chút nói cho em biết lại cần phải chờ tới bây giờ?"
Nói đến cái này, Lantis có chút lúng túng mà giật giật mũi, so với Nam Kính còn phiền muộn hơn mấy phần.
"Thân phận của anh là có hiệp nghị bảo mật, vô luận trên người là thân phận hoàng tộc hay là thân phận quân bộ, đều không thể nói cho bất kì người nào, cho dù đối phương là người yêu của anh cũng không thể. Đây là quy tắc, là nguyên tắc, cũng là một cái cam kết."
"Vậy bây giờ thì sao a? Tại sao lại thay đổi ý nghĩ?" Nam Kính hỏi.
Lantis có chút không muốn nói: "Nếu Hi Lâm đến, trong lòng anh lại có điểm chết. Cho dù nhóm ám vệ biết anh nói ra thân phận với em, cũng sẽ trước tiên báo cho Hi Lâm, chỉ cần hắn không nói cái gì, chỗ phụ hậu anh liền sẽ không có phiền phức... Sớm biết, phụ hậu luôn cảm thấy anh không lớn lên, người đối với nhóc con luôn cẩn thận hơn một chút."
Đối với việc được Cô Thần bảo vệ, tuy rằng Lantis luôn cảm thấy làm điều thừa, cũng không có cách nào, vì không để hai vị lão nhân gia có lý do cưỡng ép anh ở lại trong hoàng cung, Lantis đành phải thản nhiên tiếp thu.
Nhóc con?
Nam Kính cảm thấy cậu tựa hồ bắt được một chữ nào đó vô cùng...
"Chờ đã, em tại sao cũng chỉ nhớ là Ngân Hà đế quốc chỉ có một vị hoàng tử? Lẽ nào trên anh còn có một vị anh trai hoặc là chị gái?"
Lantis tự biết nói lỡ, trên miệng làm động tác "Xuỵt",