☆, Chương 299: Bàn về âm mưu
Hội ủy viên lần này lấy ra hiệu suất làm việc tuyệt đối siêu việt, chỉ dùng thời gian một ngày liền lập ra phương án, cũng thông báo cho mỗi học sinh dự thi.
Lúc Nam Kính nhận thông báo đã là buổi trưa, nhưng buổi thi đấu là xế chiều hôm đó, thời gian chuẩn bị đều không có.
Vội vội vàng vàng tùy tiện ăn chút gì đó, Nam Kính liền cùng Lantis đi đến Thủy Tinh quán.
Vốn tưởng rằng chỉ là thi đấu nho nhỏ, không nghĩ tới cư nhiên thấy được không ít khán giả, ngay cả phóng viên báo tường cũng xuất hiện.
Trong những học sinh này, học sinh năm nhất và năm thứ ba chiếm đại đa số.
Ý nghĩ của bọn học sinh đại thể nhất trí, năm thứ ba đến vây xem theo bọn tiểu học đệ, năm nhất càng không cần phải nói, lần đầu tiên có học sinh bảy lớp đăng kí tham gia, hơn nữa còn phải tiến hành khảo thí, là la hay ngựa vừa nhìn liền biết.
Lầu một có một phòng học lớn có thể chứa ngàn người, trên đài lúc này đã đặt mười hai bàn thí nghiệm, đối diện là bàn giám khảo, phía sau bàn giám khảo là ghế khán giả.
Tuân theo nguyên tắc công khai công chính, tất cả mọi người đều có thể làm khán giả.
Lantis hôn một cái lên khóe miệng Nam Kính, nói: "Thả lỏng đi thân ái, anh tin tưởng em là người giỏi nhất."
Nam Kính vốn cũng không lo lắng việc thi đấu, cậu lo lắng việc khác.
Cậu đang suy nghĩ có nên đem thực lực chân thật bại lộ ra hay không, cùng với bại lộ nhiều hay ít thì thích hợp.
Trí năng một hào đi tích trữ năng lượng đã rất lâu chưa xuất hiện, chờ lên đài, Nam Kính chỉ có thể hoàn toàn dựa vào phán đoán của chính mình.
Vì tuyệt đối phải có tư cách tham gia thực tiễn, cậu nhất định phải toàn lực ứng phó.
Nam Kính nhíu mày cười hỏi: "Vạn nhất em thật sự không cẩn thận bị người khác vượt qua thì sao?"
"Vượt qua cũng không đáng kể."
Nam Kính nghe thấy âm thanh từ phía sau vang lên, quay đầu nhìn lại, Hi Lâm tinh thần phấn chấn mà đi tới chỗ cậu, trong tay còn cầm thẻ thân phận.
"Anh cũng tới nhìn tôi thi đấu sao?"
Nam Kính mắt đã cong như trăng lưỡi liềm, có chút kích động.
Thông qua mấy ngày nay tiếp xúc, quan hệ giữa cậu và Hi Lâm từ từ ấm lên.
Hi Lâm tuy rằng tính khí không tốt miệng độc lại rất tự luyến, nhưng từ khi không còn chơi "Chính cung bắt nạt thiếp thất", thái độ của hắn đối với Nam Kính cùng lúc trước có thể nói là khác biệt một trời một vực.
Hơn nữa, Hi Lâm tựa hồ đối với chuyện của Nam Kính rất để bụng, nguyên bản hắn đến Solo tinh cầu nghỉ phép, từ ngày đầu tiên đến liền không nghỉ, một bên điều tra sự kiện tập kích, một bên tẫn khả năng hoàn thiện bố trí an toàn cho Nam Kính.
Nhìn ra được Hi Lâm ở phương diện này so với Lantis bọn họ đều có kinh nghiệm hơn, biết lắm khổ nhiều, dùng từ không ngừng không nghỉ để hình dung cũng không quá đáng.
Vì vậy Nam Kính đối với Hi Lâm càng thêm thân mật, cậu không phải người không biết điều, dù cho lúc mới bắt đầu, Hi Lâm còn giả bộ có địch ý với cậu, cậu trong bóng tối phát hiện Hi Lâm làm rất nhiều chuyện tất cả cũng là vì cậu.
Hi Lâm sờ sờ đầu Nam Kính, khí chất nữ vương mười phần mà nói: "Bổn đại gia là trọng người tài, yên tâm đi bảo bối, cho dù ngươi thật sự vô dụng, ca ca cũng có thể nói đen thành trắng, chút chướng ngại này ở trước mặt bổn đại gia chính là con kiến, ta một đầu ngón tay là có thể đè chết."
Nói rồi, hắn còn nắm đầu ngón tay làm ra hình nắm con kiến.
Một vị giám khảo đi ngang qua, giật giật khóe miệng làm bộ cái gì cũng không nghe thấy, bước nhanh chân tiếp tục bước về phía trước.
Xung quanh tất cả xôn xao, xì xào bàn tán.
"Mịa nó, mỹ nhân này là ai vậy? Mỹ bạo được không?"
"Lão sư mới sao? Nhất định là lão sư mới đi! —— aaa ta cầu phương thức liên lạc, cầu ước mỹ nhân gào gào!"
"Ta nói a, các ngươi để ý chút có phải là không đúng lắm a? Không nghe gia hỏa này hung hăng quang minh chánh đại dự định tuẫn tư vũ tệ sao?"
"Học ngốc cút ngay!"
"Chính là chính là."
"..."
Nam Kính một đầu hắc tuyến, không nói nhìn Hi Lâm cực kỳ bình tĩnh —— chúng ta không thể điệu thấp chút sao? Loại hô phong hoán vũ này, cứ như vậy tùy tùy tiện tiện nói, thật sự tốt sao?
Lantis cũng là một mặt bình tĩnh, nhìn quanh bốn phía hai lần, gϊếŧ lui vô số người vây xem.
Sau đó anh hướng Nam Kính nói: "Ân, loại đổi đen thay trắng này Hi Lâm làm nhiều rồi, kinh nghiệm hắn phong phú, công tác khắc phục hậu quả cũng đạt điểm tối đa, thân ái em tuyệt đối không cần lo lắng."
Nam Kính: "..."
Vào những lúc thế này, cậu thật tâm cảm thấy hai người này thật sự là anh em ruột a!
Vì để tránh cho hai người lại nói ra cái gì đó hùng hồn dọa sợ tiểu tâm can, mông Nam Kính như có gắn tên lửa, không kịp chờ đợi chạy lên sàn đấu, tìm tới bàn thí nghiệm ghi họ tên cậu.
Phía dưới đã lít nha lít nhít đầy người ngồi, chờ năm vị giám khảo ngồi vào vị trí xong, thi đấu sẽ chính thức bắt đầu.
Không biết là an bài hay là trùng hợp, vị trí của Nam Kính cùng Miphira song song sát bên bị thu xếp ở chính giữa cái bàn, rất nhiều khán giả có ý đồ đem lực chú ý tập trung đến trên người hai người bọn họ.
Nam Kính cảm thấy có một đạo tầm mắt lúc có lúc không mà dừng ở trên người cậu, liền có chút nghi ngờ hướng bên cạnh nhìn lại.
Mấy ngày không gặp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Miphira nhiều hơn chút không khỏe cùng ủ dột, cùng tầm mắt Nam Kính đan xen, cảm xúc bên trong cũng cùng lúc trước tận lực khiêu khích tìm cớ lộ liễu ương ngạnh đã đi rất xa.
Miphira sâu sắc nhìn Nam Kính vài lần, liền quay đầu đi nhìn người chủ trì.
Nam Kính theo bản năng mà sờ sờ thiết bị đầu cuối, lông mày hơi nhướng lên.
Lúc này, thiết bị đầu cuối của cậu vang lên, dĩ nhiên là hai vị kia gửi tin nhắn.
Nam Kính nhìn tin thứ nhất, đứng hình mất hai giây, mới tiến hành ngắn gọn trả lời.
Tin thứ