☆, Chương 305: Toàn gia kỳ ba
Từ nhỏ đến lớn, không quản Nam Kính chịu ức hiếp như thế nào, cũng không cách nào che giấu dung nhan trời sinh tuyệt sắc, điều này làm cho tâm lý Nam Ninh Nhi xưa nay đều tự nhận là cao nhân nhất đẳng đố kị không thôi, hận không thể đem gương mặt so với mình đẹp đẽ hơn nhiều kia phá hủy.
Mục Hoài An chọn cậu, càng làm cho Nam Ninh Nhi phẫn hận đến mức cao nhất.
Mà Nam Kính đào hôn rời nhà trốn đi, vốn là khiến tâm lý Nam Ninh Nhi cao hứng không thôi, nhưng đáng chết cũng là bởi vì tạp chủng này tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Mục ca ca, mới dẫn đến Mục ca ca từ ngày đó trở đi không bao giờ bước vào nhà bọn họ nữa, thậm chí ngay cả trong nhà có khó khăn muốn cầu mong cứu giúp gì khác, cũng trực tiếp cự tuyệt ở ngoài cửa.
Lúc này Nam Kính chỉ có một ánh mắt lạnh nhạt, liền khiến Nam Ninh Nhi tự động não bổ ra kiêu ngạo cùng xem thường, nhiều ngày đến lửa giận bị dễ như ăn cháo mà nhen nhóm, trong mắt của cô ta chỉ có tiện nhân Nam Kính này!
"Ngươi cái đồ lòng lang dạ sói này, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi dĩ nhiên vẫn còn ở nơi này yên tâm thoải mái khắp nơi câu dẫn với nam nhân? Ngươi rõ ràng cũng đã cùng Mục ca ca đính hôn, lại còn không chịu được cô quạnh, không khỏi quá mất mặt đi?"
Nam Ninh Nhi vừa mở miệng chính là không giữ cửa chửi rủa, dưới cái nhìn của cô ta mắng càng khó nghe càng có thể khiến người ta cảm nhận được Nam Kính buồn nôn, lại không nghĩ rằng bọn học sinh trường quân đội Sifal dầu gì cũng là tố chất văn minh cao hơn người thường, ngược lại là đại đa số đối với người con gái này sinh ra cái nhìn không quá tốt.
Nam Tương Nhi lần này lại mắt lạnh bỏ mặc Nam Ninh Nhi chửi ầm lên, chờ cô ta mắng sảng khoái, trên mặt mới mang theo vui sướng, dịu dàng thu tròng mắt hiện ra nước mắt, cách mấy mét khoảng cách nhìn trên mặt Nam Kính mang theo nụ cười yếu ớt.
"Em trai, chúng ta tìm em đã lâu, nhìn thấy em trải qua tốt như vậy, chúng ta cũng yên lòng."
Nếu Nam Ninh Nhi làm nhân vật phản diện, cô đương nhiên phải làm nhân vật chính diện, hai tương phản so với hai phản diện, ngược lại là có thể làm cho cô ở trước mặt đám thiên chi kiêu tử này lưu lại ấn tượng tốt —— đám người kia, cô liếc mắt là đã nhìn ra hai nam nhân đứng ở phía sau Nam Kính là nam nhân cực phẩm hiếm có.
Cô suy đoán hai người kia có lẽ là đến trợ uy cho Nam Kính, nhưng có một người khuôn mặt băng lãnh một người xa cách lãnh đạm, căn bản nhìn không giống như là sẽ mở miệng giúp Nam Kính nói chuyện, càng kịch liệt hơn là muốn biểu hiện mình.
Các thu hoạch khác tạm thời không nói, có thể ở đây câu về con rể vàng bạc chẳng phải là càng tốt hơn sao?
Nam Tương Nhi giữ được bình tĩnh, chính là cùng em gái như nhau yêu làm mộng đẹp.
Hơn nữa, cô dịu dàng nhu hòa càng là có thể giải thích Nam Ninh Nhi vì Nam Kính làm việc quá phận quá đáng mà dẫn đến lửa công tâm nói không biết lựa lời.
Ta ghim cái sát!
Nam Kính chỉ kém phun một đống máu ra ngoài, tuy rằng cậu không thể nào thích giải quyết vấn đề bằng bạo lực, nhưng cậu phát thệ nếu như không phải trước mặt nhiều người như vậy còn muốn chút mặt mũi, cậu tuyệt đối là một cái tát hô bay nữ nhân làm người buồn nôn này!
Nam Kính ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Chị à, chị nói gì vậy, đều là người một nhà em làm sao có khả năng thù dai a? Chỉ hy vọng đợi lát nữa nếu như em nói cái gì không tốt, cả nhà cũng có thể rộng lượng chút xem là em không hiểu chuyện, cũng không thể nhất bên trọng nhất bên khinh khiến người khác nói lời dèm pha, chị nói có đúng hay không?"
Một đoạn lời nói này chặn Nam Tương Nhi có chút nghẹn đến hoảng loạn —— mấy tháng không gặp, làm sao tính cách Nam Kính cũng thay đổi nhiều như vậy? Từ trước đến giờ không thấy cậu phản kháng lại, chớ nói chi là nhanh mồm nhanh miệng nói chuyện.
Một loại dự cảm xấu bịt kín trong lòng, Nam Tương Nhi cưỡng chế đè nén xuống, cười nói: "Đương nhiên."
"Nếu như vậy, cũng không cần nhiều lời cái gì nữa."
Nam Kính đi tới phía trước hai bước, dừng lại.
Cậu không muốn lãng phí thời gian ở trên người người này, cách mấy mét, đơn giản đi thẳng vào vấn đề: "Không bằng nói thẳng đi, hôm nay tới tìm ta đến cùng là có chuyện gì?"
Mẹ Nam Kính đỏ mắt, nhìn qua thương tâm gần chết.
Nàng chỉ trích Nam Kính nói: "Ngươi thực sự là quá hại lòng người, đối với người nhà ngươi mà nói chuyện như vậy sao? Chúng ta là bởi vì lo lắng cho ngươi mới tới tìm ngươi, ngươi lại dùng loại thái độ này đối xử với chúng ta... Lẽ nào giáo dục của trường học cao cấp càng ngày càng kém cõi như vậy?"
Đây chính là trực tiếp che bai trường quân đội Sifal a!
Tất cả người xung quanh vây xem đều là học sinh của trường học, mắng trường học chẳng khác nào mắng bọn họ, không ít người đều không nhịn được cau mày, đôi mắt dừng trên người Nam gia nói Nam Kính không ngừng vòng tới vòng lui, chết sống không nhìn ra đây là người một nhà a!
Nam Kính liền giả tạo cho là độ lượng chút, nếu người Nam gia một chút mặt mũi đều không cho mình, vậy cậu cũng không cần thiết cho bọn họ mặt mũi.
Cậu nói một cách lạnh lùng: "Thật không tiện, đạo đức cơ bản này hẳn phải là lão sư trường tiểu học dạy a, ta chưa từng đi học, cho nên không ai dạy, cũng thật là xin lỗi ngài."
"Cái gì! Nam Kính cư nhiên thật sự chưa từng đi học!"
"Ta mịa nó, này đều là chuyện gì a, nhà này làm sao vậy, đế quốc rõ ràng chính là miễn phí toàn bộ tiền học và tiền tiêu vặt a, lẽ nào ta nhớ lộn?"
Bọn học sinh nghị luận sôi nổi, kinh ngạc nhìn Nam Kính.
Bọn họ vốn tưởng rằng đây chỉ là đồn đại không có lửa mà lại có khói mà thôi, Nam Kính thấy thế nào đều không giống như là người không được giáo dục chính quy, cũng không nghĩ đến thậm chí có một ngày nghe được từ trong miệng cậu xác nhận!
Sắc mặt mẹ Nam Kính bỗng nhiên trắng bệch, chột dạ cực kỳ.
Không cho trẻ đến tuổi đi học, điều này ở đế quốc chính là phạm pháp a!
Hối hận chính mình nói sai lời, mẹ Nam Kính nhanh chóng im lặng, bấm Nam Tương Nhi một cái, ra hiệu cô tới cứu.
Nam Kính trước khi Nam Tương Nhi mở miệng giành nói trước: "Ta đã nói rồi, tìm