☆, Chương 314: Mất tích
Quá phận sao?
Lantis nói không được, bởi vì giả như Weinman lại không bán chút tình cảm cho Metal, Weinman sẽ không ngại tạo thêm một ít vết thương nữa lên người Metal, nhưng vấn đề là, thời điểm Weinman làm những chuyện này, tâm lý thật sự một chút cảm giác đều không có sao?
Hơn nữa, toàn bộ hành động của Ellens đều bị mọi người nhìn ở trong mắt, không quản trước đây như thế nào, ít nhất Metal làm Ellens, đối với Weinman toàn tâm toàn ý, thậm chí có thể nói là muốn gì được đó.
Trái tim Nam Kính có chút không chịu nổi, tình hình bên trong gian phòng kia, Weinman sống mơ mơ màng màng, đây rõ ràng chính là còn có tình cảm lại nhất định phải đi lạnh lùng thương tổn a!
Nam Kính mím mím môi, vẫn là không nhịn được nhỏ giọng nói: "Nói thật, em vẫn cảm thấy có chút quá phận."
"Khả năng là vậy đi, nhưng bất kể là anh hay là Hi Lâm, cũng sẽ không bởi vì vậy mà đi chỉ trích tiểu thúc thúc, hoặc là giúp Ellens nói chuyện."
Hi Lâm phẫn nộ là bởi vì Weinman không yêu quý chính mình, đối với Ellens không chút tình cảm nào thậm chí chán ghét đến cực điểm, quyết tuyệt như Hi Lâm, căn bản không có khả năng có bất kỳ đồng tình nào cho Ellens.
Mà Nam Kính đồng tình và không đành lòng không gì đáng trách, dù sao cậu biết Ellens trước, sau đó mới nghe được cố sự Metal, luôn sẽ thiên về học trưởng mà cậu rất yêu thích kia.
"Vậy lần này, tiểu thúc thúc tại sao muốn đối xử như thế với Ellens học trưởng?" Nam Kính hỏi.
Lantis vuốt ve mái tóc đen của cậu, ngón tay xen kẽ trong đó, cảm xúc nhu thuận bóng loáng.
"Đại khái là, tiểu thúc thúc hoài nghi là Ellens đã khống chế Yni đến thương tổn em, sau liền chấm dứt sinh mệnh của Yni."
"Không thể!"
Nam Kính phản ứng ngoài ý muốn cường liệt, mặt cậu lộ vẻ lo lắng, không kịp chờ đợi vì Ellens biện hộ, "Anh ấy không thể thương tổn em, mọi người nhất định hiểu lầm! Em tin tưởng Ellens học trưởng, anh ấy ······ "
"Bảo bối, đây không phải là tín nhiệm liền có thể giải thích."
Lantis đánh gãy Nam Kính nói, anh đem tất cả những thứ này quy kết là Nam Kính hảo tâm.
Nhưng này lần, thật sự không phải Nam Kính ngây thơ nhẹ dạ.
Nam Kính muốn đem tất cả nói thẳng ra, có thể kia sẽ dính dáng đến nhiều điều phiền phức, không thể không suy nghĩ thật kỹ một chút.
Nhìn ra được, Lantis bọn họ có cái nhìn xấu về Ellens đã thâm căn cố đế, cũng không phải cậu nói dăm ba câu liền có thể thay đổi.
Chỉ là, vạn nhất là hiểu lầm thì sao?
"Giả như Ellens học trưởng không có làm chuyện này, anh ấy chỉ là muốn đơn thuần bồi bạn cùng tiểu thúc thúc thì sao?"
Đối mặt với vấn đề này, Lantis giữ yên lặng.
Anh cũng trả lời không được, chỉ cảm thấy, khả năng này, chỉ sợ là điều Weinman mong đợi cũng là điều Weinman sợ hãi —— Weinman chưa từng từ bỏ hy vọng Metal lần này là thật tâm, lúc hắn đối đãi với người sau như vậy, nếu là thật chứng minh là hắn sai rồi ······
"Bây giờ muốn có hay không cũng vô ích."
Không biết từ lúc nào Hi Lâm liền đứng ở cửa tiếp một câu, hắn hướng Nam Kính nhấc cằm, nói: "Giúp ta một chuyện, liên lạc với Ellens."
Nam Kính có chút cảnh giác nắm chặt thiết bị đầu cuối không lên tiếng.
Hi Lâm lườm một cái, nói: "Người máy chữa bệnh không có ghi chép trị liệu ngày hôm nay, Metal mang theo một thân thương tích rời đi, tiểu thúc thúc luôn không khả năng hạ giá đi quan tâm hắn, ta và Phong Tiệm Ly không có phương thức liên hệ của hắn, hiện tại Lantis đi liên hệ thấy thế nào cũng thấy như cười trên sự đau khổ của người khác giả tình giả ý, chỉ có thể dựa vào ngươi, tiểu bằng hữu ngây thơ lại thiện lương."
Nam Kính có chút lúng túng, cậu chỉ sợ là duy nhất một người vào lúc này coi trọng Ellens nhiều hơn Weinman thật là kỳ ba đi?
Bất quá, vẫn là thở phào nhẹ nhõm.
Còn tưởng rằng muốn kéo qua một lần nữa đánh một trận, nói với cậu như vậy liền yên tâm hơn nhiều.
Dĩ nhiên, nếu như cậu biết vết thương trên người Ellens nghiêm trọng đến mức nào, phỏng chừng hiện tại cũng thoải mái không nổi a.
Nam Kính một lần lại một lần gọi Ellens, thử rất nhiều lần, rốt cuộc từ bỏ, lùi lại mà cầu việc khác chỉ có thể ghi lại lời nói.
"Không ai đáp lại, tôi lại hỏi những người khác đi."
Học sinh cùng Ellens quan hệ tương đối tốt rất nhiều, mà Nam Kính quen biết cũng chỉ có Vân Thiên Dật.
Bên kia ngược lại là rất nhanh trở lại trùng lặp, kết quả cũng không phải là cái mà Nam Kính mong đợi.
"Bạn cùng phòng cậu ấy nói cậu ấy không có ở ký túc xá, tôi cũng liên lạc không được thiết bị đầu cuối của cậu ấy, sao lại vội vã tìm cậu ấy như vậy?"
Học sinh năm thứ ba đã sớm nghỉ hè trở về chuẩn bị thưởng thức thực tiễn dã ngoại sinh tồn, Vân Thiên Dật lúc này chẳng hề ở trường học, cũng đã rất nhiều ngày chưa từng thấy Ellens.
Thấy khuôn mặt Nam Kính có chút nóng nảy, liền động viên mà nói: "Cái tên này luôn thích đến địa phương nhiều người tham gia trò vui, pha rượu đi đi dạo dạo cùng mỹ nhân nhưng hắn thích nhất làm "..." (*Làm gì thì mọi người biết rồi ha). Bất quá cậu ấy hiện tại cũng đã hoàn lương đi?"
Vân Thiên Dật khai câu chuyện cười nhỏ, nói tiếp: "Tôi đoán một chút xem, khung cảnh sau cậu bây giờ không phải là trường học, là ở sân vườn trong nhà. Vào lúc này tìm Ellens, chỉ sợ không phải là cậu muốn tìm mà là hiệu trưởng muốn tìm······ a, chẳng lẽ là cùng hiệu trưởng đại nhân giận dỗi rời nhà đi ra ngoài?"
Ngọa tào.
Nam Kính đột nhiên liền ngẩn người tại đó, ngay cả Lantis bên cạnh đều có chút kinh ngạc —— Vân Thiên Dật này đầu óc là nhăn đến mức nào a?
Hi Lâm cũng lộ ra biểu tình cảm thấy hứng thú, lúc này nâng lên âm thanh hỏi: "Có hứng thú đến quân bộ hay không?"
Vân Thiên Dật nghe thanh âm xa lạ, cũng không có gì biểu thị bất ngờ, ôn hòa cười một cái nói: "Tôi rất vinh hạnh, bất quá cái này cũng muốn để sau khi tốt nghiệp mới tính đến."
"Bất cứ lúc nào cũng chờ ngươi đến." Hi Lâm sảng khoái