☆ Chương 122: Ba học viên chuyển trường.
Khi lời nói vô căn cứ được nói ra, lập trường của Ellens đã biểu lộ ra.
Những chiếc lá trong trăm khóm hoa không dính vào người, Ellens không chỉ là người đứng đầu trong việc phong lưu hoa tâm, khả năng khắc phục hậu quả cũng tuyệt đối chiếm vị trí thứ nhất, chỉ dăm ba câu liền đem tâm tư ám muội của hắn cho Nam Kính tan thành mây khói, hoàn toàn mất hết lúng túng.
Ellens hai tay nắm lấy nhau khéo léo nở nụ cười, bày ra tư thế học trưởng nói với Lantis: "Tiểu học đệ, để không khiến Nam Kính rơi vào tình huống khó xử, tôi sẽ không cùng cậu tính toán nhiều như vậy. Bất quá lời tuyên chiến ngày đó vẫn còn hữu hiệu, chờ cậu đến bất cứ lúc nào."
"Tiểu học đệ? Anh xác định?" Lantis nói.
"Cậu không phải là tân sinh sao?" Erens ngẩn ra, hỏi, đồng thời đem tầm mắt chuyển qua Nam Kính, mà Nam Kính chỉ nhún nhún vai biểu thị mình cũng không rõ ràng.
Lantis liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Chờ khi nào anh biết được tư liệu của tôi rồi nói tiếp."
"Cháo hải sản thế nào?" Lantis cầm một cái túi chân không trong tay, bên trong đủ các loại hải sản tươi.
"Ồ, được a."
Kể từ sau khi biết Nam Kính biết làm cơm, Lantis trong ba ngày thì hai ngày đầu sẽ gửi các gói đến cho Nam Kính, bên trong toàn bộ đều là nguyên liệu nấu ăn, cũng có các loại thực phẩm kì quái.
Kho cất giữ của nhà bếp đã hoàn toàn bị Vân Cảnh Hàm chiếm đoạt, Nam Kính không thể làm gì ngoài việc đem đồ thả vào trong tủ lạnh loại nhỏ trong phòng mình.
Lantis tiến vào phòng bếp, tiện tay đem cửa đóng lại.
Trong phòng khách, bốn con mắt một lần nữa đồng loạt rơi vào trên người Nam Kính.
"Đừng hỏi tôi, tôi cũng không biết."
Nam Kính biểu thị hiểu biết của tôi cũng như mấy người, ngoại trừ biết Lantis là một người bí ẩn, còn lại cái gì cũng không biết!
"Tôi cũng phải ăn." Vân Cảnh Hàm mới không quản nhiều được như vậy, trực tiếp chảy nước miếng.
"Không được ăn." Vân Thiên Dật quét mắt nhìn đống đồ ăn trên bàn trà, vì sức khỏe của Vân Cảnh Hàm quyết định cấm nó.
"Ai..." Vân Cảnh Hàm cúi đầu ủ rũ.
Ellens tiếp tục suy nghĩ lời nói của Lantis là có ý gì: "Không phải học đệ? Vậy cũng không có khả năng là lão sư đi a ha ha, chuyện cười này không vui."
Sau đó hắn xoay mặt nghiêm túc nhìn Nam Kính chằm chằm, "Cầu tư liệu cơ bản."
"..."
Suy nghĩ một chút, Nam Kính hỏi: "Chiều cao cân nặng? Sở thích đặc biệt?"
Cậu tìm kiếm tư liệu trong quang não, nó thảm đến không có cách nào để kết thúc, mặc dù nói chiều cao 189 là trí năng một hào cung cấp tư liệu, mà cậu có cảm giác Lantis trở lại đã cao lên?
Một số lúc Nam Kính cũng đủ trì độn.
Ellens lập tức phun cười: "Tiểu tử em thật là đáng yêu. Khụ, những tin tức kia tuy rất trọng yếu, bất quá tôi không có ý đó với hắn."
Nam Kính đỏ mặt lúng túng.
"Tôi càng muốn biết, bỗng dưng từ đâu đó nổi lên nghe nói tiểu gia hỏa này học hệ nào mà xưa nay chưa từng lên lớp." Ellens cố nén ý cười.
"Hệ điều khiển cơ giáp." Nam Kính khẳng định nói.
"Sau đó?" Mọi người hồi hộp chờ Nam Kính tiếp tục cập nhật tin tức.
"Sau đó liền sau này sẽ có." Nam Kính nhếch miệng nở nụ cười, cậu biết mấy đại gia này nghĩ thế nào, mà thật sự là thương nhưng không giúp được gì.
Nam Kính vô tội không giống như đang đùa giỡn nói: "Tôi thật sự không biết anh ấy ở lớp nào, theo đạo lí thì hẳn là lớp một, nhưng lớp một tựa hồ không có người như vậy."
Mẹ, lão tử rốt cuộc có phải bạn trai của anh ta hay không mà cái gì cũng không biết, giống như hàng nhái vậy.
Ellens kinh sợ: "Em đối với hắn cũng biết chút gì đi? Lịch sử hẹn hò của hắn? Yêu thích nam nhân hay nữ nhân hơn? Tính cách thế nào? Điều đó mọi người đều biết sao?"
Liên tiếp nhiều câu hỏi, Nam Kính vừa nghĩ một chút vấn đề cũng không biết a, có thể vấn đề này rất trọng yếu nhưng cậu thật sự là bằng cảm giác quyết định có nên cùng Lantis nói chuyện luyến ái hay không.
"Anh ấy chưa từng hẹn hò trước đây, thích gì tạm thời... Tính cách thì có rất nhiều không quá tốt để nói."
Nhớ tới thời điểm Lantis bá đạo trong lần gặp đầu tiên, thời điểm dùng khí thế hung hăng chèn ép tính kiêu ngạo của Lư Phi, còn có trước đây không lâu phát hiện sự ôn nhu và dí dỏm, Nam Kính phát hiện mình ngày càng yêu Lantis.
"Cái khác cũng không biết."
Nam Kính mở tay ra, thương mà không giúp được gì, biểu tình vô tội.
Trong nháy mắt mọi thứ im lặng.
Ellens cho dù là tay chơi bụi hoa già đời cũng không thể không nói Nam Kính quá tốt, vừa hỏi ba câu không biết cư nhiên lại đần độn đi theo người khác.
Nam Kính không chút nào để ý, cho dù năm đó ở cùng Mục Hoài An cũng không nhanh đến vậy, tốt xấu gì Mục Hoài An cũng là loại cuồng công việc một quãng thời gian, đối mặt với Lantis thật chính là ăn nhịp với nhau, khẳng định liền tiếp nhận tình cảm đối với anh.
"Cảm giác đến chặn cũng không ngăn nổi, đã có cơ hội cùng nhau, việc gì phải cân nhắc nhiều như vậy? Về phần hiểu rõ nhau, có thể sau này từ từ tiếp xúc, nhìn trước nhìn sau chỉ có thể bỏ lỡ nó." Nam Kính hiểu rõ nói.
"Vậy thì cũng không có gì để nói, hy vọng em không gặp phải cặn bã." Ellens nói.
Nam Kính đau răng một chút, nội tâm nói tôi đã gặp cặn bã một lần.
May mắn thay, điều duy nhất vui mừng là coi như gặp cặn bã cũng không làm cho cậu đối với tình cảm triệt để thất vọng, bởi vì đây là nguyên nhân khiến mình núp trong vỏ rùa, từ chối tình cảm của người khác.
Ellens đưa mắt nhìn Vân Thiên Dật, người trước sau cơ hồ đều yên tĩnh không nói một lời.
"Thế nào?"
Hai người ngầm hiểu, Vân Thiên Dật làm một cái tư thế chờ, liền cụp mắt suy tư chốc lát, mới chậm rãi nói rằng: "Lantis, hẳn là học sinh chuyển trường trong hệ cơ giáp lớp chúng ta."
Lời này vừa phát ra, bốn người khiếp sợ, Vân Cảnh Hàm cằm rơi mất một nửa.
Rất ít người có thể chuyển vào trường quân đội Sifal, sát hạch vô cùng nghiêm ngặt, tương đương với việc yêu cầu vô