☆ Chương 130: Vượt cấp, mở ra ý thức căn nguyên
Sở Nhạc Đồng là một nhân tài trong nghiên cứu, hắn không để ý có thể chế ra một cái cơ giáp hoàn chỉnh hay không, mà chú trọng đề cao tỉ lệ thành công và tỉ lệ sử dụng hiệu quả của một món linh kiện, thậm chí là làm sao để cải thiện độ tinh khiết của một món linh kiện nhất định.
Nam Kính cực kỳ vui mừng, nghĩ tới tối qua không có cơ hội ở riêng với cậu, cho nên sáng hôm nay cố ý ở lại đến bây giờ, thừa dịp lúc không có người đem tư liệu giao cho mình.
Tiểu biệt nữu thật sự đáng yêu khiến người ta muốn xoa bóp.
Sở Nhạc Đồng vẫn đang trong thời kì phản nghịch chưa trưởng thành a, mặc dù hắn không quá để ý tới mấy lời của đứa trẻ Vân Cảnh Hàm, nhưng nhìn ra được bản chất của hắn không xấu thậm chí còn rất tốt rất thuần khiết.
"Xem ra nên thay đổi một chút sách lược."
Nam Kính tay vuốt cằm, cầm tờ giấy trên bàn suy tư.
Mấy ngày kế tiếp, Nam Kính xin nghỉ không đi lên lớp, một mặt là vì muốn nghiên cứu tốt linh kiện thứ tám bậc một ba sao, một mặt là để tránh né phiền phức không cần thiết.
Mỗi ngày trí năng một hào đều đưa cho cậu một ít tư liệu để nghiên cứu, không giới hạn phương pháp luyện chế cùng tỉ lệ thành công cao với giảng giải kiến thức căn bản, mà càng ngày càng sâu, càng ngày càng tối nghĩa khó hiểu để có thể chế tác linh kiện cao cấp.
Đáng nhắc tới chính là, trí năng một hào từ đem tư liệu truyền vào thiết bị đầu cuối để Nam Kính dùng mắt xem biến thành làm cho cậu tập trung chú ý vào việc xem trong đầu bằng ý thức căn nguyên.
Khởi đầu Nam Kính không thể tập trung lực chú ý, coi như thật sự có thể nhìn thấy văn tự trang sách, không tới mười phút liền mệt đến mí mắt cũng không ngẩng lên được.
Trước đây, trong đầu cậu có thể hiện ra văn tự thậm chí là bản đồ gien của Lantis, tất cả đều nhờ trí năng một hào dùng sức mạnh để chống đỡ, mà hiện tại trí năng một hào một điểm bận tâm cũng không có và không muốn giúp đỡ.
Nó dùng ngữ điệu cao lãnh hoàn toàn bất đồng với âm thanh mềm mại của trẻ con nói: "Nếu như ngươi muốn thua, liền dùng mắt để xem đi."
Ban đầu Nam Kính cũng không biết trí năng một hào làm vậy có ý nghĩa gì, thế nhưng tính tình của cậu làm cho nó càng nóng nảy càng thất vọng, tiếp tục nhắm mắt kiên trì đọc sách trong đầu.
Thanh âm của trí năng một hào vang lên: "Nếu như ngươi muốn thắng nổi Sidya, ít nhất phải đem đẳng cấp của ý thức căn nguyên đột phá đến cấp hai, chỉ có vượt qua đẳng cấp linh kiện bậc một mới có thể đem tỉ lệ thành công cùng tỉ lệ sử dụng hiệu quả đạt đến mức cao nhất."
"Ý thức căn nguyên cấp hai sao?" Nam Kính lặng im không tiếng động đối thoại cùng trí năng một hào, "Nếu như ta dựa theo phương pháp này để nâng cấp, cần mất bao lâu?"
"Ách, cái này phải xem cậu có thể tiếp tục luyện tập được bao nhiêu. Làm cho ý thức căn nguyên lấp đầy chỗ trống là cả một quá trình, nếu như ngươi tiến hành kéo dài, mỗi ngày luyện tập mười bốn tiếng, đại khái sáu ngày có thể hoàn thành."
Mỗi ngày mười bốn tiếng, kéo dài sáu ngày.
Nam Kính nhắm mắt lại, nói: "Trước khi ta dừng lại, đừng nói chuyện cùng ta."
Xung quanh rất yên tĩnh.
Cậu không ngừng sử dụng ý thức căn nguyên quan sát bên trong thân thể, phóng thích ý thức căn nguyên, chậm rãi chờ ý thức căn nguyên tích trữ lần thứ hai, sau đó lại phóng thích một lần nữa...
Mới bắt đầu là một mảnh mơ hồ, chậm rãi có thể thấy rõ văn tự, tiếp đến có thể kiên trì một phút, hai phút...
Thời gian mở ra ý thức căn nguyên quá ngắn, năng lực cũng quá nhỏ, Nam Kính kiệt sức nằm nhoài trên bàn nghỉ ngơi một hồi, liền lập tức ngồi thằng dậy tiếp tục huấn luyện.
Cậu đã hoàn toàn nhập tâm vào nó, quên mất thời gian, quên mất tất cả.
Từ từ, tầm mắt của cậu càng ngày càng trống trải, thời gian kéo dài cũng càng ngày càng dài, chờ đến khi cậu có thể đọc nhanh như gió nhanh chóng xem sách trong đầu, cuối cùng Nam Kính cũng phát hiện trí năng một hào làm vậy có ý nghĩa gì.
"Đúng, kí chủ của ta." Trí năng một hào sáng lên, đây là lần nói chuyện đầu tiên trong những ngày qua: "Điều này cưỡng bách cậu nhận thức được các tài liệu ta truyền cho cậu bằng ý thức căn nguyên, cách này không chỉ cải thiện tốc độ đọc của cậu, hơn nữa còn có thể tăng cường trí nhớ. Cậu nhớ lại một chút, những thứ đã xem qua nhớ rất rõ ràng?"
Nam Kính lập tức nhớ đến.
Trong đầu xuất hiện một tấm một tấm sắp xếp có thứ tự tranh ảnh, mặt trên có khi là chữ viết tay màu đen, có khi là tranh ảnh.
Khiến Nam Kính phấn khởi kích động muốn nhảy dựng lên chính là cậu có thể nhớ rõ ràng hết thảy nhưng linh kiện đã gặp, đồng thời ghi chú chi tiết của các góc có thể "nhìn thấy" không thiếu một chữ.
"Đây coi như đã gặp qua là không quên được?" Nam Kính vui mừng âm thanh liền có chút run rẩy.
Trí năng một hào hiển nhiên cũng khích động vạn phần, "Đúng, kí chủ của ta, từ nay về sau chỉ cần cậu sử dụng ý thức căn nguyên để nhìn đồ vật, trên căn bản đều có thể ghi sâu vào trong rồi! Là trí tuệ nhân tạo IQ độc nhất toàn vũ trụ, chỉ có cậu nắm giữ phương pháp quan sát bên trong cơ thể bằng ý thức căn nguyên! Nha trời ạ, ta quả thực quá vĩ đại, ta phải cho mình 10 ngàn lượt thích!"
Nam Kính hiểu ý nở nụ cười, thở phào một hơi, tuy rằng cậu đã mệt mỏi đến mức không cách nào chống đỡ nổi thân thể, thế nhưng không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả được sự thỏa mãn cùng cảm giác thành tựu làm cho cậu động lực mười phần như trước.
Lúc này trí năng một hào phát ra âm thanh run rẩy: "Trời ạ, xảy ra chuyện gì?"
"Làm sao vậy?" Nam Kính trong lòng căng thẳng.
Trí năng một hào thở hổn hển, nửa ngày không lên tiếng.
"Tôi vừa kiểm tra đẳng cấp ý thức căn nguyên của cậu, cậu đoán xem đã đạt đến bao nhiêu cấp bậc?"
Trí năng một hào dùng âm thanh trẻ con bên trong mừng như điên xen lẫn sợ hãi.
"Bao nhiêu?"
Nam Kính không tự chủ được đứng thẳng thân thể, cùng đợi trí năng một hào công bố kết quả cuối cùng.
"Đã sắp đạt