☆ Chương 21: Nam nhân nguy hiểm
Lantis phóng ra khí thế bản thân, hoặc có thể nói là không tận lực che giấu.
Anh trầm ổn đi tới, cả người tản ra khí tức nguy hiểm không thể xâm phạm, hơn nữa lại tự nhiên và cao quý, làm cho người xem không khỏi mất khống chế mà bước lui một bước, tự động nhường đường cho anh.
Đồng thời mọi người trong lòng cũng không khỏi sinh ra nghi vấn 'Nam nhân này nhìn thế nào cũng khiến người ta khó quên, nhưng cuối cùng là xuất hiện trong thang máy từ khi nào? Làm sao họ một chút cũng không nhận ra được?'
Nếu bọn họ đã học cổ vũ thuật cao cấp thì sẽ biết thuật che dấu sự tồn tại của mình chỉ có thuộc hàng cao thủ mới có thể làm được.
Tuy chỉ có chiếc kính râm che nửa gương mặt, nhưng vẫn dễ dàng nhận ra dung mạo nam nhân này mê người biết bao nhiêu.
Nam Kính cũng bị Lantis hấp dẫn ánh mắt - cậu rất muốn xem đến tột cùng là ai ra tay cứu mình, phải biết rằng tại tinh cầu Solo này Nam Kính không có bạn bè, đương nhiên điều kiện kiên quyết là trừ bỏ trí năng một hào ra.
Nói đến đây mới nhớ, trí năng một hào rốt cuộc là ngủ đến khi nào?
Ồ không đúng, người này tựa hồ có chút quen mắt? Có phải từng gặp ở đâu rồi không?
Trí nhớ Nam Kính không tốt chuyện này cũng không kì quái, bởi vì tối hôm qua trời tối đen như mực, Lantis lại dùng phương thức xuất hiện lạ đời, Nam Kính lúc đó nhất thời kinh sợ quá độ, không nhớ được hắn là chuyện bình thường.
Huống chi mang kính râm lớn như vậy làm gì! Có phải hay không không dám cho người khác nhìn cả khuôn mặt mình? Anh có biết không che nửa mặt như vậy càng khiến người ta hiếu kì gấp đôi?
Nam Kính trong lòng có tiểu nhân đang tàn nhẫn phun tào, thật muốn tiến lên kích động mang kính đen lột xuống - Kỳ thực đây cũng là chuyện tất cả mọi người ở đây muốn làm.
Nam Kính so với Lantis thì thấp hơn một cái đầu, chỉ có thể vươn cằm lên ngước nhìn gương mặt tỉ lệ vàng của nam nhân, không nhịn được nháy mắt một cái.
Thật là thu hút a, có mấy người trời sinh đã hấp dẫn sáng chói như vậy. Dù không phải dung nhan tinh mỹ tuyệt luân nhưng cũng có thể dễ dàng hấp dẫn người khác đến hồn phi phách lạc.
Nam nhân trước mặt này quả thật là đại diện tốt nhất.
Quả thật là vừa có cảm giác nguy hiểm lại vừa bị mê hoặc đến khó giữ mạng.
Bọn cận vệ bị hành động mạnh mẽ mà hướng tới của Lantis làm cho bị ép lui hai bước, như lâm đại địch mà bày ra tư thế chuẩn bị, cảnh giác nhìn chằm chằm Lantis đang thong thả bước.
Kinh nghiệm thực chiến của bọn họ cũng không nhiều, nhưng vẫn có thể nhìn ra nam nhân trước mặt không thể động vào, một bảo tiêu phô trương thanh thế nói: "Tiểu tử, chớ xen vào chuyện người khác, thiếu gia ta là người có quyền thế nhất tại tinh cầu Solo, nếu cậu không muốn chết, thì mau mau mà xin lỗi rồi rời đi!"
Lantis ngoảnh mặt làm ngơ, anh căn bản không thèm phản ứng với tên hộ vệ kia - Ở trong mắt anh, một bảo tiêu nhỏ nhoi cáo mượn oai hùm không xứng nói chuyện cùng anh, huống chi người kia còn chuẩn bị bắt nạt vật nhỏ của mình.
"Có ổn không?" Lantis hơi cúi đầu nhìn Nam Kính hỏi.
Thanh âm hắn âm độ rất cao, hoa lệ từ tính, đặc biệt là đã cởi bỏ một tầng băng lãnh, dùng ngữ khí nhẹ nhàng nhu hòa, khiến người ta thực không chống đỡ nổi!
Đúng chính là âm thanh này!
Nam Kính lập tức nhớ đến âm thanh tối hôm qua, giọng nói thật thiếu điều khiến lỗ tai cậu mang thai, không khỏi khiến Nam Kính kinh ngạc vạn phần thốt lên: "Là anh!"
"Ha ha." Lantis nhìn thái độ kinh ngạc của cậu, anh tuy rằng khá kinh hỉ nhưng không lộ thái độ mà nở nụ cười. Bất quá...
"Cư nhiên đến giờ mới nhận ra ta, xét thấy đây là lần thứ hai em gặp ta, lần này không tính toán với em."
Nói thì nói thế, nhưng Lantis thực ra cũng không có bất mãn gì ngược lại còn cảm thấy thú vị - Đây là người đầu tiên không nhận ra anh sau lần gặp đầu tiên.
Lantis khóe miệng giơ lên, môi đỏ mang theo gợi cảm mê người, khiến người ta không khỏi sửng sốt một chút.
Nam Kính cũng từ trong bất ngờ hồi phục lại tinh thần, vừa nãy cái tên này nói gì? Không tính toán với mình? Quá, quá kì quái đi! Ảo tưởng à?
Nhận ra là tình cảm, không nhận ra cũng là bản thân cậu thôi a?
☆ Chương 22: Cùng đến trường
Lantis nhìn Nam Kính không biết nói gì, khẽ nhướng lông mày.
Làm ơn đi, bị một người như Alexander đại đế nhìn rất khổ có biết không?
Nam Kính co rút khóe miệng, phát hiện từ lúc mình bước vào thang máy đã bị người vây xem, đến giờ thì đã là tất cả mọi người.
Nhìn đồng hồ, đã 7 giờ 40 rồi, chỉ còn hai mươi phút, cậu phải đuổi kịp xe huyền phù mới có thể đến trường kịp lúc, hơn nữa còn phải dành thời gian báo danh.
"Được rồi, nhận không ra anh là tôi sai, lần sau sẽ không như vậy nữa."
Nam Kính nhẹ nhàng cười một cái, đối với người giúp đỡ mình, đặc biệt còn là một người xa lạ, cậu không ngại bao dung để mặc đối phương tùy hứng một chút.
Ừm, đây là chút tùy hứng đi.
Lantis hơi sửng sốt đối với nụ cười của Nam Kính, chẳng qua là đem cảm xúc che dấu quá kĩ.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cậu cười, tuy rằng rất nhẹ nhưng anh vẫn thấy được hai lúm đồng tiền hơi lúm vào, đáng yêu đến nỗi làm người ta muốn dùng ngón tay khẽ chọt chọt vào.
Tâm tình Lantis trở nên tốt kì là, anh sảng khoái mời Nam Kính cùng đi.
"Có muốn cùng đến trường báo danh không?"
Nam Kính đầy mặt ngạc nhiên, buộc miệng nói: "Anh làm sao biết tôi muốn đến trường quân đội Sifal báo danh? Anh cũng tới báo danh sao?"
Nói đến trường quân đội Sifal, người xung quanh lại nổi lên bàn tán - đó chính là cái nôi quốc phòng của đế quốc, người có thể đi vào đều có tiền đồ vô lượng.
"Thì ra là tân sinh trường quân đội Sifal, thật là lợi hại."
"Thật hâm mộ, ta cũng muốn vào nhưng đáng tiếc gien không đủ." Em gái phía trong thở dài.
Nhưng cũng có một nhóm người như vừa giẫm phải mìn, nhảy dựng kêu lên, đều lao ra cửa thang máy, miệng không ngừng nói: "Aaaa, ta lại quên phải đến báo danh vào 8 giờ, hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên aaa!"
"Trời ạ, còn có hai mươi phút."
"Chết rồi!"
Nam Kính đứng sát vào bức tường bên trong nên không bị ảnh hưởng gì, nhưng người đứng ở gần cửa thì không được may mắn như vậy, bị mười mấy hai mươi người đụng đến quay cuồng.
"Ha Ha" - Nam Kính nhịn không được cười ra tiếng.
Hóng chuyện là phải trả giá đó.
Từ đầu đến cuối Lantis chưa hề rời mắt khỏi Nam Kính, đem biểu tình sinh động của cậu ghi hết vào đầu.
Từ tối qua sau khi anh nhìn thấy Nam Kính, anh đã đem tư liệu của cậu điều tra kĩ càng. Hiện tại Nam Kính còn ở đây có thể suy ra được cậu đào hôn.
Nam Kính ghi danh vào hệ chế tạo cơ giáp, hơn nữa lại trúng tuyển, cậu chắc chắn sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Lantis nghĩ, hiện tại ...
Ha Ha anh cũng muốn đi đến trường quân đội Sifal, dù không có thông báo trước nhưng anh đến thì ai dám cản.
Nhưng Lantis sẽ không để Nam Kính biết mình nắm rất rõ tình hình của cậu, theo tính cách của Nam Kính, nhất định sẽ sinh ra cảnh giác.
☆ Chương 23: Rất vui đồng ý
Lantis nhịn xuống cảm xúc muốn xoa đầu Nam Kính, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu "Vào thời gian này, người ở trong khách sạn đa phần đều là tân sinh đến báo danh, cho nên tôi nghĩ em cũng vậy."
Anh còn cố ý hỏi lại: "Tôi nói có đúng không?"
Bị Lantis giải thích như vậy, Nam Kính bừng tỉnh - cậu nghĩ sao khách sạn lại đông người như vậy, còn đa số là cỡ tuổi mình, thì ra là vậy
Tuyển sinh của trường quân đội Sifal có quy định về tuổi tác rất nghiêm khắc, ngoại trừ các thiên tài cấp SS và SSS hoặc có đặc thù nhất định mới có thể có đặc cách, còn lại đều phải từ mười sáu đến hai mươi lăm.
Như Nam Kính, hiện tại chỉ mới mười tám mà thôi.
Nam Kính gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi muốn đến trường quân đội Sifal báo danh, xem ra anh cũng thế."
"Chỉ còn mười lăm phút thôi, đi chung nhé?" Lantis không trả lời cậu có thật là đến báo danh không, chỉ nói chung chung.
Mắt vừa nhìn đồng hồ, Nam Kính liền có chút sốt ruột.
Theo tính cách của cậu sẽ chọn đi một mình, không muốn làm phiền đến người khác, hơn
nữa hai người cũng chưa thân thiết lắm, thậm chí cả tên người trước mặt cậu cũng không biết.
Nhưng thời gian bây giờ không còn nhiều, huống chi...
Nam Kính nhớ đến buổi tối kinh hồn hôm qua, ai có thể cự tuyệt một mỹ nhân chứ?
Cái suy nghĩ vừa nảy ra trong đầu, cậu liền có chút ngẩn ra.
Ha ha, không nghĩ tới một người trầm tính vô vị như cậu lại có suy nghĩ này, nếu là trước đây lúc còn ở bên Mục Hoài An cậu chắc chắn sẽ không có tâm tư liếc nhìn người khác dù chỉ là một chút, giờ nghĩ lại cậu thấy mình như một tăng nhân.
Rất rõ ràng, vũ trụ có rất nhiều mỹ nhân đợi