☆ Chương 134: Độ tinh khiết một trăm phần trăm
Một món vật liệu cấp một nho nhỏ, đủ để khiến Lantis nghĩ rõ ràng, vì sao những người kia lại muốn có được Nam Kính.
Độ tinh khiết một trăm phần trăm!
Đây là một con số mà xưa nay không ai dám tưởng tượng.
Cho dù đây chỉ là vật liệu cấp một thường thấy nhất, tầm thường nhất, nhưng chưa từng xuất hiện độ tinh khiết một trăm phần trăm.
Đây là một kết quả có thể gây ra rối loạn. Một khi công bố với dân chúng, toàn bộ thủ đô đế quốc sẽ nhấc lên một làn sóng lớn mênh mông.
"Lantis?" Nam Kính bị bầu không khí có chút quỷ dị làm cho không biết phải làm sao, "Có vấn đề gì không?"
"Có vấn đề, vấn đề rất to lớn." Trên mặt Lantis lộ ra nụ cười thoạt nhìn giống như không có vấn đề, anh ôm chặt Nam Kính làm cậu khiếp sợ, nói: "Em sẽ trở thành người chế tạo cơ giáp số một, vĩ đại nhất đế quốc. Thân ái em đã sáng lập ra một lịch sử mới rồi."
Kỳ thực đối với chế tạo cơ giáp Lantis cũng không quá hiểu rõ. Cái trị số một trăm phần trăm này, bất kể ở nơi nào cũng chưa từng xuất hiện.
Đến ngay cả anh cũng không hề nghĩ tới, cái trị số này, sẽ ảnh hưởng đến Nam Kính và anh như thế nào.
Lúc này, Lantis vui sướng từ tận đáy lòng vì thiên phú ngoài ý muốn của Nam Kính.
Sáng lập một lịch sử mới?
Nam Kính rõ ràng bị cái mũ lớn như chụp vào đầu làm cho choáng vàng, trong lúc nhất thời vẫn chưa kịp thích ứng được.
Lantis cầm vật liệu trong tay, nói: "Độ tinh khiết một trăm phần trăm, anh tin tưởng số liệu này là chưa xuất hiện ngay cả khi con số này không đúng tuyệt đối."
Trình độ phát triển của khoa học kĩ thuật tương lai, không người nào dám đánh giá nó sẽ tiếp tục tiến bộ như thế nào. Với một kế hoạch chi tiết, có lẽ trăm năm sau sẽ có một thí nghiệm mới về phương pháp để tăng cao độ tinh khiết, cũng có thể sẽ có năng lực cường đại hơn SSS cũng không chừng.
Nhưng trước mắt, Nam Kính tinh luyện vật liệu đạt đến độ tinh khiết một trăm phần trăm, giơ ra trước mặt Lantis. Một người sáng tạo lịch sử mới của đế quốc may mắn ra đời.
Một trăm phần trăm!
Nam Kính không nói nên lời.
Cậu rõ ràng con số này đại biểu cho điều gì, nó cũng tương tự với khi cảm khái một nghìn lần vì trí năng một hào mạnh mẽ vượt quá dự liệu, trí tuệ nhân tạo vốn không thuộc về đế quốc ngân hà.
Điều mà hiện giờ Nam Kính vẫn chưa cảm nhận được, đó là sức mạnh mạnh mẽ chứa đựng trong gien của chính mình.
Với sự phấn khích này, Nam Kính liên tiếp luyện tập với vài vật liệu khác nhau, đồng thời cũng tạo ra rất nhiều bất ngờ, tất cả các vật liệu mà cậu tinh luyện, đều đạt được độ tinh khiết 100.
Lantis cười nhẹ, ngồi ở một bên cụp mắt nhìn vật liệu đang tinh luyện trong tay thiếu niên tóc đen, tay phải sờ vào thiết bị đầu cuối có cùng màu tóc với anh trên cổ tay trái, bỏ qua ý định gửi thông tin cho mấy người đang có hứng thú với Nam Kính.
Anh muốn đem thiếu niên năng nổ này giấu đi, không cho bất kì ai nhìn thấy.
Thế nhưng, Nam Kính nhất định phải giương cánh bay cao, tới một tương lai cao đẹp mà không ai có thể chạm tới.
Chỉ là hiện tại, đôi cánh của Nam Kính vẫn còn quá non nớt, con đường tương lai của cậu so với người bình thường nhất định sẽ khó khăn hơn một chút.
Lantis nhìn khoáng thạch đã hoàn toàn biến thành màu đen trong tay, ngón tay trắng nõn như ngọc cùng màu đen thui của khoáng thạch hình thành sự tương phản rõ nét, anh khẽ nhếch môi đỏ, nhìn ra bầu trời bên ngoài qua khung cửa sổ.
Mênh mông vô bờ, rộng lớn vô ngần, thâm thúy mà lộng lẫy.
Nam Kính, để anh tận mắt nhìn xem, cuối cùng em có thể đi đến bước nào.
Ngày mai, đã được định sẽ có một trò hay.
Điều này làm cho anh mỏi mắt chờ mong.
Sáng ngày thứ hai, chưa tới sáu giờ Nam Kính đã tỉnh lại, tuy rằng cậu không có thói quen bám giường, nhưng bình thường rời giường toàn vào sáu rưỡi, hôm nay nhất định là do hưng phấn quá độ.
Cậu nằm trên giường một lúc, bên cạnh đã không có nhiệt độ, rõ ràng Lantis đã rời đi sau khi ép cậu đi ngủ.
Yên lặng không một tiếng động, Nam Kính có chút ảo não. Vậy mà lại không có một chút động tĩnh nào.
Tay cậu sờ soạng dưới tấm chăn, nơi mà Lantis đã nằm.
Xoay người nằm nghiêng, đôi mắt Nam Kính nhìn về phía gối Lantis, xung quanh chóp mũi quanh quẩn hương thơm của Lantis.
Lần đầu tiên yêu thích một người đến như vậy.
Thật giống như một nửa linh hồn của cậu bị lạc mất, khi nhìn thấy Lantis mới tìm lại được nửa kia, hợp thành một hồn phách hoàn chỉnh.
Nam Kính nhớ lại sự ẩn nhẫn đêm qua của Lantis, dù da mặt cậu xưa nay rất tốt, cũng nhịn không được mà đỏ mặt. Sau đó khuôn mặt đỏ hồng chuyển thành tức giận, chôn mặt trên gối Lantis, thống hận kêu: "Vì sao đến cuối cùng cũng không thể nghênh đón nhân sinh hài hòa với người yêu? Miphira ngươi là tên khốn khiếp, chỉ nguyên cái lý do này cũng đủ để ta tiêu diệt người!"
"Ào ào—kí chủ, kí chủ, cậu xong đời rồi."
Khi cần xuất hiện thì không thấy xuất hiện, khi không cần xuất hiện thì trí năng một hào hoạt động ở đầu tuyến lại xuất hiện.
"Ngươi mới xong đời." Nam Kính liếc mắt.
Cậu đã quen cái âm thanh của một đứa trẻ có thể nhảy ra bất cứ lúc nào, tuy rằng lúc đầu cậu rất khó chịu khi bị một trí tuệ nhân tạo đọc suy nghĩ, cũng may năng lực thích ứng của Nam Kính mạnh hơn người bình thường rất nhiều, cuối cùng vẫn mặc kệ trí năng một hào.
Tuy rằng ban đầu đã cố gắng che giấu chuyện của cậu và Lantis với trí năng một hào, nhưng muốn che giấu với trí năng một hào là chuyện không thể, cuối cùng vẫn đành phải khai ra.
Trí năng một hào nói: "Nhất định nam thần đã bắt đầu hoài nghi cậu, vậy mà cậu lại không cảnh giác một chút nào, trực tiếp dùng ý thức căn nguyên cấp ba để tinh luyện vật liệu ngay trước mặt anh ta, hơn nữa độ tinh khiết cao đến một trăm phần trăm... Dựa vào chỉ số thông minh vô cùng cao của nam thần, cậu nhất định sẽ xong đời."
Khóe