☆ Chương 146: Tại sao mấy người không đi làm cướp luôn đi?!
Đối với vấn đề của Nam Kính, Lantis biểu thị không phản đối, "Anh đã quen rồi."
"..."
Nam Kính ngẩng đầu nhìn trời, nếu thật sự là quen rồi thì thôi đi, vậy tại sao cứ phải là kính râm?
Cậu không nhịn được hỏi: "Nếu như em lấy kính râm của anh xuống rồi đeo lên mặt, anh thấy có quen hay không?"
"Thân ái, anh kiến nghị em đừng nên làm như vậy." Lantis đẩy kính râm một cái, câu môi nở nụ cười, "Trừ khi em muốn hấp dẫn càng nhiều ánh mắt."
Nam Kính muốn thổ huyết.
Mặc dù điều này không sai, nhưng anh có thể đừng nói trực tiếp như vậy có được hay không? Anh như vậy em lo lắng cuối cùng em sẽ không chịu nổi mà bùng nổ mất!
Không, cậu hình như đã sắp không hiểu nổi khiêm tốn là gì rồi, Nam Kính trong lòng rơi lệ.
Chẳng mấy chốc, Nam Kính được Lantis dẫn tới trước một tòa nhà được làm bằng kính ở bên ngoài.
So với tòa nhà hơn bảy mươi tầng, tám mươi tầng hay thập chí còn có tòa nhà cao hơn một trăm tầng, thì tòa nhà này khoảng hai mươi tầng không chút nào bắt mắt.
Cửa lớn tự động mở ra, vừa bước vào bên trong tòa nhà thì một cô gái tiếp tân đi đến, trêи mặt mang theo nụ cười ân cần, chớp chớp đôi mắt được trang điểm nhẹ nhàng.
Khi nhìn rõ hai người trước mắt, con mắt cô gái nháy mắt sáng lên, ngay cả nhịp tim cũng tăng lên. Ôi trời ạ, ngày hôm nay thay ca với bạn thật đáng giá, đây là học viên hệ chế tạo cơ giáp trường quân đội Sifal, bên cạnh còn có một người trẻ tuổi khác khiến người không thể rời mắt!
Tuy nhiên, nữ tiếp tân có tố chất chuyên nghiệp, bất động thanh sắc thu liễm ánh mắt hưng phấn, cung kính cúi người, âm thanh ngọt ngào nói: "Chào mừng ngài, khách nhân tôn kính, hoan nghênh đến với đôi cánh bạc thuộc chi nhánh thứ ba của trung tâm thương mại tổng hợp, hi vọng ngài có thể mua được những thứ ngài muốn ở đây, tôi là nhân viên hướng dẫn, xin vui lòng được phục vụ ngài."
Nam Kính nở nụ cười lễ phép về phía nhân viên hướng dẫn.
Cậu hiếm khi được đến trung tâm mua sắm lớn, lúc này cậu buông lỏng tay Lantis ra, đi đến quầy kính tò mò cúi xuống nhìn mô hình cơ giáp loại nhỏ.
Tiểu cơ giáp nhìn thật nhỏ và tinh xảo, nhưng không biết nếu mở ra xem cấu tạo bên trong thì nó có giống cơ giáp thật hay không.
Lantis ra hiệu nữ tiếp tân chờ trong chốc lát, đi đến bên người Nam Kính ôm lấy vai cậu, hơi cúi người nhìn mô hình mê người bên trong, hỏi: "Thích không?"
Đôi mắt Nam Kính sáng lên: "Chúng nó có thể tháo rời ra hay không?"
Lantis: "Tháo rời?"
"Em muốn xem trước một chút về cấu trúc cơ giáp, mặc dù bây giờ mới chỉ làm được một số linh kiện cấp một đơn giản."
Nam Kính cõi lòng đầy hi vọng.
"Anh nghĩ... có lẽ là không thể."
Lantis biểu thị tiếc nuối.
Nữ tiếp tân nói: "Những tiểu cơ giáp này có thể dùng bàn phím để điều khiển, cấu tạo bên trong không giống với cơ giáp tiêu chuẩn, vật liệu sử dụng cũng không giống nhau, nếu như ngài muốn mua cơ giáp có thể đặt hàng trước rồi lựa chọn loại và cấp bậc của nó, tất nhiên nếu ngài có yêu cầu đặc biệt gì chúng tôi cũng có thể giới thiệu cho ngài."
Nam Kính không khỏi có chút thất vọng, xem ra muốn đi đương tắt cũng không phải dễ.
Cậu không dùng được cơ giáp, chỉ là muốn thông qua việc tháo gỡ mô hình cơ giáp để hiểu rõ hơn về cơ giáp hoàn chỉnh.
Nghe vậy Lantis gật đầu, nói rằng: "Tháo gỡ và lắp lại là một biện pháp tốt để gia tăng thêm ấn tượng. Nếu em thực sự muốn, chúng ta đi mua một bộ cơ giáp cũng là một lựa chọn không tồi."
Hả!
Mua một đài cơ giáp về nhà?
Nam Kính gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cứng ngắc dò hỏi: "Anh không nghiêm túc đúng không?"
"Đương nhiên là nghiêm túc."
Lantis đã nhớ ra loại cơ giáp dễ tách ra lại có sách giáo khoa hướng dẫn về cấu tạo và cách lắp ráp một cách hoàn chỉnh.
Nữ hướng dẫn mua sắm dương như nhịn không được nâng hai tay lên ôm gò má và khen ngợi người thanh niên đẹp trai cam tâm tình nguyện vung tiền như rác vì người yêu mình. Khi đàn ông nói "mua mua mua mua mua" là lúc có nhiều mị lực nhất, đặc biệt khi người đàn ông này còn là một mỹ nhân, lại càng làm người ta không thể kiểm soát được.
Nam Kính sợ đến mức biểu cảm đều rạn nứt, cậu bị sự xa hoa của Lantis đập cho choáng vang, liên tục xua tay lắc đầu.
"Cái này không cần thiết, dựa theo tài liệu giảng dạy cũng có thể học được, em cũng chỉ là thuận miệng nói, anh tuyệt đối không nên tưởng là thật."
Nam Kính đã cấp tốc tính toán một chiếc cơ giáp rẻ nhất cần bao nhiêu điểm thông dụng. Mặc dù một chiếc cơ giáp cấp một thì khi tác chiến cũng cần nguyên liệu, thế nhưng ngoài chi phí nguyên liệu còn có chi phí nhân công, sau đó thêm chi phí tại trung tâm thương mại để giao nộp thuế, nói thế nào cũng thì cũng phải mấy trăm ngàn điểm thông dụng.
Đối với Nam Kính, đây chắc chắn không phải là một khoản tiền nhỏ.
Hơn nữa Nam Kính kiên quyết sẽ không để Lantis bỏ tiền thay cậu. Dựa theo ý tưởng của Nam Kính, cậu phụ trách kiến tiền nuôi gia đình, Lantis chỉ cần xinh đẹp như hoa là được.
Có lẽ cậu nghĩ nhiều quá rồi.
Thân hình nhỏ bé đang kinh sợ của Nam Kính khiến Lantis có chút buồn cười, anh thực sự không ngại mua một bộ cơ giáp để cậu tháo dỡ, nhưng nhóc con này lại không đồng ý.
Nam Kính sợ Lantis tiếp tục dây dưa vấn đề này, trở tay ôm lấy cánh tay Lantis bước đi nơi khác đồng thời nói lảng sang chuyện khác: "Hiếm khi đến được trung tâm thương mại một lần, hay là chúng ta đi xem những thứ khác đi. Đúng rồi, anh đến đây là muốn mua cái gì sao?"
Ba người cùng nhau vào thang máy.
Lantis mặc cậu lôi kéo cánh tay, nói với nhân viên hướng dẫn đi cùng họ: "Chúng tôi muốn mua một ít vật liệu chế tạo cơ giáp chất lượng tốt, muốn độ tinh khiết mới bắt đầu là cao nhất."
Độ tinh khiết mới bắt đầu là cao nhất đồng nghĩa với việc giá cả cũng cao nhất, nhân