Này một tiếng nhưng đem Lục phu nhân cao hứng hỏng rồi, Lục gia phụ tử đều là hai cái lại ngạnh lại xú tính tình, nàng đã sớm rất muốn một cái ôn nhuận như ngọc, lại tuấn tú nhi tử, không nghĩ tới cư nhiên ở con dâu nơi này mà được đến.Lục tướng quân nhìn thấy phu nhân vui vẻ như là nở hoa vậy, trong lòng cũng vui mừng lại là bất đắc dĩ, nhớ rõ Thánh Thượng vừa mới tứ hôn khi, hắn phu nhân chính là lo lắng vài ngày đều ngủ không ngon, hiện giờ được đến kết quả như lúc này, cũng xem như là hoàn mỹ.“Được rồi, hai người các ngươi cũng nên vào cung đi gặp Thánh Thượng để tạ ơn, nhưng đừng có để bị trễ thời gian.” Lục tướng quân nhắc nhở nói."Ai da! Xem ta lúc này, đều bị các ngươi làm cho cao hứng suýt nữa đã quên việc này.” Lục phu nhân lúc này mới nhớ tới, nhi tử còn có chuyện càng quan trọng hơn, đứng dậy tự mình đưa hai người đi ra cửa.Lục Cận Xung dọc theo đường đi, đều là đang nghe mẫu thân nói chuyện, mới biết hôm qua Hoàng Thượng nguyên bản là vốn định dẫn hắn trưởng tỷ, cũng chính là Tuệ phi nương nương ra cung tới tham gia hôn lễ của bọn họ.
Chỉ là Trân quý phi đột nhiên bị bệnh, Hoàng Thượng cuối cùng vẫn là mềm lòng, hủy bỏ hành trình đã định sẵn mà đi nàng trong cung.Lần trước thu săn, Nghiêm đại nhân vì có thể đả kích hắn, đặc biệt thiết kế một hồi tỷ thí cưỡi ngựa bắn cung, lúc sau lại lấy việc của Triệu Chung Hạ mà làm nghiêm trọng sự tình, làm Hoàng Thượng xuống đài không được, chỉ có thể phạt nặng ngự sử đại nhân nhi tử.Khánh Khang Đế cũng không phải kẻ ngu ngốc, như thế nào nhìn không ra tới Nghiêm đại nhân nhất phái trong lòng là cái gì âm mưu, sao có thể cam tâm tình nguyện mà bị bọn họ lợi dụng.
Cho nên lúc ấy hắn không hề hay biết gì, còn nghe theo Nghiêm đại nhân lời nói mà xử phạt Triệu đại nhân nhi tử, lúc sau mới nhận ra được cho nên mới có chuyện giận chó đánh mèo lên Trân Quý Phi.Từ thu săn hiến tế sau khi trở về, Hoàng Thượng ngoài mặt tuy rằng không có đối Nghiêm gia làm cái gì, lại cũng không có lại triệu kiến quá Trân quý phi thị tẩm lần nào, ngược lại là bởi vì hắn hôn sự, trong khoảng thời gian này đi trưởng tỷ trong cung cũng thường xuyên chút.Bất quá Trân quý phi rốt cuộc là người mà Hoàng Thượng thiệt tình yêu thương, nàng sinh bệnh một trận, cả người lại tỏ ra nhu nhược đáng thương, Hoàng thượng thấy vậy lại đau lòng, thực mau nàng cũng lại có thể nắm lấy trái tim của Bệ hạ.Hắn nhưng thật ra cũng không biết trưởng tỷ trong lòng suy nghĩ ra sao, trên đời này có chút đồ vật chưa từng có được cảm thấy cũng không sao, một khi có được rồi lại bị mất đi, lúc này nàng trong lòng chỉ sợ sẽ rất khó chịu.Lục Cận Xung cũng biết hắn nương nói cho hắn chuyện này, cũng là hy vọng hôm nay hắn vào cung, chính mình nếu có cơ hội nhìn thấy trưởng tỷ, cũng có thể mà an ủi nàng vài câu.Nhưng hắn lại không dám chắc chắn, hôm nay có thể có cơ hội đi trưởng tỷ trong cung ngồi lại, rốt cuộc ở kiếp trước, đến ngày hắn đại hôn khi, Khánh Khang Đế vẫn còn đối hắn rất tức giận, liền hắn tiến cung tạ ơn đều không cần.Tuy hiện giờ tình huống cũng không giống nhau, bất quá phải đợi lát nữa gặp mặt Hoàng Thượng, xem hắn thái độ như thế nào mới có thể đề ra, thật đúng là khó mà đoán trước được tâm tư của hắn.“Ngươi là đang suy nghĩ đến trưởng tỷ?” Tề Nguyệt nhìn Lục Cận Xung ngồi trên xe ngựa lúc sau, liền vẫn luôn ở trạng thái đang ngẩn người, nhịn không được mà mở miệng hỏi.Lục gia đích trưởng nữ chính là gả vào hậu cung làm phi, cùng với gả vào nhà người khác là không giống nhau, cả gia đình muốn đoàn tụ một lần cũng đều không dễ dàng, Lục Cận Xung nhớ hắn trưởng tỷ cũng là chuyện bình thường.“Ân.” Lục Cận Xung cũng không có giấu giếm mà gật đầu, hắn xác thật rất muốn cùng trưởng tỷ thấy mặt một lần.Lúc trước, hắn cũng không có quá quan tâm đến trưởng tỷ đang ở trong cung, cho rằng nàng chỉ cần có Lục hoàng tử bàng thân, lại có Hoàng Hậu nương nương chăm sóc, là có thể an hưởng vinh hoa phú quý suốt đời, không cần phải lo lắng bất kì chuyện gì.Nhưng hiện tại nhớ lại, lần cuối cùng Lục Cận Xung nhìn thấy hắn trưởng tỷ tình cảnh khi, nàng trạng thái đã có chút điên cuồng mà cầu xin hắn giúp nàng nhi tử cướp đoạt ngôi vị hoàng đế.Lục Cận Xung lại nghĩ đến lúc sau, Lục gia rơi vào hoàn cảnh khốn cùng khi, đôi tay bất giác mà dùng sức nắm chặt.“Hôm nay chúng ta nhất định có thể nhìn thấy nàng.” Tề Nguyệt duỗi tay bao bọc lấy hắn nắm chặt nắm tay, thanh âm nhẹ nhàng, chậm rãi mà trấn an nói.Kia chỉ thon dài trắng nõn tay đang nắm lấy Lục Cận Xung nắm tay, lại mang theo một tia ấm áp, làm hắn cảm thấy trong lòng hàn băng lạnh thấu xương cùng đau đớn trong nháy mắt đều tan biết tất cả.Lục Cận Xung hai người đang ngồi