Bạch Nhất Hàm nhớ tới câu nói lúc nãy của Nghiêm Nham "Có việc thì để người yêu làm thay", quay đầu cười gian nói: "Tôi còn chưa có hỏi, hai người các người là chuyện như thế nào? Tốc độ cũng nhanh ghê ta."
Hứa Du Nhiên lúng túng cười nói: "Không có, đây là Nghiêm Nham vì muốn bảo vệ tôi nên mới cố ý nói như vậy cho Hạ Nguyên nghe thôi."
Nghiêm Nham bật thốt lên phủ nhận: "Không phải!"
Hứa Du Nhiên quay đầu nhìn cậu ta với cặp mắt mông lung.
Nghiêm Nham ho nhẹ một tiếng, trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên một vệt đỏ ửng, không quá ung dung nói: "Em là đang theo đuổi anh đó, chờ anh đồng ý, chúng ta còn không phải là người yêu sao, em cũng không có nói sai, chỉ là hơi sớm chút thôi."
(Editor: Từ chương này thay đổi xưng hô, Du Nhiên vẫn "Cậu-Tôi" sau này mới đổi, Nghiêm Nham thì "Anh-Em".
Mình không thấy đề cập tuổi hai người nên tạm thiết lập Du Nhiên lớn tuổi hơn, lời dẫn vẫn là Nghiêm Nham "anh", Hứa Du Nhiên "y")
Đôi mắt trong trẻo của Hứa Du Nhiên lại mở to một vòng, cả môi cũng hơi hé mở.
Bạch Nhất Hàm chớp chớp mắt, bắt lấy tay Mục Tĩnh Viễn, mũi chân rón rén rút lui.
Tay chân nhẹ nhàng đóng cửa lại, Bạch Nhất Hàm phun ra một hơi thật dài, kéo Mục Tĩnh Viễn đi đến phòng Hứa Du Nhiên ngồi xuống, cười trộm nói:
"Hai người bọn họ thật thú vị, hèn gì, một người ngày thường nhàm chán tựa một khúc gỗ như Nghiêm Nham vừa đến trước mặt đại thần Nam Sơn liền sinh động hẳn lên, biểu tình cũng phong phú, giống như đổi thành một người khác vậy, ta còn tưởng rằng là đó là sức mạnh của thần tượng, nhưng hóa ra đó lại là sức mạnh của tình yêu."
Mục Tĩnh Viễn mỉm cười nói: "Đợi em phát hiện thì người ta cũng sắp đi lãnh chứng rồi, dấu hiệu của hai người họ cũng không phải ngày một ngày hai.
Phái Phái cũng đã nhìn ra, không riêng gì Nghiêm Nham, thái độ của Nam Sơn đối với Nghiêm Nham cũng rất khác, chỉ là em không chú ý mà thôi."
Bạch Nhất Hàm theo bản năng nhìn ra ngoài cửa, kinh ngạc nói: "Thật sự á? Đó chính là chuyện tốt.
Mặc dù Nghiêm Nham cái người này không thú vị, nhưng lại rất đáng tin."
Mục Tĩnh Viễn bổ sung: "Dù không thú vị, cũng là không thú vị với người khác thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn đối với Nam Sơn, cậu ta chính là rất thú vị."
Anh nói, móc điện thoại ra gọi Trần Hoành, dặn anh ta tìm người sửa lại cửa nhà Hứa Du Nhiên, tắt điện thoại, lại nói với Bạch Nhất Hàm:
"Hạ Nguyên tìm tới là sơ suất của chúng ta, nhưng thông qua sự răn đe hôm nay, hẳn là ông ta không dám tìm Nam Sơn gây chuyện nữa đâu.
Nhưng chuyện này, chung quy không thể thật sự gạt Nghiêm Miểu cả đời, dù sao thì bà ta là con gái Nghiêm lão gia, là cô nhỏ Nghiêm Nham và Nghiêm Phái, nếu họ đã biết, liền không thể mặc kệ để bà ta bị lừa cả đời, chúng ta còn một trận đánh ác liệt phải chiến đấu.
Một người phụ nữ thuận buồm xuôi gió suốt nửa đời người mà điên lên cũng rất đáng sợ, bà ta sẽ không có lý trí mà cân nhắc lợi và hại."
Bạch Nhất Hàm nói: "Bất quá em nhìn thái độ của Nghiêm Nham và Nghiêm Phái, đối với cô nhỏ họ cũng khá giống nhau."
Mục Tĩnh Viễn đùa nghịch tay cậu nói:
"Tình cảm của người với người đều là hai chiều, Nghiêm Miểu trước nay đều không đối đãi với những người cháu trai cháu gái đúng cách.
Khi bọn Nghiêm Huy còn nhỏ, bà ta còn thường xuyên bắt nạt mấy người bọn họ, sau khi kết hôn càng chặt đứt lui tới mấy tiểu bối, mỗi khi bà ta về Nghiêm gia, ba anh em bọn họ có thể trốn liền trốn.
Họ cũng không nhu nhược, vì vậy nếu mà họ có ấn tượng tốt với bà ta mới là chuyện kì lạ.
Cùng lắm là nể tình đều là người trong cùng một nhà, nên để bà ta tự mình quyết định thôi."
Bạch Nhất Hàm nhíu mày nói: "Phỏng chừng quyết định của bà ấy sẽ không như chúng ta mong đợi."
Mục Tĩnh Viễn giơ tay khẽ vuốt ve giữa mày cậu, ôn nhu nói: "Chuyện này em không cần bận lòng, cứ giao cho anh đi"
Bạch Nhất Hàm yên lặng duỗi tay ôm lấy anh, không nói lời nào, Mục Tĩnh Viễn đặt một nụ hôn nhẹ lên sườn mặt cậu, tay lúc có lúc không vỗ về sau lưng, hai người đều không nói nữa, nhưng trong không khí lại tỏa ra tia ấm áp nhàn nhạt.
[...]
Ngày hôm sau, trong group nhỏ là một mảnh vui mừng.
【 Phái tam gia: A a a, ngày hôm qua đã xảy ra chuyện lớn như vậy, sao lại không gọi em? Đại thần không có sao chứ?]
【 Nghiêm Nham: Không sao, tinh thần cũng không tồi.
】
【Hàm Hàm của Mộc Mộc: Có cậu ở đó, tinh thần y đương nhiên không tồi rồi.
】
【 Hàm Hàm của Mộc Mộc: Ngày hôm qua thổ lộ thành công rồi sao? 】
【 Nghiêm Nham: Ừ.
】
【 Phái tam gia: Oa! Thành thật khai báo! Anh làm sao mà thu phục được đại thần Nam Sơn của chúng tôi tới tay?! 】
【 Nghiêm Nham:......】
【 Phái tam gia: Là đàn ông thì đừng có ấp a ấp úng! Nếu anh không nói, em liền trực tiếp đi hỏi đại thần Nam Sơn, ở trước mặt y tố cáo anh nói bậy! Còn muốn nói chuyện trước kia có tên họ Lý gì đó theo đuổi anh không buông, còn chuyện anh bị cưỡng hôn nữa! 】
【 Nghiêm Nham: Em đừng nói bậy, tên đó căn bản không hôn được, còn bị anh đá bay! 】
【 Phái tam gia: Em không cần biết tên đó đã hôn hay chưa, dù sao em cũng nói là đã hôn rồi.
】
【 Phái tam gia: Còn có chuyện lúc nhỏ anh rơi vãi hạt cơm khi ăn! 】
【 Nghiêm Nham: Z(°A°|||)1 Em còn có phải là em gái anh không? 】
【 Phái tam gia: Anh thành thật khai báo, thì chúng ta vẫn là anh em ruột thịt! 】
【 Nghiêm Nham:......, được thôi, chính là, chính là anh ấy vẫn luôn cho rằng, hai bọn anh đã ngủ qua, còn là anh ấy đè anh......】
【 Hàm Hàm của Mộc Mộc:......】
【 Phái tam gia: Phốc......】
【 Hàm Hàm của Mộc Mộc: Hai người......!là khi nào? 】
【 Nghiêm Nham: chính là tối hôm tiệc đính hôn của cậu và Mục tổng.
】
【 Phái tam gia: Anh thật sự bị y đè?! Z(°A°|||)|】
【 Nghiêm Nham: Không có, đêm đó anh ấy uống nhiều quá, nôn lên cả người anh, lúc anh giúp ảnh dọn dẹp không cẩn thận bị bong gân, ngày hôm sau đi đường không quá nhanh nhẹn, sau đó anh ấy liền cho rằng......】
【 Phái tam gia: Sau đó y liền cho rằng mình đã đè anh? 】
【 Nghiêm Nham: Ừ, anh ấy nói, từ sau lần đó, ảnh liền......】
【 Phái tam gia: Liền thích đè anh? Má ơi, vậy mà cũng được? 】
【 Hàm Hàm của Mộc Mộc: Ha ha, cũng tốt đó chứ.
】
【 Nghiêm Nham: Tôi cảm thấy mình vẫn còn cả một chặng đường rất dài phải đi, nhưng bây giờ là một khởi đầu không tồi.
】
【 Phái tam gia: Anh ba, không nên cẩu thả! Đừng nhút nhát! 】
【 Nghiêm Nham: Ừ.
】
【Hàm Hàm của Mộc Mộc: Đúng rồi Phái Phái, nhiệm vụ lúc trước giao cho em hoàn thành thế nào rồi? 】
【 Phái tam gia: Đang định nói với mấy anh chuyện này đây, thoạt nhìn