Vì còn khoản nợ ngân hàng cho vay, bọn họ không thể không bán đi biệt thự cùng mấy bất động sản khác.
Người một nhà dọn vào một cái chung cư nhỏ bình thường, từ cậu ấm có tiền biến thành người thường chỉ trong nháy mắt.
Bạn bè trước kia xưng huynh gọi đệ lập tức giải tán, Phùng Quần không hề che giấu, bại lộ bộ mặt thật.
Chút tiền Bạch Nhất Hàm có trong công ty đều bị Phùng Quần lấy đi, cậu thế mới biết hết thảy những điều này đều là một cái âm mưu tỉ mỉ, mà chính cậu còn một tay giúp hắn đẩy xí nghiệp gia tộc sụp đổ ầm ầm.
Cậu phẫn nộ tự trách, đi tìm Phùng Quần nói chuyện, lại nhận vào mình chế nhạo cùng cười nhạo, thậm chí ẩu đả.
Cậu lâm vào áy náy tự trách, không dám giấu diếm chân tướng, cùng người nhà thẳng thắn nói ra sai lầm của mình.
Cha mẹ,anh hai tuy rằng không nói gì thêm, lại thập phần thất vọng với cậu.
Sau khi Bạch gia sụp đổ, Bạch Nhất Hàm một lòng muốn làm chút gì đó để đền bù sai lầm của mình, muốn kiếm chút tiền đưa cho anh hai để có thể Đông Sơn tái khởi.
Cậu không dám lại tùy tiện tiêu một xu, tiền tiêu vặt trong nhà cho cậu từ nhỏ đến lớn bị thiếu đáng thương cậu đều đưa lên.
Lại đi khắp nơi đi tìm công việc, nhưng một đại thiếu gia tàn phế như cậu, khi còn nhỏ thân thể không tốt, người nhà đối cậu dung túng rất nhiều.
Khi đi học cũng không nghiêm túc, căn bản là không tìm thấy công việc phù hợp.
Cuối cùng chỉ có thể dựa vào hứng thú lúc trước đi học dương cầm đi tới quán cà phê trước kia thường lui tới làm dương cầm sư kiếm tiền.
Sau Phùng Quần biết, cơ hồ mỗi ngày đều dẫn người đi sỉ nhục cậu một phen, nhưng mà trải qua đả kích nhiều như vậy.
Bạch Nhất Hàm cũng không còn là đại thiếu gia tâm cao khí ngạo như trước, vì có thể kiếm chút tiền, đối với các kiểu khinh nhục này đó cậu đã học được cách nhẫn nại.
Phùng Quần thấy bộ dáng của cậu lại không chịu bỏ qua, cùng mấy tên bại hoại mạnh mẽ chuốc thuốc cậu rồi kéo vào khách sạn nhà hắn tìm người luân bạo cậu, chụp vô số ảnh chụp, video phát đi chỗ nào cũng có, làm cậu từ đây thân bại danh liệt.
Sau khi cậu tỉnh lại biết việc vừa xảy ra, tinh thần suýt nữa hỏng mất, đè thấp thống khổ muốn tìm kiếm sự an ủi của người nhà, nhưng chờ cậu nghiêng ngả lảo đảo về đến nhà, lại chỉ thấy những ảnh chụp không thể chịu nổi kia của cậu nằm đầy đất cùng ánh mắt thất vọng của người nhà
Bởi vì bị chuốc thuốc, từ trên ảnh chụp hoàn toàn nhìn không ra dấu vết bị cưỡng bách, người nhà càng là đối với cậu thất vọng đến cùng, cậu đi ra ngoài làm công là gạt người trong nhà, người nhà chỉ cho rằng cậu cả ngày đi ra ngoài là đi chơi.
Đối với việc cậu không tim không phổi như vậy vốn là thập phần thất