Bạch Tuyết Tình nghiêm nghị nói:
“Đúng vậy, từ xưa hai quân giao chiến, tình báo luôn là ưu tiên hàng đầu.
Trong khi chưa rõ tình huống thế nào, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, sự an toàn của em trai hiện tại là quan trọng nhất.
Thằng bé có khuynh hướng tự sát, người bên cạnh tuyệt đối không thể rời khỏi nó.
Hơn nữa người có thể ảnh hưởng cảm xúc nó, Tĩnh Viễn, chuyện này liền giao cho anh.
Từ trước đến nay anh luôn là người có cách tốt nhất với nó, khả năng phản ứng cũng rất mạnh.
Lần này nếu không có anh, hậu quả không dám tưởng tượng.
Anh đến trấn an cùng bảo hộ nó là thích hợp nhất.
Còn việc điều tra, cứ giao cho chúng tôi, chuyện này lửa sém lông mày, đối phương đã kề dao vào cổ.
Chúng ta hành động nhất định phải nhanh chóng!”
Bạch Bác Nhân cùng Bạch Ngạn vốn dĩ không cảm thấy Mục Tĩnh Viễn là người tốt nhất được chọn để bảo hộ Bạch Nhất Hàm.
Sau cùng anh đầu óc rõ ràng, xử sự quả quyết, năng lực quan sát phán đoán rất mạnh, đối phó người đứng sau hậu trường, Mục Tĩnh Viễn là một trợ lực lớn, nhưng sau khi nghe Bạch Tuyết Tình nói như vậy.
Nghĩ đến chuyện mấy ngày trước Bạch Nhất Hàm thiếu chút nữa tự sát thành công, hai người nháy mắt cảm thấy chính là anh.
Rốt cuộc an toàn tính mạng Bạch Nhất Hàm mới là quan trọng nhất, so với chuyện khác đều phải tụt lại phía sau, vạn nhất Bạch Nhất Hàm thật sự tự sát thành công, bọn họ làm những việc này còn có ý nghĩa gì? Dù có bắt được người hạ độc thủ sau hậu trường lại có ích lợi gì?
Mọi việc, đều là vì mạng nhỏ của Bạch Nhất Hàm!
Bạch Bác Nhân lại vỗ xuống bả vai Mục Tĩnh Viễn nói:
“Vậy an toàn của Hàm Hàm liền giao cho con, từ nhỏ đến lớn, con đau nó nhất.
Lần trước cũng là nhờ con, chú nghĩ dù lúc ấy chú có ở trong phòng, chỉ sợ cũng không có tốc độ phản ứng như con, lời cảm ơn người làm chú này sẽ không nói vì chú và dì con chưa từng coi con là người ngoài.
Hiện tại con cùng Tuyết Tình có hôn ước, về sau thì càng danh chính ngôn thuận làm người một nhà.”
Bạch Ngạn cũng gật gật đầu.
Mục Tĩnh Viễn liếc nhìn Bạch Tuyết Tình cảm kích một cái, nghiêm mặt nói:
“Bảo hộ Hàm Hàm, con đương nhiên đạo nghĩa không thể chối từ, dù chú có không cho con đi thì con cũng muốn ăn vạ Bạch gia.”
(Bản edit này chỉ đăng trên wattpad)
Bạch Tuyết Tình đột nhiên nói:
“Hôn sự của con cùng Tĩnh Viễn, tạm thời đặt nó xuống đi.”
Bạch Bác Nhân cả kinh, vội nhìn Mục Tĩnh Viễn thân thể có chút cứng còng (