Bạch Nhất Hàm không hiểu vì sao thím Dương lại đặc biệt cho mình nếm thử món này.
Nhưng cũng nghe lời nếm thử một miếng rồi khen:
“Ngon quá, sườn dê mà dì Dương làm là hợp khẩu vị con nhất.”
Thím Dương cười híp mắt, cả người đều viên mãn, thím dè dặt nói:
“Vậy là tốt rồi.” Một đường trở về phòng bếp, đương nhiên thế giới nội tâm của thím là thế này: Đương nhiên sẽ hợp khẩu vị của tiểu thiếu gia của tôi rồi, Thím Dương tôi làm ở Bạch gia nhiều năm như vậy, người khác không dám nói, nhưng khẩu vị của tiểu thiếu gia là tôi nắm được chính xác nhất, bởi vì tôi đã nghiên cứu nhiều nhất!
C
ho dù cậu muốn ăn món nào tôi đều hold được! Hahaha.
Thời điểm uống trà chiều, trong quán cà phê mọi người ngồi top năm top ba uống cà phê và hưởng thụ khoảng thời gian thư giãn lãng mạn.
Trong căn phòng riêng được bày trí sang trọng và tiện nghi, một đôi nam nữ trẻ tuổi ngồi đối diện nhau, bầu không khí có chút nghiêm túc.
Thẩm Thiên Dương cùng nữ thần trong lòng ở chung một không gian kín, cảm giác không khí đều bị áp bách, hô hấp có chút khó khăn.
Nhưng anh ta kiên cường chịu đựng, ít nhất trên mặt thoạt nhìn rất trấn định.
Bạch Tuyết Tình nhìn đối phương nửa ngày, đi thẳng vào vấn đề:
“Thẩm thiếu, anh cảm thấy con người tôi thế nào?”
Thẩm Thiên Dương cả kinh, tim đập “Bang bang” rối loạn, lại có chút mất mát, bản thân mình vẫn luôn mặt dày gọi cô là “Tuyết Tình”, nhưng hiện tại người ta vẫn gọi anh là “Thẩm thiếu”, đây là sự khác biệt giữa có tâm và vô tâm a.
Mặc dù trong lòng có chút mất mát, nhưng anh ta cũng đã quen rồi, hôm nay có thể cùng Bạch Tuyết Tình đơn độc ở chung, còn là Bạch Tuyết Tình chủ động hẹn gặp, đã là một kinh hỉ.
Thẩm Thiên Dương không chút do dự đáp lại:
“Tuyết Tình em đương nhiên là cô gái ưu tú nhất, không ai có thể so sánh với em.” Anh ta mới vừa nói xong, trong lòng liền buồn bực: Nói lời này sao lại giống như một fan não tàn, nghe thật giả tạo, Thẩm Thiên Dương a Thẩm Thiên Dương, bản lĩnh mày dùng để đàm phán trên bàn đi đâu vậy? Thật vất vả mới có cơ hội ngày hôm nay, mày ngàn vạn cũng đừng dại dột làm bậy!
Bạch Tuyết Tình nghiêm túc gật gật đầu, thần sắc trịnh trọng nói:
“Thẩm thiếu, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám.
Hôm nay tôi hẹn gặp anh, là có một việc muốn nhờ anh giúp đỡ.
Đương nhiên, anh hoàn toàn có quyền từ chối”
Thấy cô nghiêm túc như vậy,