Thanh Uy Viện..
"Sư tôn, người có từng nghe qua người có thể điều khiển cả ngũ hành pháp chưa?" - Tiêu Vương
"Điều khiển được cả ngũ hành pháp, thì chẳng phải ta đang ở trước mặt con sao?" - Mạc Tử Quân
"Sư tôn, người cố tình trêu đồ nhi đấy à!"
"Điều khiển được cả ngũ hành pháp! Thậm chí còn có cả người có phục hệ nằm ngoài ngũ hành nữa đấy!" - Mạc Tử Quân
"Nằm ngoài ngũ hành? Băng pháp? Này sư tôn đang tự nói mình đấy à?" - Tiêu Vương
"Tiểu Vương nay thông minh nhỉ!" - Mạc Tử Quân
"Sư tôn!" - Tiêu Vương bị trêu đến phát cáu
Thật chẳng biết từ khi nào mà Mạc Tử Quân lại thích cái việc phải trêu hắn mọi lúc thế này nữa
"Điều khiển được cả ngũ hành không có nghĩa là có cả năm phục hệ! Nói là không có phục hệ cũng không phải!" - Mạc Tử Quân
"Thế là gì ạ?" - Tiêu Vương
"Truy tự!" - Mạc Tử Quân
"Hể?" - Tiêu Vương thật sự khó hiểu vô cùng
Mạc Tử Quân y đúng là tên kiệm lời, không thể nói cho người ta dễ hiểu hơn hay sao -_-
* * *
Mị Đằng Viện..
"Ây da, rốt cuộc đấu kiếm mà không dùng kiếm là ý gì đây a?"
Lam Tuyên Cơ rối ren chạy qua chạy lại khắp viện mà suy suy nghĩ nghĩ
"Sư phụ, có thật ta để muội ấy tự tìm câu trả lời không đấy? Đệ tử thấy muội ấy còn ngốc hơn cả kẻ ngốc!" - Mạc Lang ngồi nhìn Lam Tuyên Cơ cả buổi mà bất lực
"Tuy là con bé ngốc thật! Nhưng không sao! Dễ thương mà!" - Mị Tôn thánh chủ
"Sư phụ, chỉ còn ba ngày nữa là đến đợt thi! Muội ấy phải làm sao chứ!" - Mạc Lang
"Con lo quá rồi đấy! Con bé sẽ vượt qua mà!"
"Sư phụ chắc chứ!"
"À..
gần như thế!"
*Trời ạ! Tại sao con lại là đệ tử của người cho khổ không biết! *
* * *
"A a a a! Nghĩ ra rồi!" - Lam Tuyên Cơ bỗng nhiên hét lớn một tiếng
Nàng ta vừa nghĩ ra câu trả lời cũng là lúc cả Mị Tôn thánh chủ và Mạc Lang phải nói là mừng muốn rớt nước mắt luôn ấy chứ =))
"Nói xem nói xem! Muội nghĩ ra rồi hả?" - Mạc Lang
"Phải phải! Đấu kiếm mà không dùng kiếm! Hóa ra không phải ý nói văn phong gì hết a! Làm muội nghĩ mãi không ra!" - Lam Tuyên Cơ
"Nào ngờ thật ra lại rất đơn giản a!" - Lam Tuyên Cơ
"Bởi đã bảo muội đừng nghĩ xa quá mà!" - Mạc Lang
Lam Tuyên Cơ bèn mở quạt phẩy phẩy như thể một người rất ư là tri thức cơ đấy
"Muội sẽ giành chiến thắng đợt thi ngự kiếm lần này!"
* * *
Ba ngày cuối cùng cũng trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến Đại hội tị thí của các đệ tử
"Hừ, thi ngự kiếm lại không mang kiếm sao!" - Lý Tiểu Mai hống hách nhìn Lam Tuyên Cơ
"Lần trước chỉ cắt vỡ bình hoa của ngươi! Lần này ta sẽ cắt cái miệng ăn nói không tốt lành của ngươi đấy!" - Lam Tuyên Cơ
"Ngươi!" - Lý Tiểu Mai
"Đủ rồi! Các ngươi xem đây là đâu?"
Nhận thấy sự nhắc nhở, cả hai bèn kiên dè cúi đầu
"Dạ Nhạc Tinh thánh chủ!"
"Hai người các ngươi bị chia một nhóm! Tốt nhất nên cư xử cho đúng mực vào!" - La Tiểu Mị
"Lý Tiểu Mai, đằng nào xét theo cấp bậc thì Lam Tuyên Cơ vẫn lớn hơn ngươi! Nên học lại cách cư xử với sư tỷ của mình đi!" - Mạc Tung Xuyên
"Đệ tử xin nghe!"
* * *
*Ta hoàn toàn không hề muốn được xếp thành một nhóm với cô ta! *
Cả hai mình nhau đầy căm ghét đến rực lửa
* * *
"Nhìn Lam Tuyên Cơ như vậy chắc cậu ta ổn rồi nhỉ!" - Triệu Lẫm
"Hẳn là thế!" - Tiêu Vương
Chợt vang lên một tiếng đánh chiêng lớn.
Lý Như Lan - nữ đệ tử của Gia Yên thánh chủ là người trọng trình lần này
* * *
"Tiêu Vương, ngươi ở trận thứ mấy?" - Lam Tuyên Cơ
"Là trận thứ sáu! Ta ở tận trận cuối cùng cơ!" - Tiêu Vương
"Ta ở trận thứ tư này!" - Triệu Lẫm
"Ta..
hể? Ta ở trận đầu tiên?" - Lam Tuyên Cơ
* * *
"Trận đầu tiên! Lam Tuyên Cơ và Lý Tiểu Mai!"
* * *
Đây là lần xung đột trực tiếp về năng lực cá nhân đầu tiên giữa hai nàng.
Lam Tuyên Cơ biết đây được xem là vòng đấu đầu tiên, mà Lý Tiểu Mai chính là trở ngại lớn nhất, dựa vào gia cảnh và tiên tư của nàng ta
Dù chỉ nghe qua khảo sát qua cũng biết được Lý Tiểu Mai thực lực cũng không nhỏ, vậy mà lần trước nàng ta lại dùng gia thế chèn ép cơ chứ
Bước đến đài, chưa bắt đầu mà cả hai đã nhìn nhau với ánh mắt như thể muốn giết nhau đến nơi rồi
Lý Tiểu Mai bèn rút kiếm, vào thế chuẩn bị tiếng công.
Còn Lam Tuyên Cơ vẫn đứng đó vẻ mặt đầy thản nhiên tay thì cầm quạt phẩy phẩy như thường, nàng ta còn chưa biết là khi nào bắt đầu khi nào chưa nữa là
Tiếng hô bắt đầu vừa dứt, Lý Tiểu Mai đã ngay lập tức vung kiếm ra đòn
Lam Tuyên Cơ bật người khỏi không trung, thoắt ẩn thoắt hiện tránh những chiêu thức ác liệt của nàng ta
"Chỉ biết trốn! Đúng là rùa rụt cổ!" - Lý Tiểu Mai
"Ai là rùa rụt cổ chứ! Ngươi xong rồi thì tất nhiên là đến ta đấy!" - Lam Tuyên Cơ
"Cái gì?"
Không để Lý Tiểu Mai kịp hiểu thêm gì.
Lam Tuyên Cơ bèn bung quạt, cầm quạt mà vung tay phất mạnh một đòn.
Một làn phong đánh tới như cuồng phong khó đỡ
Gió áp đến như bão táp, đưa tay lên chắn gió mà chẳng kịp nhìn về trước.
Bỗng chốc Lý Tiểu Mai bất ngờ trợn mắt, Lam Tuyên Cơ từ khi nào đã đánh úp đến khiến nàng ta không đỡ kịp.
Một đòn bật khỏi võ đài
Cuồng phong hạ xuống, chỉ mỗi Lam Tuyên Cơ còn đứng lại trên đài nhìn xuống
Một tiếng hô vang đến "Trận đầu tiên, Lam Tuyên Cơ thắng!"
Vừa nghe xong, phong thái ngầu lòi khi nào ngay lập tức liền biến mất, thay vào đó là Lam Tuyên Cơ nhây nhoi như mọi khi.
Mừng đến nhảy dựng cả lên
Tiêu Vương, Triệu Lẫm và cả Mạc Lang còn vui mừng thay nàng mà nhìn thấy phong thái mất cả hình như của Lam Tuyên Cơ bèn quay đi như thể không quen biết gì
Trong giờ thực chiến, bọn họ phân thành mấy nhóm so tài điều khiển kiếm.
Cuối cùng loại đi chỉ còn mười người được xếp thành sáu nhóm cuối
Lam Tuyên Cơ tuy hạ đối thủ của mình rất nhanh gọn nhưng cô lại được xếp ở hạng thứ ba trong bảng đấu mà thôi
"Ấy ấy! Tiêu Vương đứng nhất này!" - Lam Tuyên Cơ
"Lão tử đương nhiên là phải đứng nhất rồi a!" - Tiêu Vương bèn hớn hở ra oai ngay
"Tiếc quá a, ta chỉ ở hạng tư, ta xếp sau Lam Tuyên Cơ này!" - Triệu Lẫm
"Người thứ hai..
người này cũng là đệ tử nhập môn như chúng ta sao? Nghe tên lạ tai quá! Hình như lần trước không gặp!" - Lam Tuyên Cơ
"Trương Trác Tử?" - Triệu Lẫm
"Là hắn sao?" - Tiêu Vương
"Ngươi biết hắn à?" - Lam Tuyên Cơ
"Hắn là đệ tử của Nhạc Tinh thánh chủ mới thu nhận đấy!" - Tiêu Vương bèn chỉ tay đến một phía xa xa
Là một nam nhân có vẻ khá lạnh lùng, lại còn hay có vẻ nghiêm khắc khó chịu.
Xem ra Trương Trác Tử này không phải kiểu người thích bắt chuyện cho lắm a
"Mà nói ra lúc nãy! Vừa nói bắt đầu mà Tiêu Vương đã đánh vang người ta khỏi đài rồi!" - Triệu Lẫm
"Ngươi ra tay ác quá a!" - Lam Tuyên Cơ
"Ta còn chưa kịp nhìn, hạ đối thủ tuy nhanh nhưng như thế chẳng phải nhàm quá sao?" - Triệu Lẫm
"Đúng a, lần sau chí ít cũng làm gì đó cho đặc sắc xíu đi a!" - Lam Tuyên Cơ
"Nhanh mà, thế nên ta mới đứng đầu bảng chứ a! Sư tôn rất tự hào về ta cho xem!" - Tiêu Vương
"Lại sư tôn sư tôn! Ngươi đúng là tên cuồng sư!" - Triệu Lẫm
"Hể! Tự nhiên ta lại nghĩ thành.." - Lam Tuyên Cơ bèn nhướng mày rồi nở nụ cười