Không lâu, một môn nhân của Cao Lăng La Thị bước lên trung đài.
Dù sao năm nay chủ đại diện tổ chức cũng là họ, người chủ trì là đệ tử của Cao Lăng La Thị cũng không có gì là lạ cả
Ngàn người dưới đài dần dần yên lặng, tập trung tinh thần, nghe tuyên đọc thủ tục đại hội
Nghe qua, ai ai cũng đã hiểu được cách thức tham hội của năm nay.
Đại hội kéo dài hai ngày một đêm
Sau khi các đệ tử tiến vào cốc, sẽ khởi động kết giới, bao hàm lại toàn bộ địa cốc Tiên Minh Quan
Trong vòng hai ngày một đêm này, toàn bộ người tham dự tiến vào Tiên Minh Quan sẽ bị ngăn cách liên hệ với bên ngoài kết giới
Họ không thể biết được tình hình ngoài kết giới, còn những người xem cuộc chiến lại có thể thông qua những con linh ưng sớm đã được bố trí, bay lượn tự do trên bầu trời sơn cốc mà biết hết nội tình bên trong
Trong cốc đã được an trí hơn trăm loại ma vật, yêu quái.
Tổng số gần năm nghìn
Mỗi một ma vật hay yêu quái bắt được, có thể lấy được một niệm châu đã được phong ấn trên người chúng
Ma vật và yêu quái ở các cấp bậc khác nhau, linh khí ẩn chứa trong niệm châu cũng khác nhau
Những niệm châu đều được phân thành những màu sắc khác nhau để phân cấp
Màu càng tối thì ma vật hay yêu quái sẽ ở cấp bậc càng cao và ngược lại
Tên thắt lưng mọi người dưới đài lập tức đồng loạt lớ sáng lên, bỗng hiện lên một mảnh ngọc lớn, màu sắc của ngọc lại dựa màu màu cờ cả giáo phái trên người họ.
Của Kim Quang Mạc Thị là màu bạch lam, Cao Lăng La Thị và vàng ánh kim, Huyễn Chu Cao Thị là màu bạch xám còn Minh Hy Liễu Thị thì là màu tím sen cùng các môn phái khác đồng loạt đều mà màu sắc riêng biệt.
Xem ra thật là có chút hoành tráng
Những mảnh ngọc này chính là để chứa nhưng niệm châu mà chúng đệ tử thu thập được
Lấy được niệm châu xong, mảnh ngọc nhỏ này sẽ có thể thu niệm châu vào trong, sau đó khắc lên một vạch, vạch này sẽ dựa vào màu sắc của niệm châu cũng là bậc cấp của ma vaahtbhay yêu quái đã hạ được.
Và cuối cùng, thành tích của họ sẽ được tự động sắp xếp thứ hạng dựa trên điều này
Bảng xếp hạng nằm ở đài cao đối diện.
Tuy nói có một tấm, nhưng đương nhiên có tận một trăm cái tên đầu trong tấm bảng đỏ đầu tiên
Thậm chí chỉ có mười cái tên đứng đầu, bởi vì chỉ có mười cái tên đầu bảng mới được nhớ đến, những người thấp hơn đôi khi trong mắt các vị tông chủ thánh chủ thì cũng chỉ là những đệ tử tầm thường
Người chủ trì dứt câu, những đệ tử tham gia đều bước lên vài bước, nhìn vẻ mặt của họ thập phần mong chờ, nhưng cũng đùng sát khí
Đúng là làm những đệ tử mới nhập môn còn bỡ ngỡ liền rụt rè e dè ngay
Lúc này, bên cạnh có vài vị nữ quyến của các chưởng môn khe khẽ nói nhỏ
"Đó là đệ tử huyền môn của Kim Quang Mạc Thị phải không? Trông thật là tuấn lãng!"
"Ban nãy người ta bị chúng ta ném hoa tới như vậy, mà cô còn không biết sao?"
"Đâu có, ta chỉ thấy người này hảo soái anh tuấn nên mới vậy, chứ có biết đó là ai chứ?"
"Cơ mà, bộ bạch y đó thật hợp với y, không kém hơn Cao sư huynh đâu!"
"Cao sư huynh linh lực cao cường, sao có thế lấy ra so được?"
"Sao cô chắc chứ, y mặc y phụ của đệ tử huyền môn thì chắc chắn linh lực tu vi cũng không thua kém ai đâu a!"
Tiêu Vương liếc mắt một cái liền nhìn ra, các nàng đang bàn luận đúng là về hắn, một thân bạch y, thanh dật xuất trần đang đứng trong đám người
Trên thực tế, không riêng các nàng đang lén bàn luận, ngay cả trong số đệ tử tham dự dưới bãi đá, cũng có không ít thiếu nữ đang lặng lẽ nhìn chăm chú Tiêu Vương mà hai má hơi hơi ửng đỏ
Tuy rằng âm thanh nén cực thấp, nhưng các tu giả đang ngồi đây là nhân vật cỡ nào, ngũ giác không có cái nào không tinh đến cực điểm, nào có chuyện không nghe được?
Mấy vị nữ quyến tuổi quá nhỏ mới không để ý, bị người ta nghe thấy mấy lời riêng tư
Vẫn may tất cả mọi người rất nể tình, ai cũng làm bộ như không có nghe thấy, không dời ánh mắt.
Suy cho cùng ở đây cũng có không ít những người lắm lời, cũng muốn bàn luận đôi chút
Họ lại thấy y phục của đối phương, dường như cũng đã rõ người là đệ tử của ai, cũng không dám hó hé lắm lời nữa
Còn Tiêu Vương, đương nhiên những lời của những vị nữ quyến đó, lại lặng lẽ bước đến gần họ
Tiêu Vương bước đến, còn không quên cười xã giao một cái rồi mới nhìn họ
"Các vị sư tỷ không phiền cho đệ hỏi một chút chứ?"
Những nữ quyến đó thấy người ta bước đến, còn cười với mình liền cuống cuồng trong lòng lên
"Không phiền không phiền, đệ cứ hỏi đi, bọn tỷ sẽ trả lời đệ!"
Tiêu Vương được sự đồng ý của những nữ quyến ấy, bèn lên tiếng hỏi
"Đệ muốn hỏi về vị Cao sư huynh mà các tỷ nhắc đến, có phải là Cao Ưu sư huynh của Huyễn Chu Cao Thị?"
Nghe hắn hỏi, các nữ quyến ấy bèn gật đầu, còn có một nữ quyến bèn nói thêm
"Thật ra Cao sư huynh ở đây là bọn tỷ nói đến hai người lận! Một là Cao Ưu, hai là Cao Viễn!"
"Cao Viễn?" - Tiêu Vương
"Đó là huynh trưởng của Cao Ưu sư huynh đấy! Đã hai năm liền Cao Viễn sư huynh đứng ở hạng hai, còn Cao Ưu sư huynh ở hạng tư đấy!"
"Thế người ở đầu bảng và hạng ba và ai? Hai người họ mạnh lắm sao?" - Tiêu Vương
Nghe câu hỏi này của Tiêu Vương, những nữ quyến đó đột nhiên nhìn nhau, vẻ mặt như thể cho rằng hắn nói đùa ấy
"À, đệ hẳn là mới nhập môn cũng như lần đầu đến Đại hội Tiên Minh nên không rõ, chứ vốn dĩ hai người mà đệ hỏi đều là đệ tử của Kim Quang Mạc Thị cơ mà!"
Trước lời này, có chút ngớ người, đằng nào thì vốn dĩ hắn cũng nào có được nói trước đâu mà biết
"Nhiều năm nay, mười cái tên đứng đầu đều là đệ tử của Tứ đại giáo phái, nhưng Kim Quang Mạc Thị cũng đã chiếm lĩnh hết bốn cái tên trong số mười người rồi còn đâu!"
Một nữ quyến bên cạnh về đưa cho Tiêu Vương một bảng khắc tự danh, rồi nhẹ nhàng nói
"Bởi vì Đại hội Tiên Minh năm trước là do Minh Hy Liễu Thị bọn ta chu trình, nên tỷ là người chủ trì! Bảng tên của người mười đứng đầu năm trước tỷ vẫn còn giữ, đệ xem đi!"
Tiêu Vương cúi đầu đa tạ nhận lấy, bảng khắc tự danh bằng gỗ này vừa nặng vừa chắc, có vẻ giống với loại gỗ Tạ Cương mà trước đây ở Kim Quang Mạc Thị dùng làm kiếm cho chúng đệ tử tập đây mà
Tiêu Vương xem qua mười cái tên đi đầu, đều ngỡ ngàng không ít, trong đây cũng có những cái tên hắn đã biết qua, nhưng chưa thật sự trực tiếp tuyên đấu, vậy mà không ngờ thực sự lại không hề xem nhẹ được
Mười cái tên lần lượt đều được điểm qua như sau
Kim Quang Mạc Thị - Mạc Lang
Huyễn Chu Cao Thị - Cao Viễn
Kim Quang Mạc Thị - Trương Trác Tử
Huyễn Chu Cao Thị - Cao Ưu
Cao Lăng La Thị - La Thanh
Kim Quang Mạc Thị - Lý Như Lan
Kim Quang Mạc Thị - Tôn Tự
Minh Hy Liễu Thị - Liễu Miên Miên
Minh Hy Liễu Thị - Lưu Ly
Cao Lăng La Thị - La Di
Thực sự là có sáu cái tên trong số mười người này mà hắn đã gặp qua rồi, nhưng lần tiếp xúc đó hắn vốn không nghĩ đến thực lực của họ cao đến thế
Quả thật nhìn bên ngoài khó đánh giá được bên trong, người càng mạnh thì vẻ ngoài càng khó lường mà
Tiêu Vương sau khi xem xong bèn trả lại cho vị nữ quyến kia rồi cáo từ lui về một phía.
Một nữ quyến bèn thở dài
"Ta nghe bảo năm nay Mạc sư huynh sẽ không tham gia đại hội Tiên Minh năm nay đâu!"
"Thật á, huynh ấy đứng đầu bảng hai năm liền cơ mà!"
"Ta nghe nói Mị Tôn thánh chủ năm nay đổi tên của huynh ấy, thay cho một tiểu nha đầu mới nhập môn đó!"
"Không biết tiểu nha đầu đó làm được trò gì nữa, khác gì xem thường huynh ấy đâu chứ! Mị Tôn thánh chủ đúng là thiên vị với nữ đệ tử mà!"
Tiêu Vương vốn dĩ đã đứng một phía khác, nghe những vị nữ quyến ấy xì xào to nhỏ hắn một nhiên bèn bước đến họ, biểu lộ của họ lập tức thay đổi, vui vẻ nhìn hắn
"Đệ còn có gì muốn hỏi các tỷ sao?"
Tiêu Vương lần này trên mặt ý cười hoàn toàn không có, hắn nhìn họ, ánh mắt lộ rõ sự bất mãn không hài lòng
"Tiểu nha đầu mà các tỷ nói, chính là tỷ tỷ của đệ ấy!"
Dứt lời, Tiêu Vương liền dứt khoát bỏ đi.
Để lại những vị nữ quyến khi không khỏi luyến tiếc thì tội vạ miệng của mình
"Cô đấy, nói nhiều quá làm chi!"
"Đệ ấy giận mất rồi, ta còn định làm thân cơ mà!"
"Giờ thì hết cơ hội mất rồi!"
Tiêu Vương đi sang phía Lam Tuyên Cơ đang đứng cùng Mị Tôn thánh chủ, thấy hắn nàng bèn bước đến ngỏ lời trêu hắn
"Sao nào hảo đệ đệ của tỷ, hôm nay đã thu về bao nhiêu mỹ nhân nữa đây?"
Tiêu Vương lần này chỉ biết lắc đầu ngao ngán, khẽ vỗ vai nàng rồi cười ẩn ý nói
"Giờ đệ mới nhận ra, hình như tất cả nữ nhân trên đời đều không ưa tỷ đâu!"
Lời này lập tức dập tắt điệu cười trên môi của Lam Tuyên Cơ, nàng nhìn Tiêu Vương với ánh nhìn đầy bất mãn
"Đệ có muốn bị véo tai giữa