Xẹt~
Máu văng tung tóe, con tang thi phía trước đầu lìa khỏi cổ, thanh dao trên tay Lam Thiên nhanh chóng nhuốm đỏ.
Dịch bệnh đang bắt đầu bùng phát, thời gian đầu tang thi hoạt động chậm chạp, chưa xuất hiện dị năng nên dễ đối phó.
Cậu đi dò xét xung quanh nơi ở, lũ tang thi đi thang lang không nhiều lắm.
Có vẻ nhờ thông tin được thông báo trước đó mà người dân dự trữ lương thực rồi ở trong nhà nên tình trạng lây nhiễm khá ít.
Lam Thiên lấy khăn lau vết máu trên dao, cậu vào siêu thị gần đó, tất nhiên chẳng có ai cả.
Người dân vẫn tưởng đây là dịch bệnh bình thường sẽ được chính phủ giải quyết nên đám đồ ăn trong siêu thị còn khá nguyên vẹn.
Sau khi dịch bệnh mất kiểm soát, người ta mới thi nhau tranh giành đồ ăn, thậm chí là sát hại người khác.
Dù sao tính mạng bản thân là quan trọng nhất, điều này cậu hiểu.
Lam Thiên lấy một bịch kẹo bạc hà trên kệ, xé bịch tại chỗ, nhét viên kẹo xanh nhạt vào miệng.
Sự mát lạnh nhanh chóng tỏa ra khắp khoang miệng, ừm, cái này khá ngon, cậu lấy hết mới được.
- An Nhiên, em ổn chứ ? Ta ngồi xuống nghỉ ngơi nhé ?
Nghe thấy tiếng động, Lam Thiên nhanh chóng nép mình sau kệ hàng.
Quan sát hai người con gái phía trước trong im lặng.
Một cô gái với mái tóc dài đang đỡ cô gái tóc ngắn.
Có vẻ cô gái tóc ngắn tên An Nhiên, chân trái chảy máu, có vẻ đã bị thương.
Quan trọng không biết bị thương bởi cái gì thôi.
An Nhiên mặt xanh xao, hơi thở có chút gấp gáp, cô lên tiếng : " Chị ơi, em khát nước."
An Khuyên đỡ cô ngồi xuống, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán cho cô em gái rồi đáp : " Được, em ở đây, chị tìm nước."
An Nhiên gật đầu, mắt dõi theo hình bóng người chị đến khi khuất dần sau hàng kệ đồ ăn.
Cô xem xét vết thương, nó hình như nhiễm trùng sau thời gian dài không xử lý ổn thỏa.
Lúc bị tang thi tập kích, cô không cẩn thận va trúng mảnh kính bị vỡ dưới đất.
Thời gian sau bị tang thi hành lên hành xuống, ban đầu cũng không quan tâm.
Sau này vết thương chuyển nặng, cơn đau run lên từng hồi mới nhớ về nó.
Còn vì sao cô biết gọi bọn chúng là tang thi mà không phải "người điên" vì cô là người của năm 2355!!!! WTF, khi cô đang tung tăng lái xe hơi bay đến lễ hội cosplay thì trời đột nhiên đổ mưa.
Sương mù bao vây khắp nơi.
Cô hạ xe hơi xuống đất, mở cửa rồi đi ra, khi sương mù tan đi thì cô xuất hiện trong thế giới xa lạ.
Cô sống ở đây đã 10 năm trời, cũng dần dần quen thuộc cuộc sống nơi này.
Năm 2355 cô đọc nhiều tiểu thuyết mạt thế nên khi thấy "người điên" trên tivi cô liền biết bọn chúng là tang thi rồi.
An Khuyên sau vài phút cũng đem đồ về, gồm nước suối đóng chai, thuốc sát trùng và băng gạt.
An Nhiên uống một ngụm gần nửa chai nước, vết thương thì được băng bó tỉ mỉ bởi chị gái ở thế giới này.
Lam Thiên trong góc quan sát, vết thương bình thường, không phải do tang thi gây ra.
Cậu bước ra ngoài đối mặt với hai cô gái.
An Khuyên phản xạ nhanh, đứng trước em gái để bảo vệ.
Cô bề ngoài trông khá cá tính với set đồ đen huyền.
An Khuyên nói : " Cậu là ai?"
Lam Thiên đưa tay ra hiệu bình tĩnh, cậu cười trừ rồi đáp : " Tôi không phải người xấu, tôi đến đây lấy thêm lương thực."
An Khuyên nhìn cậu từ trên xuống dưới : "