‘Năm tháng chảy xuôi, bãi biển hóa nương dâu, điều bất biến duy nhất chính là sự tham lam của nhân loại.’ Hailey ngồi bên cạnh Trần Lị, cố gắng khiến cho bản thân ưu nhã, trí tuệ như một triết học gia nên trong đầu cố gắng nặn ra một câu triết lý. Hai người đang cùng ngồi trong phòng điều khiển, cạnh tranh vị trí nụ cười giả trân đệ nhất Liên Bang.
Ở địa điểm quay chương trình cũng là một bầu không khí hài hòa thân thiện. Đỗ Nhược xoay quanh Lăng Sầm, ca ca dài ca ca ngắn gọi không ngừng. Lăng Sầm cũng lười phản ứng, tùy ý để hắn ta kêu, trong lòng chỉ mong mau mau hoàn thành phần trò chơi của mình.
“Vẫn còn 3 bóng chưa nổ, có thể đổi qua sử dụng súng thi đấu không?” Phó đạo diễn đứng một bên đưa ra ý kiến.
Ở khu ghi hình đang nổi gió, Lăng Sầm bắn phi tiêu vài lần đều bị gió thổi chệch hướng, không làm nổ được cái bóng bay nào. Tổ bên Đỗ Nhược cũng còn 2 bóng bay, đạo diễn cũng lựa chọn phương pháp tương tự.
“Có thể, cám ơn.” Lăng Sầm cười đáp, đưa tay vén tóc vào tai. Cậu đến trường quay tương đối muộn, chuyên viên trang điểm lại không quá chuyên nghiệp, trang điểm rất lâu, sau đó không còn kịp thời gian chỉnh tóc, tóc không xịt keo bị gió thổi tán loạn, Lăng Sầm cảm thấy hơi bực bội trong lòng nhưng không thể hiện ra chút nào. Lăng Sầm nghĩ có lẽ khi lên hình sẽ lộn xộn lắm, nhưng cậu không biết khi vài sợi tóc xòa lòa theo gió lại tạo nên một nét đẹp tự nhiên, phù hợp hoàn cảnh hoang dã hiện tại.
Tổ đạo cụ đưa đến một súng trường thi đấu, Lăng Sầm nhận lấy liền thấy hơi nặng. Nhưng kiếp trước cậu đã từng quay một bộ phim phục cổ dân quốc, biết sử dụng thế nào. Khi đó, để giả ngầu, cậu đã tập rất lâu, phần vì vũ khí cổ cũng rất thú vị, có đứa con trai nào mà không thích vũ khí đâu.
Dựa theo chỉ thị, Lăng Sầm lui về sau vạch mô phỏng quy định, tì bán súng vào vai, trụ chân, thẳng lưng, nhìn vào nòng ngắm, đạo diễn hô khẩu lệnh, ba tiếng súng vang lên, 3 quả bóng theo thứ tự từ trái sang phải nổ tung, kết thúc. Lăng Sầm hạ súng bước sang một bên, duy trì nụ cười tao nhã không đổi trên môi. Đội bên kia bắt đầu sắp xếp vào vị trí, máy quay đã chuyển sang phía đó.
Lăng Sầm đứng ngẩn ngơ nghĩ đến đã hoàn thành một phần, chút nữa chỉ tham gia trò chơi tìm báu vật, theo kịch bản là cậu phải để cho Đỗ Nhược chiến thắng, xây dựng hình tượng một Omega cơ trí, thông minh. Sau đó là hết phần của cậu, cậu có thể về nhà ăn cơm với chồng cậu. Nghĩ tới cơm trưa vậy mà thấy hơi đói bụng.
“Ai da…” Đỗ Nhược than một tiếng, kéo thần trí đang nghĩ đến không biết trưa nay được ăn gì của Lăng Sầm về thực tại. “Súng này nặng quá, tôi không nâng lên nổi…” Đỗ Nhược bước sang một bên, khẽ bóp bóp tay, oán giận than vãn. “Không như ca ca, là Omega mà khỏe ghê, nặng vậy mà cũng có thể sử dụng.”
“?” Ca ca lực sĩ Lăng Sầm cảm thấy cạn lời, giả trân có thể giả trân đến mức độ này, cũng bội phục thiệt. Tuy súng có hơi nặng thì cũng chỉ là súng thi đấu mô phỏng, cũng không phải súng thật, làm gì đến mức cầm lên cũng cầm không nổi. Tuy đều là Omega nhưng cậu và Đỗ Nhược cũng là nam tính, có phải bé gái Omega nhỏ xinh đâu. Làm quá hà.
Ở phòng điều khiển Hailey cũng cười lạnh, thể nào khi phát sóng cũng sẽ có thủy quân lấy cái này ra bôi đen Lăng Sầm. Để cô nghĩ xem, chắc thế nào cũng nói Lăng Sầm là Omega mà hùng hổ như Alpha, không hiền lành đáng yêu như Đỗ Nhược, Omega là để được bảo vệ, hùng hổ hung dữ như vậy làm gì… Hailey nghĩ đến cũng chỉ tức giận trong lòng, không nói gì, được Lăng Sầm dạy bảo một thời gian, cô cũng biết kiềm chế bản thân hơn. Hailey vẫn nhàn nhã lật tạp chí trên đùi, nhưng mắt đang chú ý Tinh Võng, tùy thời sẽ liên hệ đoàn đội quen để nhờ họ khống bình nếu có tin tức bôi đen Lăng Sầm xuất hiện.
“Bây giờ chúng ta sẽ đến phần thi đấu tiếp theo, chúng tôi đã chuẩn bị bục đứng, mỗi lượt mỗi đội sẽ cử ra một đại diện lên bục, hạng mục thi đấu sẽ được quyết định bằng cách tung xúc xắc. Mọi người có thấy hào hứng không?” Đạo diễn đứng một bên tủm tỉm tuyên bố thể lệ.
Tổ đạo cụ đem một viên xúc xắc to, cũng bật lên một bảng 12 số, phía sau mỗi số là hạng mục bí mật. Lăng Sầm vẫn đứng bên cười cười, theo kịch bản sẵn có, dù đổ ra số mấy thì hạng mục được chọn cũng là tìm kiếm kho báu.
Đỗ Nhược đại diện tổ 1 lên bục, dí dỏm nói đùa một câu, đổ xúc xắc được 5 điểm. Đại diện tổ Lăng Sầm là một người tham gia gameshow chuyên nghiệp, lần trước cũng đã từng hợp tác với Lăng Sầm một lần, Trần Thành aka lên bục, dùng hết sức bình sinh ném xúc xắc, được 6 điểm. Mọi người cùng đùa nói anh dùng sức gấp 10 lần Đỗ Nhược mà sao chỉ hơn một điểm, quả là vô dụng, mỗi người trêu một câu, xúm vào đâm chọt Trần Thành, tạo không khí vui vẻ cho chương trình. Lăng Sầm không quá quen thuộc tham gia gameshow nên chỉ đứng bên cười theo, không bu theo mọi người trêu chọc Trần Thành.
Tổng điểm 11, hai người đại diện cùng lật lên hạng mục bí mật, là Truth or Dare: Flying Chess.
Sắc mặt Lăng Sầm hơi đổi nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ cười tự nhiên. Trò chơi này hoàn toàn không giống kịch bản cậu nhận được, chắc chắn có điều kỳ lạ. Lăng Sầm im lặng đảo mắt nhìn mọi người, sắc mặt ai cũng tự nhiên, hiển nhiên đây là kết quả họ đã biết trước. Lăng Sầm quét mắt đến Đỗ Nhược, cu cậu tu hành chưa đắc đạo, trong mắt vẫn lộ ra một tia đắc ý, như là dụ được con mồi vào bẫy. Xem ra, họ đã có kế sách vẹn toàn sẽ có chuyện xảy ra để bôi đen cậu triệt để. Trong đầu Lăng Sầm lập tức suy nghĩ tìm đối sách. Từ làm thế nào để từ chối trò chơi, thay đổi trò chơi đến giả bệnh té xỉu đều lần lượt đề ra lại lần lượt bác bỏ. Những cái cậu nghĩ ra chắc chắn mụ hồ ly Trần Lị cũng đã nghĩ ra và có sẵn đối sách, cũng không chắc kịch bản ban đầu và kịch bản sau đối sách của cậu cái nào tốt hơn nên không dám manh động, chỉ biết nếu chưa gì đã có chuyện thì đã tạo ra cái cớ để bôi đen và cái cớ để Hòa Thịnh chèn ép.
Lăng Sầm nhìn về phía Hailey, hai tay cô đã cầm lấy giỏ xách, cả người trong trạng thái sẵn sàng đứng lên. Xem ra, cô ấy cũng đã phát hiện. Thấy ánh mắt Lăng Sầm, Hailey khẽ mấp máy môi, khẩu hình “từ bỏ”. Hiển nhiên là cô đã chuẩn bị, chỉ cần cậu từ chối liền bước đến bảo hộ cậu rời đi. Hailey chắc cũng có một số phương pháp dự phòng nhưng so với cô, Lăng Sầm hiểu rõ thủ đoạn của Trần Lị so với chuẩn bị của Hailey thì hơn xa.
“Ca ca, nhanh đến đây, trò chơi sắp bắt đầu rồi.” Đỗ Nhược thiên chân đến gần gọi Lăng Sầm, trong lòng thì tầng tầng ác ý. Hắn đã chịu đủ những ngày Lăng Sầm đứng cao hơn hắn, đều là Omega, cùng một thiết lập hình tượng, hắn so với Lăng Sầm trẻ hơn, tướng mạo