Edit: Lạc Yên
“Anh giấu em cái gì vậy?” Lăng Sầm phát hiện hai ngày nay Lục Kiêu luôn lén lút coi gì đó trên đầu cuối cá nhân, sau đó vụng trộm cười đến run rẩy nhưng khi cậu đến gần thì lại tắt mất, ra vẻ nghiêm chỉnh, cứ như là sợ cậu nhìn thấy. Chẳng lẽ đang lén lút ngắm Omega khác? Nhưng không đúng Lục Kiêu đâu có sở thích ở mặt này, hơn nữa cho dù cậu mang thai thì cũng làm gì có Omega nào đẹp hơn cậu chứ, hừ.
Lục Kiêu lại vội vàng tắt đầu cuối.
…Lại nữa, Lăng Sầm có chút tức giận nhưng không lộ ra, thản nhiên ngồi xuống cạnh Lục Kiêu, một tay gác lên vai anh, một tay tự nhiên lấy đầu cuối cá nhân của anh.
“Anh coi cái gì mà vui vậy? Cho em coi với.” Lúc đầu còn ra vẻ hiền lành nhưng phía sau càng lúc càng có xu hướng nghiến răng nghiến lợi. Mỗi ngày đều xem đầu cuối, đầu cuối có đẹp hơn cậu sao?
Theo thời gian mang thai tính tình Lăng Sầm càng ngày càng lớn, lý trí lại có xu hướng đình công, không biết sau này nghĩ lại có thấy bản thân mắc cười không.
Lục Kiêu lại hơi tránh đi nhưng nhìn ánh mắt Lăng Sầm lại không dám. Nhưng thấy ý trốn tránh của anh trong lòng Lăng Sầm tự nhiên trào lên cảm giác chua xót. Lăng Sầm thấp thỏm nhấn mở lại cửa sổ video Lục Kiêu vừa đóng, video nhảy ra thiếu chút nữa làm mù mắt cậu. Coi được vài giây, Lăng Sầm quẫn bách gào lên: “Anh coi mấy cái này làm gì? Sao con người anh lại nhàm chán như vậy.”
Không biết dân mạng nào đã đem tất cả những cảnh video cậu bảo hộ Lục Kiêu cắt ghép biên tập lại, còn thêm cả hiệu ứng kính râm, thuốc lá, dây xích, còn phối nhạc xã hội đen, nhìn cậu không khác gì một lão đại. Đạn mạc ào ào trôi qua đều khen cậu bá khí, giang hồ, kiêu ngạo vừa đủ. Xem ra Hailey nói không sai, gu của mọi người thay đổi rồi, hiện tại fan đều thích cái gì đâu không, thẩm mỹ vặn vẹo hết sức, Lăng Sầm phun tào trong lòng.
Lăng Sầm xấu hổ đỏ bừng cả mặt, trước đây cậu xây dựng hình tượng mỹ diễm cao ngạo, trước mặt Lục Kiêu luôn tận lực ôn nhu, ai mà không muốn người mình yêu nhìn thấy mặt tốt nhất của mình đâu. Kết quả Lục Kiêu lại thích xem mấy cái này, trời ơi!!!
Lục Kiêu cười cười kéo Lăng Sầm ngồi lên đùi anh, ôm cậu vào lòng, dỗ dành: “Cái này quay em rất đẹp trai, ta rất thích.”
“Thật vậy sao?” Đang xấu hổ mà nghe Lục Kiêu khen Lăng Sầm vẫn thấy cả người lâng lâng bồng bềnh như mây trắng, dù trình độ nói ngọt của Lục Kiêu chỉ mới thuộc hàng tân thủ nhưng anh chịu khen, cậu vẫn thấy thích.
“Thật mà.” Lục Kiêu mỉm cười, nghiêng cổ gác đầu lên vai Lăng Sầm, thì thầm vào tai cậu.
Lăng Sầm vui vẻ, quay mặt sang khen thưởng cho anh một nụ hôn, môi cậu chạm vào má anh phát ra một tiếng “chụt’ thật kêu. Từ lâu nay, khi ở phòng hai người Lục Kiêu đã có thói quen không mang mặt nạ, còn việc hôn lên khuôn mặt đầy sẹo của Lục Kiêu với Lăng Sầm là chuyện tự nhiên đến không thể tự nhiên hơn, đổi thành một khuôn mặt bình thường chắc cậu không hạ môi được.
Lục Kiêu một tay ôm Lăng Sầm, một tay lặng lẽ chuyển xuống xoa nhẹ bụng nhỏ của cậu. Trước kia khi anh ngồi ở ghế, Lăng Sầm không chịu để anh ôm như vậy, luôn sợ anh chịu không nổi, dù anh cũng không biết bản thân sao có thể yếu ớt đến thế, anh là Alpha đó, còn là một quân nhân. Hiện tại, khi Lăng Sầm mang thai tình tính ít nhiều thay đổi, luôn thích chui vào lòng anh ở bất cứ đâu, muốn được anh ôm ấp vỗ về, hai mắt tròn xoe nhìn đáng yêu không chịu nổi, nhưng cũng coi như anh chiếm được tiện nghi vì anh cũng rất thích ôm cậu.
Cảm xúc dưới tay càng lúc càng mềm mại, Lục Kiêu kinh ngạc: “Bé con hình như lớn hơn.” Hiện tại anh có thể sờ đến một khối gò lên, theo hô hấp của Lăng Sầm mà hơi phập phồng.
Nhiệt độ trong phòng ấm áp, Lục Kiêu không kiêng dè mà mở hai vạt áo của Lăng Sầm ra, cẩn thận săm soi bụng nhỏ của cậu. Lăng Sầm dưỡng rất tốt, tuy bụng nhỏ đã nhô lên nhưng cơ thể vẫn thon dài tinh tế, nhiều năm rèn luyện cũng không uổng phí. Lăng Sầm hơi ngại ngùng hỏi:
“Có kỳ quái lắm không anh?” Lúc này chỉ mới hơi nhô lên, sau này sẽ còn to ra, cuối cùng phải to như cái trống, chắc kỳ dị lắm.
“Rất đẹp.” Lục Kiêu cười.
Lăng Sầm chui lại vào lòng Lục Kiêu không nói gì, cậu thật ra rất chú ý hình tượng bản thân bởi vì ngoài hình tượng, cậu… cái gì cũng không có. Hiện tại sự nghiệp coi như bỏ qua một bên, thân thể thì biến dạng, ‘xấu’ đi gần cả một năm. Đúng là buồn ơi là sầu. Lăng Sầm lại rơi vào trạng thái nghĩ vớ vẩn.
Hai người im lặng ôm nhau một chốc, Lục Kiêu bắt đầu nói cho Lăng Sầm biết lịch trình công việc ngày hôm sau của mình.
“Ngày mai bên quân bộ có một điển lễ thường niên, ta phải tham dự.”
“Là duyệt binh hả anh?” Lăng Sầm tò mò hỏi lại, Lăng Sầm nhớ đến trước khi gả cho Lục Kiêu có từng coi một video duyệt binh anh có tham gia, khi đó Lục Kiêu khí phách hiên ngang, tướng mạo anh tuấn, giữa rất nhiều quân nhân vẫn nổi bật. Vận mệnh đúng là bạc đãi chồng cậu, người hoàn mỹ như vậy mà… Cũng may cuối cùng anh cũng một lần nữa đứng lên.
“Cũng không khác biệt lắm, xem như là hội nghị quân sự đến dịp này hằng năm đều sẽ cử hành, yêu cầu phải mặc lễ phục.” Cùng với lễ phục khi duyệt binh là như nhau nên cũng có thể coi như Lăng Sầm nói đúng.
“Vậy để em chuẩn bị lễ phục cho anh.” Nói xong từ trong lòng Lục Kiêu đứng lên, mang dép lê loẹt quẹt đi vào phòng trang phục.
“Sáng mai lấy ra cũng được…” Hoặc để dì Trần lấy giúp, Lăng Sầm chưa chắc đã biết lễ phục của anh được người giúp việc để ở đâu. Câu sau còn chưa đã nghe Lăng Sầm hô lên: “Em tìm thấy rồi nè!”
Lục Kiêu ngạc nhiên điều khiển xe lăn đến cửa phòng nhìn vào. Lăng Sầm đang cầm một bộ lễ phục được đặt trong túi chống bụi. Đúng rồi, anh đã thay đổi chức vụ, không còn ở cấp chỉ huy ở tiền tuyến, lễ phục cũ không thể mặc, đây là lễ phục mới được đưa đến khi anh nhậm chức.
“Chỗ này hơi nhăn, để em ủi cho anh.” Lăng Sầm lấy trang phục khỏi túi, treo lên ngắm nghía, phát hiện chỗ nhăn hơi nhíu mày nói, lại vội vàng nhấn mở khoang ủi đồ. Môi Lục Kiêu hơi nhấp nháy định nói để người giúp việc làm nhưng động tác Lăng Sầm nhanh nhẹn, đồ đã đặt vào. Khoang ủi đồ là tự động, Lăng Sầm chỉ chọn chế độ và đứng một bên quan sát.
Lục Kiêu cũng không ngăn cản nữa, chỉ im lặng ngắm nhìn Lăng Sầm đang ngó nghiêng áo quần trong khoang ủi, không bỏ qua bất cứ động tác nào của cậu, ánh mắt nhu hòa, ấm áp.
Lục Kiêu nghĩ đến Holland, bạn tốt từ nhỏ của anh, trước đây công bố tiêu chuẩn kén vợ phải là một mỹ thiếu niên tóc vàng tinh tế, sau lại đòi cưới một Omega cường thế, cách đây mấy ngày cũng đã tuyên bố phải tìm được một tình yêu ngọt ngào của riêng mình, không cần ăn cẩu lương của anh nữa. Mỗi lần Holland hỏi anh thích người vợ thế nào, anh đều trả lời là một Omega mang lại cho anh cảm giác ‘gia đình’. Holland cười bảo anh thật nhàm chán, cảm giác ‘gia đình’ là cái quỷ gì, nghe thật trừu tượng, coi chừng không tìm được bạn đời. Nhưng giờ Holland vẫn đang tìm, anh thì đã có bạn đời rồi, người mà khi anh về đến nhà ánh mắt sẽ luôn đặt trên người anh, quan tâm đều là anh, sẽ vì anh mà làm những công việc tầm thường này đây. Bạn đời có thể quan tâm, thấu hiểu, cảm thông cho nhu cầu lẫn nhau, là mối quan hệ lý tưởng anh từng mơ.
“Được không anh?” Lăng Sầm lấy trang phục ra khỏi khoang ủi, mắc lên giá áo mang đến cho anh xem thử.
“Được rồi, thực tốt.” Lục Kiêu cũng khen một câu, Lăng Sầm nhoẻn miệng cười, đem bọc chống bụi bọc vào treo ở phòng ngủ, lại chuẩn bị luôn giày đặt bên dưới để sáng hôm sau Lục Kiêu rời giường là có thể thuận tiện thay đồ.
————————————————————————————————————————————
“Em có xem tin tức giải trí không?” Ăn cơm chiều xong, Lục Kiêu bỗng nhiên hỏi.
“Hông có nơi.” Lăng Sầm đang vừa tản bộ vừa xoa bụng nhỏ tiêu cơm, “Không phải nói có khả năng có phóng xạ sao?” Gần đây cậu ít sử dụng đầu cuối, nhiều khi Hailey liên lạc rất lâu cậu mới trả lời. Hailey còn chọc cậu nói hay hai người dùng sóng não liên hệ thử xem chứ không biết làm sao để tìm được Lăng Sầm.
“Đó đều là tin vịt.” Lục Kiêu không biết nên nói gì, Lăng Sầm vẫn đang làm người đại diện cho công ty đầu cuối lớn nhất Liên Bang, thế mà lại đi tin đầu cuối có thể sinh ra phóng xạ.
“Anh không hiểu rồi, những việc như vậy thà tin là có.” Cậu cũng biết công nghệ hiện đại đã đảm bảo đầu cuối không có phóng xạ nhưng tổng điểm cậu là B-, Lục Kiêu là S, mọi nguy cơ có khả năng ảnh hưởng đến năng lực bé con, dù mà mơ hồ cũng phải loại bỏ, coi như là làm bản thân an tâm.
Lục Kiêu khẽ lắc lắc đầu, thôi Lăng Sầm thấy an tâm vẫn quan trọng hơn.
Lục Kiêu mở ra đầu cuối cá nhân đưa Lăng Sầm xem, hiện tại trên Tinh Võng, video được chuyển phát nhiều nhất là trailer cuối cùng của [Thiên lý chi ngoại], đặc biệt là hình ảnh xoay người của Lăng Sầm được xưng xứng đáng là đệ nhất mỹ diễm quân vương, vô tiền khoáng hậu. (Trước không có ai so, sau không ai bằng)
Vừa nghe Lục Kiêu nói lại lời nhận