Edit: Lạc Yên
“Hôm nay, anh cũng về nhà lúc 6g30 đúng không?” Lăng Sầm vừa giúp Lục Kiêu chỉnh cổ áo, thắt cavat vừa hỏi.
“Đúng rồi.” Lục Kiêu đáp. Biểu tình của anh vẫn nghiêm túc nhưng ánh mắt lại đầy sự ôn nhu. Anh thật thích, thật thích cảm giác được bạn đời quan tâm săn sóc từng ly từng tí, cảm giác được trân trọng, rất ấm áp, rất hạnh phúc. Nếu anh là một chiếc phi thuyền thì Lăng Sầm như trạm không gian, sau thời gian chinh chiến trôi nổi trong vũ trụ, Lăng Sầm sẽ là nơi anh neo đậu, là nơi tiếp thêm nhiên liệu, thêm năng lượng, thay linh kiện, để ngày hôm sau anh lại mang theo một tinh thần phấn chấn phóng vút ra vũ trụ bao la.
Lăng Sầm không biết trong đầu Lục Kiêu đang có suy nghĩ lãng mạn, cậu chỉ đang suy tính, nói như anh thì hôm nay anh sẽ ở quân bộ xử lý công văn cả ngày, vậy nếu cậu liên hệ Holland nhờ hắn xin giấy thông hành và dẫn cậu vào quân bộ tham ban Lục Kiêu thì khá là ổn áp. Chỉ là… cậu với Holland cũng không quá quen thuộc, thậm chí cậu chỉ nhớ đó hình như là một Alpha cao to, tóc vàng hoe, điệu bộ có hơi ngả ngớn, không có nghiêm túc, đáng tin cậy được như chồng cậu. Để tránh phát sinh những nghi ngờ không đáng có, tuy biết đó là bạn thân của Lục Kiêu cậu cũng chưa bao giờ tiếp xúc, khi Lục Kiêu và Holland nói chuyện, cậu thường cũng tránh mặt. Từ khi trở thành bạn đời của Lục Kiêu, Alpha nào có thể không cần tiếp xúc cậu đều hạn chế tiếp xúc. Nhưng việc này cũng có mặt không tốt, như lần này, muốn nhờ vả Holland cũng không biết nên làm sao. Thiệt là sầu đông.
Lăng Sầm vừa sầu đông trong lòng vừa theo thói quen đến tủ giày lấy giày, tự nhiên như không muốn quỳ xuống muốn giúp Lục Kiêu mang…
“Được rồi, để ta tự mang.” Lục Kiêu vội kéo cậu lại. Thật là muốn mạng, bụng Lăng Sầm cũng đã nhô ra rồi mà còn muốn cúi xuống giúp anh mang giày, anh biết Lăng Sầm rất yêu anh nhưng chăm bẵm đến mức này thật không đáng. Chả lẽ qua thêm mấy tháng, bụng Lăng Sầm to đùng ra vẫn cứ muốn mang giày cho anh? Lục Kiêu lấy giày khỏi tay Lăng Sầm, tự mình nâng chân xỏ vào. Mang xong mới gõ nhẹ vào trán Lăng Sầm, mắng yêu:
“Em chiều chuộng ta quá không sợ ta hư sao? Em phải chú ý tư thế chứ?”
Lục Kiêu không tin được một ngày mình sẽ có cảm giác được chiều chuộng, lại còn yêu cầu Omega của mình đừng chiều chuộng mình nữa, phải ‘hung’ hơn chút. Phải biết rằng tướng quân quân đoàn Đệ Tứ, bao năm qua hay ca thán với anh, ông chỉ có hai tâm nguyên, một là Omega của ông sẽ chiều chuộng ông một chút, đừng đánh ông nữa, tâm nguyện thứ hai là nếu mà có đánh thì đừng đánh vào mặt. Ông ấy mà biết anh được Omega nhà mình chiều còn đòi người ta hung, không biết vẻ mặt sẽ thế nào? Lại nói, nhà người khác anh thấy Alpha đi làm về phải nộp hết tiền cho Omega nhà mình, mỗi tháng phát cho một ít tiêu vặt, có cần đi xã giao cũng phải về báo cáo mới lấy thêm, hình như cha mẹ anh cũng vậy. Còn anh thì trước tự quản hết tiền trong nhà, tiền riêng của Lăng Sầm cũng giao cho anh quản, sau này Lăng Sầm học quản lý tài vụ anh mới có cớ giao lại cho cậu, mới được tận hưởng cảm giác một Alpha đã kết hôn, bị bạn đời quản lý. Ai mà ngờ, Lăng Sầm quản chính nhưng mỗi tháng đưa cho anh 20 vạn tinh tệ là tiền tiêu vặt, tài khoản chung thì thiết lập quyền hạn anh cần cứ lấy, chả cần cậu đồng ý. Ước mơ bị vợ quản thúc của anh tan vỡ, nếu anh nói ra không khéo lại bị Alpha khác vừa ghen tị vừa phỉ nhổ, tưởng anh cố ý để khoe khoang, không khéo lại lôi anh ra đánh hội đồng.
Lăng Sầm nghe thế hơi trề môi, dỗi: “Em phải chú ý tư thế gì? Em hiện tại vẫn hoạt động bình thường…” Chờ tới lúc bụng to thì cậu không làm nữa, cậu lớn thế này chả lẽ còn không biết nặng nhẹ, hừ.
Lục Kiêu cưng nựng chọt chọt má cậu: “Ta đi đây, chiều nay em có muốn ta mua gì mang về cho em không?”
Nếu Lăng Sầm yêu cầu một ít đồ ăn vặt, chỉ cần hợp vệ sinh, không quá nhiều dầu, không quá nhiều đường, buổi chiều khi tan làm anh đều dừng xe mua về cho cậu.
“Không có, hôm nay em không muốn ăn gì… À, buổi tối có thể xem phim điện ảnh cùng em không?” Cậu đến giờ vẫn chưa xem [Thiên lý chi ngoại], không biết bản hoàn chỉnh sau hậu kỳ ra sao.
“Được, tối về xem cùng em.” Lục Kiêu gật đầu cười, anh cũng muốn xem.
Lăng Sầm cúi người hôn tạm biệt mới nhìn anh rời đi.
Chân trước Lục Kiêu vừa đi khỏi, chân sau Lăng Sầm liền bối rối liên hệ Holland, vừa nhấn liên hệ vừa tự nhủ thôi thì cứ mặt dày lên đi, chứ ngoài Holland thật sự cậu chả biết ai khác trong quân bộ.
“…Lăng Sầm?” Holland nhìn video thấy Lăng Sầm thì giật mình, không biết nên nói gì. Hắn không có số của Lăng Sầm, thấy số lạ liên hệ hắn còn đang lười nghe máy định từ chối, nhưng Lăng Sầm đã đoán trước lập tức gửi xác nhận thân phận. Lúc này Holland mới nửa tin nửa ngờ nhận cuộc gọi.
“Chào ngài, trung tướng Elman.” Lăng Sầm câu nệ chào hỏi, bắt đầu hỏi thăm dăm câu làm quen chứ chưa gì mà nhờ vả liền thì cậu cũng hơi ngại.
Trước lúc Lăng Sầm gọi Holland đang ở nhà chơi game. Hắn về báo cáo công tác cũng coi như tranh thủ nghỉ phép, khi có việc mới cần qua quân bộ, chưa có lệnh điều động thì thường tầm buổi chiều hắn mới ghé qua điểm danh. Hắn thật sự không biết giữa hắn và Lăng Sầm thì có gì để mà nói chuyện với nhau. Lăng Sầm càng ân cần thì trong lòng Holland càng thấy khẩn trương, bắt đầu nghĩ lung tung, cuối cùng nhịn không không được ấp úng:
“Cái kia, à, Lăng Sầm… Lục Kiêu rất tốt… là huynh đệ thân thiết của tôi… nếu hắn có gì không tốt, cậu có thể nói với tôi, tôi giúp cậu nói với hắn. Nhưng… tôi là một Alpha…” Còn chưa có đối tượng, không muốn đội nón xanh cho anh em của mình, nếu không có việc gì cậu không cần đột nhiên hỏi thăm ân cần như vậy.
Lăng Sầm chưa nghe hết câu cũng đã hiểu ý của Holland, trong lòng tức đến chửi bậy, Alpha này có suy nghĩ lạ lùng gì vậy chứ, lập tức sắc mặt lạnh tanh, mệt cậu còn cố tỏ ra thân thiện, may mà còn phải nhờ vả nên cậu nhịn, cố kìm lòng không chửi ra miệng. Lăng Sầm quyết định nói thẳng, giúp thì giúp không giúp thì thôi:
“Tôi chỉ định nhờ anh giúp xin một tờ giấy thông hành, giờ nghỉ trưa tôi muốn đi thăm Lục Kiêu, nhưng quân bộ tôi không vào được, anh giúp tôi được không?” Cậu đã từng hỏi Lục Kiêu, chỉ cần không phải khu vực trung tâm và khu vực cơ mật thì giờ nghỉ trưa có thể ghé thăm, chỉ cần có giấy thông hành, nhưng cậu muốn cho Lục Kiêu một điều bất ngờ nên không muốn nói anh xin giấy, chủ yếu là muốn cho nhóm ‘Lục phu nhân’ ở quân bộ một chút kinh hỉ, hừ hừ. Nghĩ tới nghĩ lui mới định nhờ vả Holland, ai mà ngờ mới hỏi hai câu người ta đã nghĩ cậu muốn câu dẫn, ngoại tình, MO.E!!!, Lăng Sầm nghĩ mà tức cái lồng ngực, ôm bụng nhỏ nghiến răng. Bộ nhìn cậu là người cơ khát đến mức độ đã mang thai còn đi câu dẫn bạn chồng sao, hừ hừ hừ, Holland cũng quá đề cao bản thân, nghĩ mình tốt hơn chồng cậu hay sao, cậu thèm vào. MO.E!!!!
“….À, à, có thể.” Holland xấu hổ muốn chết, hắn nhìn sắc mặt Lăng Sầm không tốt cũng nghĩ hình như hơi xúc phạm cậu rồi, may mà khi nãy chưa nói thẳng ra, nên giờ cũng không tiện xin lỗi, mà ai kêu Lăng Sầm nhờ vả thì nhờ vả đại đi, còn lịch sự hỏi han làm gì, mấy quân nhân cục súc như họ sợ nhất là mấy nghi lễ xã giao, chả biết đâu mà lần. Xấu hổ xong lại có chút ghen tị, nghe Lục Kiêu nói Lăng Sầm đã mang thai hơn 3 tháng, nhìn qua video vẫn đẹp 360 độ không góc chết.
“Vậy 11g30 tôi sang đón cậu, đưa cậu đến quân bộ, được không?”
“Vậy làm phiền anh, cảm ơn nhiều.” Lăng Sầm đặt được mục đích, nghĩ đến trưa nay được gặp Lục Kiêu tâm tình tốt hơn, cảm kích nhoẻn miệng cười, vừa dịu dàng vừa mỹ lệ.
Holland dùng hết sức bình sinh dời mắt, nhấn kết thúc cuộc gọi.
Khốn kiếp thật! Lục Kiêu thật sự quá sướng, Omega có thể đẹp đến vậy, lần trước chỉ nhìn thoáng qua, Lăng Sầm đã rời đi nên trong ấn tượng của hắn cũng chỉ là dễ nhìn, giờ nhìn trực diện, lại còn cười, đúng là không thể đùa được. Mà đẹp thôi chưa tính, nói tới Lục Kiêu trong mắt toàn là tình yêu, còn dịu dàng dính người, Lục Kiêu đi làm chiều cũng về nhà thế mà trưa còn muốn đi thăm. Holland buồn bực, cẩu độc thân đúng là không có nhân quyền, yên phận ngồi nhà cũng bị cẩu lương rớt trúng đầu, quá buồn!!! Quyết định hóa đau thương thành động lực, vô game tàn sát tứ phương.
Lăng Sầm tâm tình tốt, đi qua đi lại trong phòng hừ hừ một bài hát, đến trưa thì thay áo quần cậu đã chọn hôm qua.
“Mẹ ơi, giữa trưa con ra ngoài một chút nha.” Lăng Sầm xuống xin phép Lục lão phu nhân.
“Con đi đâu vậy?” Lục lão phu nhân đang xem sổ sách nghe vậy ngẩng đầu.
“Con… muốn đi quân bộ, coi điều kiện là việc của Lục Kiêu, trung tướng Elman sẽ đón con, đưa con đến đó…” Lục lão phu nhân luôn muốn cậu ở trong nhà, không biết lần này có chịu cho cậu đi không.
“Ừ, vậy còn đi đi, nhớ cẩn thận, đi sớm về sớm.” Lục lão phu nhân thản nhiên đồng ý.
Lăng Sầm hơi bất ngờ nhưng cũng không hỏi thêm. Lục lão phu nhân có vẻ như biết hết mọi thứ, nhờ có Lăng Sầm cố ý giữ gìn mà danh dự Lục Kiêu được khôi phục, nàng vẫn luôn chú ý theo dõi tin tức của hai con trên Tinh Võng, tất nhiên cũng đã xem thấy hội ‘Lục phu nhân’, khó trách Lăng Sầm sẽ tức giận muốn ‘soát’ độ tồn tại. Holland là bạn của Lục Kiêu từ bé, nàng cũng rất quen thuộc đứa bé này, là người thẳng thắn, ngô nghê không tâm kế. Có Holland đưa Lăng Sầm đi nàng cũng yên tâm.
Đúng 11g30 xe của Holland lái vào Lục trạch.
“Chào dì, đã lâu không gặp dì khỏe không?” Holland nhiệt tình ôm Lục lão phu nhân.
“Dì khỏe, thật lâu không gặp con.” Holland cùng Lục Kiêu học cùng trường quân đội, cùng ra chiến trường, sau Lục Kiêu bị thương trở về, Holland vẫn đóng ở tiền tuyến đã rất lâu mới trở về Đế Tinh.
Lục lão phu nhân cùng Holland hàn huyên vài câu mới đem Lăng Sầm giao cho hắn: “Nhờ con chăm sóc Lăng Sầm nhé…”
“Vâng.” Holland nghiêm túc nhận lời, đưa Lăng Sầm ra xe. Lăng Sầm tự mở cửa khom người bước lên xe. Xe huyền phù thể thao mới toanh, có hơi thấp.
Hai người ngoại trừ chào hỏi khi Holland vào nhà lúc nãy thì không nói gì thêm. Trên xe Holland mở nhạc nho nhỏ. Holland thì vẫn còn xấu hổ vì đã hiểu lầm Lăng Sầm. Lăng Sầm thì quá phục độ bổ não của Holland, không dám nói chuyện sợ hắn lại nghĩ ra thứ vớ vẩn gì mắc công cậu lại phải tức cái lồng ngực.
Xe huyền phù một đường thuận lợi qua các cửa kiểm soát điện tử vào tận bên trong quân bộ, cửa cuối cùng mới có cảnh vệ bước ra.
“Chào trung tướng!” Cảnh vệ nghiêm túc giơ tay chào. “Vị này là…”
Holland đưa giấy thông hành đã được duyệt trên đầu cuối cho cảnh vệ kiểm tra. “Là khách của tôi, đây là giấy thông hành, đã được duyệt.”
“Mời đi.” Đối phương kiểm tra cẩn thận, không có vấn đề gì mới nhấn mở cửa điện tử. Holland lái xe xuống gara. Hắn mở cửa, thân sĩ muốn đỡ Lăng Sầm, cậu vội né ra.
“Cảm ơn, nhưng không cần.” Lăng Sầm mỉm cười khách sáo từ chối.
Holland cũng cười đáp lại. Thật không nghĩ Lục Kiêu lại là người đầu tiên có con, cũng không ngờ Lăng Sầm lại là người dịu dàng như vậy.
Holland đưa Lăng Sầm tới cửa tòa nhà hành chính thì dừng lại, gửi đi một tin nhắn.
“Làm sao vậy?” Lăng Sầm nghi hoặc.
“Không có gì, tôi gọi người ra đón chúng ta.” Nói rồi bước vào thang máy, nhấn tầng 17. Cửa thang máy đóng lại, Lăng Sầm lợi dụng phản chiếu kim loại trong thang máy sửa sang lại quần áo.
“Tôi hỏi cậu cái này, sao tự nhiên cậu lại muốn đến tham ban Lục Kiêu?” Holland tò mò hỏi một câu.
Lăng Sầm nghe hỏi quay sang nhìn Holland, nhếch môi mắt sắc cười lạnh đáp: “Biểu thị chủ quyền…”
“……” Holland á khẩu, gì gì gì, tự nhiên đổi sắc mặt nhìn thật lạnh người, không còn chút dịu dàng nào luôn, cứ như đổi thành một người khác.
“Ting!” Thang máy đúng tầng mở ra. Lăng Sầm thong thả bước ra.
“Lăng… Lăng Sầm!!” Một nam nhân đứng chờ sẵn ở cửa thảng thốt.
“Ellen… Cậu không thấy tin nhắn của tôi à?” Holland không biết nên nói gì, anh rõ ràng nhắn là bạn đời của Lục Kiêu đến thăm, cả Liên Bang có ai không biết bạn đời Lục Kiêu là Lăng Sầm, có gì mà Ellen ngạc nhiên chứ. Holland quay sang Lăng Sầm giới thiệu: “Đây là phó quan của Lục Kiêu, mấy năm trước đã đi theo Lục Kiêu, sau này khi Lục Kiêu trở về đã đề cử cậu ấy cho tôi. Hiện tại đã là thượng úy. Khi Lục Kiêu lần nữa trở về quân bộ, Ellen đã xin được điều trở về tiếp tục làm phó quan cho Lục Kiêu.”
Xét theo tình hình này, Lục Kiêu từ nay về sau chỉ có thể làm văn chức, làm phó quan của anh sẽ không có quân công, rất khó thăng tiến quân hàm nhưng Ellen vẫn từ bỏ quan lộ Lục Kiêu chuẩn bị cho hắn, trở về làm trợ thủ cho Lục Kiêu.
Lăng Sầm hiểu ý Holland, tươi cười cảm kích, chủ động chào Ellen: “Chào cậu.”
“Chào anh!” Ellen