"Là 20 vạn một tháng..." Nếu không đủ vẫn có thể tùy ý quẹt bằng tài khoản chung, cũng không cần báo trước. Lục Kiêu thấy khuôn mặt lão tướng quân như ăn phải ớt, nửa câu sau đành nuốt lại không nói.
Lão tướng quân thì rơi vào tình trạng tự hỏi tuần hoàn, vì sao cùng là Omega chênh lệch lại lớn như vậy? Vì sao ông và Lục Kiêu cũng cùng là Alpha cuộc sống cũng chênh lệch lớn vậy?
"Cậu có phải đã hạ vu độc người ta không?" Lão tướng quân tức tối hỏi.
"Không có." Lục Kiêu nhẹ nhàng nhún vai, lão tướng quân có thiên phú về mặt quân sự nhưng về thông hiểu tâm lý Omega đúng là không có năng khiếu, kết hôn nhiều năm thì bị đánh càng nhiều, mãi vẫn không chịu hiểu Omega nhà mình muốn gì. Không giống như anh, biết làm cho Lăng Sầm vui nha, anh có chút đắc ý nho nhỏ trong lòng. "Có thể... Lăng Sầm, em ấy có mở một phòng làm việc, thu nhập khá khá nên tiền tiêu vặt cho tôi nhiều hơn."
"Cậu làm sao biết được phòng làm việc của Lăng Sầm thu nhập ra sao?" Nếu ông mà dám tra xem thu nhập của Omega nhà ông, chắc bị đánh còn thảm hơn, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, ông đã từng trót dại một lần, bạn đời của ông đã dùng hành động nói rõ cho ông một chuyện, tiền của hắn là của hắn, tiền lương của ông cũng là của hắn...
"Em ấy hay nhờ tôi kiểm tra lại các hạng mục thu chi giúp em ấy, Lăng Sầm nói em ấy không am hiểu mấy cái này, sợ không phát hiện sai sót." Lục Kiêu vẫn ôn hòa giải thích. "Trước kia, khi mới kết hôn, em ấy còn giao toàn bộ tài sản nhờ tôi quản lý, tiền thu vào thì chuyển vào tài khoản chung, từ đại ngôn đến hợp đồng đóng phim và quảng cáo, mãi sau này khi em ấy học quản lý mới nhận lại quyền." Dù là từ khi nhận lại, một số khoản giảm doanh thu tới tận 20%, đúng thật là không có thiên phú về mặt kinh doanh. Nhưng Lục Kiêu cũng chả thấy có vấn đề gì, anh vẫn thích cảm giác được vợ quản.
Càng nghe lão tướng quân càng thấy bi thương.
"Vậy mặt khác đi, hai người sống chung làm sao?" Lão tướng quân nghe nãy giờ bản thân vẫn chưa rút được bí quyết, quyết tâm vứt mặt mũi hỏi vấn đề riêng tư của vợ chồng người ta.
"Mặt khác?" Lục Kiêu suy nghĩ, nghĩ đến chuyện vui lại cười ngô nghê: "Trước kia khi tôi đi làm ở đại học Reiss, thỉnh thoảng có thời gian em ấy sẽ đến nghe giảng, luôn khen tôi giảng bài rất hay." Dù cái gì cũng không hiểu, không ngủ gục thì cùng học viên trong lớp chuyền giấy...
"Mỗi ngày thì em ấy chuẩn bị sẵn quân phục để tôi mặc đi làm, đặt ở phòng ngủ."
"Những ngày không đi làm, nếu tôi ở thư phòng làm việc em ấy sẽ chuẩn bị trái cây cắt nhỏ, trà và một ít điểm tâm."
"À, em ấy còn nấu cơm, còn làm món Trung cho tôi."
"Cậu ấy còn làm đồ ăn Trung Hoa cho cậu?" Lão tướng quân ngạc nhiên, thời nay Omega còn chịu nấu ăn, không phải có người giúp việc hoặc người máy sao? Ông chưa thấy Omega nhà ông nấu ăn bao giờ.
Lục Kiêu không hiểu ý ông lắm, mờ mịt giải thích: "Em ấy không biết làm món Anh, em ấy có nói nếu tôi thích sẽ đi học, nhưng tôi thấy khá phiền nên đã ngăn cản." Lục Kiêu ăn hoài cũng ăn ra được cái tinh túy của đồ ăn Trung Hoa, giờ ăn lại món Anh có khi còn thấy không ngon bằng, đặc biệt là món Trung Lăng Sầm nấu cho anh, anh nguyện ý ăn cả đời cũng không chán. Lục Kiêu thể hiện với lão tướng quân, anh giờ không còn quá thích món Anh.
"......" Này là trọng điểm sao? Omega người ta chịu tự tay làm cơm cho nhà ngươi, nhà ngươi còn kén cá chọn canh, còn ra vẻ 'khoan dung' không thích món Anh lắm nên ăn món Trung cũng được... Nếu linh hồn của Lăng Sầm và Omega nhà ông mà đổi cho nahu, Lục Kiêu chắc chắn bị đánh chết một vạn lần. Ông cũng GATO đến muốn đánh người, coi cái nụ cười hạnh phúc thiếu đánh kia kìa. Ông phải dùng định lực để ngăn lại kích động bản thân, không thể đánh tiểu tử Lục gia, nếu không lão cha của hắn sẽ đánh mình.
"Nhưng hiện tại em ấy mang thai, nên cũng khá lâu không tự mình xuống bếp, chỉ chuẩn bị trái cây và đồ ăn vặt giúp tôi thôi." Lục Kiêu nhịn không được khoe ra chuyện Lăng Sầm mang thai...
"......Chúc mừng cậu." Lão tướng quân chua xót hết cả lòng mề, tin này ông cũng có nghe đồn, dù bộ phim của Lăng Sầm bạo hỏa, cậu vẫn luôn ở nhà không bước chân ra cửa.
Lão tướng quân ngồi nghe nửa ngày toàn nghe Lăng Sầm làm này làm nọ cho Lục Kiêu, hoàn toàn không thấy Lục Kiêu làm chuyện gì đặc biệt. Đành hỏi thẳng: "Còn cậu đâu? Cậu làm những gì?"
Lăng Sầm không có khả năng vô duyên vô cớ hiền lành ôn nhu như vậy, hôm qua tuy chỉ gặp thoáng qua ông vẫn có cảm giác đây là một Omega lạnh nhạt, giọng điệu nói chuyện với Holland ông cũng có nghe qua cũng rất lạnh nhạt. Có thể thấy Lăng Sầm đối với Alpha thái độ là như nhau, chỉ có Lục Kiêu là khác biệt, chắc chắn Lục Kiêu phải làm gì đó thì Lăng Sầm mới đối xử với anh khác biệt như vậy.
Lục Kiêu cố gắng suy nghĩ nát cả óc, cuối cùng đề xuất: "Nếu không, ngài mua một ly trà sữa mang về thử xem."
Hiện tại, chỉ cần anh mua cho cậu một ly trà sữa, đảm bảo Lăng Sầm sẽ ngay lập tức đem anh khen lên đến tận trời, trở thành người chồng Alpha tốt nhất Liên Bang, tốt nhất vũ trụ luôn. Tối đến còn nhiệt tình phục vụ đến khi anh thỏa mãn.
"... Ta thử xem." Lão tướng quân mờ mịt đáp, ông cũng thật không biết làm gì hơn. Nếu không thành công ông cũng chỉ mất một ly trà sữa, nếu thành công biết đâu sau này Omega của ông sẽ hiền lành với ông hơn, không đánh ông nữa. Lão tướng quân như còn đang suy nghĩ, hơi lơ đãng đứng lên: "Ta đi trước, cậu làm việc đi." Ông nghĩ xem nên mua trà sữa vị gì.
"Ngài đi thong thả." Lục Kiêu không tiện đứng lên tiễn, chỉ ngồi ở ghế gật đầu. Sau đó, anh vội vã làm việc, nói chuyện nãy giờ mất bao nhiêu là thời gian, anh còn một núi công văn chưa xử lý đây này. Lục Kiêu cắm cúi làm đến chiều vẫn thấy còn khá nhiều, lại mới đến thêm một loạt công văn khẩn, đành lấy đầu cuối nhắn tin báo cho Lăng Sầm hôm nay anh tăng ca, cậu nên ngủ trước, không cần chờ anh.
Lăng Sầm rất nhanh đã trả lời.
[Ngày mai