“Ta đoán cậu đã biết.” Bạch phu nhân nhìn về phía Lục Kiêu.
Lục Kiêu gật đầu xác nhận.
“Nhưng cậu không tra xét đến cùng… Đúng là một lựa chọn thông minh.” Bạch phu nhân bình thản nói tiếp. “Hiện giờ Lăng Sầm cùng cậu sống khá tốt, ta cũng không muốn đến quấy rầy hai người, chuyện cũ cũng không định nhắc lại. Nhưng khoảng thời gian trước, ta có nhìn thấy video Lăng Sầm bảo hộ danh dự cho cậu, ta suy nghĩ cẩn thận, đột nhiên nhớ đến một chuyện nên chúng ta mới có buổi gặp mặt hôm nay.”
“Ngài muốn nói điều gì?” Vì thái độ xa cách, Lăng Sầm theo phép lịch sự dùng kính ngữ.
“Là chuyện về em gái của ta, năm đó, nó vì muốn cùng cha cậu ở bên nhau nên lựa chọn rời bỏ Bạch gia, nghe cứ như một chuyện xưa theo mô tip cũ mèm nhàm chán nhỉ?” Giọng điệu nàng có hơi chút khinh miệt, cúi đầu dùng tay khẽ phủi bụi ảo tưởng trên vạt áo trắng tinh. “Loại chuyện về tiểu thư nhà quyền quý, sống chết phải gả cho người mình yêu, bất chấp gia tộc, rồi làm cho chính mẹ mình tức chết.”
Lăng Sầm theo bản năng nhìn sang Lục Kiêu, hai người đều thấy sự khiếp sợ trong mắt nhau, mẹ cậu chưa bao giờ kể về những chuyện này.
Bạch phu nhân quyết ý kể ra mọi chuyện vào hôm nay.
Vào một ngày tháng năm xưa cũ nào đó, thật ra cũng không quá xưa, chỉ là khi đó Lam Quân Y còn mang họ Bạch. Nàng vẫn còn là một tiểu thư quyền quý ngây thơ hồn nhiên. Bạch gia là thế gia truyền thừa, ở đời của nàng, dòng chính chỉ có một Alpha là Bạch Quân Thanh và Omega là nàng nhỏ hơn chị rất nhiều, khi cha mẹ tương đối lớn tuổi mới sinh ra. Huyết mạch Bạch gia thưa thớt nên cũng không xảy ra tình huống tranh giành quyền thừa kế. Bạch gia yêu thương muốn giữ Bạch Quân Y trong nhà, dự định sẽ tìm một Alpha phù hợp làm con rể, cùng Quân Thanh xử lý gia nghiệp. Nhưng cũng không phải là nuôi phế, nên Quân Y được dạy dỗ quản lý thương nghiệp từ sớm, cũng tham gia vào một số hoạt động kinh doanh trong nhà. Trong một lần nàng cùng Quân Thanh tham gia một tiệc tối thương nghiệp, đã gặp gỡ Lăng Bình. Khi đó Lăng lão gia tử vẫn còn sống, sinh ý Lăng gia đang ở kỳ đỉnh cao nhưng so sánh với gia tộc thương nghiệp truyền đời như Bạch gia, thì cũng không biết nên lấy cái gì mà so cho phải. Nên xét về thân phận, hai người Quân Y và Lăng Bình như trời với đất. Nhưng Quân Y tựa như bị bỏ bùa, đặc biệt yêu thích một Lăng Bình ôn tồn, lễ độ, lại có khả năng pha trò làm nàng vui vẻ. Lăng lão gia tử biết con trai được nhị tiểu thư Bạch gia yêu thích thì mừng muốn chết, cực lực ủng hộ tình cảm hai người. Chỉ cần có thể kết thân với Bạch gia, gia nghiệp của Lăng gia chắc chắn sẽ mở rộng, cũng sẽ có một chỗ đặt chân vững chắc trong giới thượng lưu. Lăng Bình thì còn ôm mộng lớn hơn. Nếu hắn trở thành Alpha của Quân y, chính thức là người của Bạch gia, cùng thế hệ này, Bạch gia cũng chỉ còn một Alpha nhưng lại là giới tính nữ, nếu hắn đủ thủ đoạn, lại có thời cơ thích hợp để tranh đua, bày ra khả năng kinh thương của bản thân, không phải toàn gia nghiệp của Bạch gia sẽ giao hết vào tay hắn hay sao. Quân Y bị tình yêu che mờ mắt nhưng người Bạch gia thì không mù, những tâm tư này họ đều nhìn thấy nên cha mẹ nàng nhất quyết phản đối mối quan hệ này, nhiều lần khuyên nhủ phân tích, chị của nàng cũng bỏ công bỏ sức thu thập chứng cứ khắp nơi, muốn đánh thức em gái u mê.
“Nhưng hôm nay ta ngồi đây, cùng cậu, con của nàng và Lăng Bình, chứng tỏ em gái đã lựa chọn điều gì.” Bạch phu nhân cười khổ.
Mày Bạch phu nhân khẽ nhíu, nhớ lại những hồi ức không mấy tốt đẹp, nói tiếp: “Nàng lựa chọn đi theo với Lăng Bình, bất chấp khuyên nhủ hay đe dọa từ gia đình. Mẹ của chúng ta khi đó cũng phát hiện thân thể có vấn đề, cần thực hiện một cuộc tiểu phẫu, bà nhân cơ hội này, lấy sức khỏe ra uy hiếp nàng, nếu nàng đi theo Lăng Bình bà sẽ không làm phẫu thuật. Nhưng em gái ta không tin, nàng nghĩ mẹ chỉ là lấy cớ lừa nàng, hơn nữa nếu mẹ thật sự bị bệnh, giận nàng không chịu phẫu thuật, thì cha cũng sẽ bắt buộc bà đi.” Bạch phu nhân chậm rãi hít thở điều tiết cảm xúc tiêu cực đang bành trướng trong lòng. “Mọi người trong nhà lúc đó đều giận lẫy oán trách nhau, em gái ta cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ quyền thừa kế ở Bạch gia, nhất định kết hôn với Lăng Bình, theo Lăng Bình đến Tố Nguyệt Tinh.”
Lăng lão gia tử vô cùng thất vọng, kế hoạch muốn mượn Bạch gia để tham dự vào giới quý tộc hoàn toàn thất bại, chưa kể mọi người đều biết Bạch gia không chấp nhận cuộc hôn nhân này. Hơn nữa, cưới cô con dâu này về cũng không mang về một khoản gia sản kếch xù như dự đoán. Nhưng cũng may Quân Y vẫn dùng tài năng kinh doanh của mình chinh phục ông, Lăng gia cũng phát triển thêm một cách ổn định, có nàng tiếp quản sự vụ, Lăng gia sẽ phát triển bền vững vài trăm năm, ông cũng coi như an tâm nhắm mắt. Lăng Bình thì lại không thể chấp nhận sự thật khác một trời một vực với mong muốn ban đầu của hắn, hắn không chấp nhận được một Quân Y không phải là nhị tiểu thư Bạch gia, không tiền tài, không địa vị, chưa kể sau khi lấy về mọi chuyện cha hắn đều bắt hắn nghe theo nàng, kể cả việc kinh doanh của Lăng gia, việc kinh doanh của nhà hắn, cũng nghe nàng chỉ đạo.
Bạch phu nhân cũng không nói tỉ mỉ về cuộc sống của Quân Y sau khi kết hôn nhưng Lăng Sầm lớn lên ở Lăng gia, có chỗ nào không rõ. Cậu cũng chua xót cúi đầu cười khổ.
Lục Kiêu nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy tay cậu ở dưới bàn, Lăng Sầm theo bản năng trở tay, cùng Lục Kiêu đan 10 ngón tay vào nhau.
Tinh thần lực của Bạch phu nhân không thấp, lập tức nhận ra hành động của hai người, cảm xúc dao động khó nén, từ túi không gian rút ra một hộp thuốc lá màu bạc cao cấp dành cho phái nữ, rút ra một điếu thuốc muốn hút một hơi bình ổn tâm trạng nhưng đảo mắt qua bụng Lăng Sầm, lại yên lặng cất vào.
Phòng khách nhất thời lặng ngắt như tờ, ba người đều không lên tiếng, chỉ có tiếng ‘cạch’ nhỏ khi đóng nắp hộp thuốc lá vang vọng.
Lúc này Lục Kiêu cũng không biết nên làm gì, anh chỉ có thể ở bên cạnh Lăng Sầm.
Một lúc sau, Bạch phu nhân nói tiếp: “Nhưng có một điều không ai có thể ngờ, không biết vì buồn bực hay thất vọng hay một cảm xúc tiêu cực thái quá ảnh hưởng, hoặc có thể lúc trước chẩn đoán có chỗ nào sai sót, việc trì hoãn phẫu thuật gây nên một hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Bệnh tình của mẹ ta chuyển biến xấu cực nhanh mà không ai lường trước được, chờ đến khi bà chấp nhận quay lại bệnh viện thì… mọi thứ đã muộn.”
“Sau khi lo xong tang sự, cha ta đã gạch tên em gái khỏi gia phả Bạch gia, ông không thể chấp nhận việc mẹ ta rời đi, tự trách và đau khổ khiến ông dần suy sụp, thân thể suy yếu, ta bắt buộc phải nhận lấy vị trí gia chủ. Em gái ta trước khi mẹ ta mất vẫn còn liên hệ, nàng vẫn muốn thuyết phục chúng ta, chúng ta cũng muốn nàng nhận sai trở về, nhưng sau chuyện của mẹ… Hai bên đã không còn liên hệ.” Hai bên đều biết mọi chuyện không có khả năng vãn hồi.
Khi đó Bạch gia đưa qua cho nàng toàn bộ trang sức nàng đeo thường ngày và một mỏ quặng tinh đứng tên của riêng nàng, là món quà nhỏ nàng nhận được trong sinh nhật trưởng thành, coi như cắt đứt quan hệ, nàng cũng đổi tên thành Lam Quân Y.
Thời gian trôi đi, khi thân thể Lăng lão gia tử dần suy yếu, dần dần chuyển giao quyền lực cho Lăng Bình, ngày qua của Lam Quân Y càng thêm khó khăn. Tình cảm vợ chồng hoàn toàn không giống như nàng từng ảo tưởng, thậm chí có thể nói là chả có chút tình cảm nào, nàng chỉ có thể cố gắng hết sức để phát triển Lăng gia, dùng năng lực để duy trì địa vị, chiếu cố Lăng Sầm nhỏ tuổi. Có thể là hối hận, áy náy với người nhà, có thể là dằn vặt, đau khổ trường kỳ vì tình cảm vợ chồng, cũng có thể vì lao tâm lao lực quá mức mà gen nàng đột nhiên suy kiệt. Khi nàng suy yếu nằm trong bệnh viện, Lăng Bình đã mang theo Lý Đình đến diễu võ giương oai, cảm xúc tức giận Lam Quân Y cũng có nhưng không quá nhiều, nàng cũng đã đoán được ít nhiều, điều nàng lo lắng chính là tương lai của Lăng Sầm,