Edit: Lạc Yên
Nhân viên công tác trong trường quay nghe tiếng la lớn của Lăng Sầm đều quay lại nhìn. Bảo an thì hốt hoảng lập tức chạy như bay lại.
“Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với ngài?” Đội bảo an vây lấy Lăng Sầm liên thanh hỏi.
“Vị tiên sinh này ngăn cản chúng tôi quay phim, làm chậm tiến độ của đoàn phim, cảm phiền anh mời vị tiên sinh này tự giác rời đi.” Ngữ khí Lăng Sầm vô cùng nghiêm khắc, đặc biệt hai chữ ‘tự giác’ còn được gằn mạnh.
Nhân viên bảo an cũng đã theo nhiều đoàn phim, quay phim ở rất nhiều nơi, vị nhị công tử này hắn cũng nhận ra, loại người này hắn không dám đắc tội. Bảo an đành im lặng đứng chắn giữa hai người nhưng cũng không dám nói gì thêm. Lăng Sầm thấy vậy sắc mặt lại đen thêm mấy phần. Kane thấy thái độ của bảo an thì còn thò đầu qua cười cợt.
“Đừng tức giận nào, tôi biết em vội chuyện đoàn phim, để tôi nói với đạo diễn một tiếng, buổi tối cho em nghỉ ngơi một buổi, được không nào?” Vừa nói vừa đặt tay lên vai Lăng Sầm bóp nhẹ.
Lăng Sầm chán chả buồn nói, tay trái túm lấy vai phải của Kane, bả vai phải hơi trầm xuống làm tay Kane trượt ra, chuẩn bị cho hắn một cú quật qua vai. Đạo diễn nghe tiếng cũng vừa chạy tới, thấy cảnh này thì sợ hết hồn vội quát bảo Lăng Sầm ngừng lại. Ông quay phim hết cả nửa đời người, vừa thấy động tác ông biết ngay ý định của Lăng Sầm.
Quật qua vai
Quật qua vai
Lăng Sầm nghe ông gọi cũng buông tay, làm như không có gì lạnh nhạt đứng sang một bên.
Đạo diễn quét mắt nhìn một đám bảo an đứng như một đống tượng không một ai dám tiến lên thì liền hiểu rõ tình huống. Ông cũng không muốn làm căng với vị nhị công tử kia, chỉ có thể một bên che chở Lăng Sầm, bảo cậu rời đi trước, một bên vẫy lui bảo an, lại phải chính mình cười nói tự thân thỉnh vị đại phật thị phi này rời đi.
“Em có sao không? Có bị thương chỗ nào không?” Đi khuất thì Lăng Sầm vội đến kiểm tra tình hình Hailey.
“Em không sao.” Hailey cười đáp lại. Cô phản ứng cũng khá mau, vừa thấy tay Alpha kia quơ ra cũng đã tự lui lại nhưng vẫn hơi chậm nên mới va chạm một chút, khi nãy thì đau chứ bây giờ đỡ nhiều rồi.
“Đều là anh không tốt, làm liên lụy đến em.” Lăng Sầm tự trách nói. Nếu cậu chịu lá mặt lá trái với gã kia, ngọt nhạt mà dụ hắn rời đi thì Hailey cũng không tự nhiên bị liên lụy.
“Em không có bị thương mà, lúc đó em cũng có tránh đi rồi.” Hailey lại nhắc nhở Lăng Sầm, “Em nghĩ gã ta sẽ còn đến nữa, gã chưa chiếm được thì chưa chịu từ bỏ.”
Lăng Sầm cũng biết điểm này, cậu cũng đau đầu không thôi, không biết phải làm sao để cho gã ta chịu từ bỏ.
“Carl còn ở bên này phải không?”
“Vâng, vẫn còn ở đây đó anh. Hắn đang nghỉ phép.” Hailey khó hiểu nói. Cậu Beta này cũng lạ lắm à nha, sau khi nhận được lịch trình du lịch, mỗi ngày đi đến đâu cũng đều chụp ảnh gửi cho cô.
“Ừ, vậy là tốt rồi.”
Lăng Sầm quyết định gọi điện cho Carl. Carl cũng đồng ý ngày mai sẽ trở về bảo hộ Lăng Sầm. Lăng Sầm thở phào nhẹ nhõm…Carl là người Lục Kiêu lựa chọn, cậu tin tưởng mắt chọn người của Lục Kiêu.
Buổi tối sau khi công việc kết thúc, Hailey dõi trước dõi sau cẩn thận xem xét xác định Kane không còn ở đây, mới đưa Lăng Sầm ra xe huyền phù. Trên xe, Lăng Sầm mơ màng buồn ngủ, Hailey tri kỷ không lên tiếng quấy rầy cậu nhắm mắt nghỉ ngơi. Vừa ra khỏi tòa nhà một đoạn, đột nhiên xe huyền phù phanh gấp lại, thiếu chút nữa làm Lăng Sầm đập mặt vào ghế trước. May mà hệ thống an toàn khởi động kịp thời chứ không là có nguy cơ hủy dung rồi.
“Á…, làm sao vậy?” Lăng Sầm mắt còn chưa mở ra đã thản thốt hỏi.
“Hình như là Kane.” Hailey cũng không biết phải nói gì.
Cô rõ ràng đã kiểm tra kỹ càng, không biết tại sao bây giờ lại xuất hiện. Một khoảng đường ngập tràn hoa và ánh nến, một dàn nhạc mười mấy người đang tấu một khúc nhạc thanh nhã. Kane khoe dáng ôm hoa đứng trước chiếc siêu xe huyền phù bản giới hạn mỉm cười nhìn bọn họ. Đây là làm gì? Định đóng phim thần tượng hả? Tốc độ cũng nhanh lắm, khi nãy cô kiểm tra cái gì cũng chưa có, vậy mà mới quay qua quay lại 10 phút đã có thể làm đến mức này…Hailey chỉ có thể phun tào trong lòng.
Lăng Sầm cũng nghe được tiếng nhạc, liếc mắt thấy cả con đường bị chặn kín thì lập tức nổi bão.
“Anh hôm nay nhất định phải đánh chết cái tên điên này!” Lăng Sầm nghiến răng nghiến lợi tháo chùy cứu hộ trên xe huyền phù, mở cửa bước xuống muốn quyết chiến 300 hiệp cùng Kane. Hailey còn đang ngơ ngác chưa biết làm sao, thấy dáng vẻ của Lăng Sầm cũng hết hồn, vội chồm người kéo cậu lại.
“Lăng ca, anh bình tĩnh, bình tĩnh, đó là nhị công tử của tập đoàn Danas!!”
Hailey thật cũng muốn điên mất thôi…Một tên điên chặn đường tỏ vẻ thâm tình, cả nến, hoa và dàn nhạc cũng mang đến lấy lòng, mà người kia thì không chỉ không cảm động mà cũng nổi điên đòi đi đánh chết người… Thế giới này điên cả rồi.
Lăng Sầm thật muốn đấm cho Kane một phát chết lun. Cậu tốn bao nhiêu công sức nhờ đạo diễn hỗ trợ để tin tức ở đoàn phim hôm nay không lộ ra ngoài, lo đầu này, chặn đầu kia cả buổi chiều, lại còn phải quay rất nhiều cảnh phim, mệt bỏ mẹ. Vậy mà đến giờ này rồi, Kane vẫn chui đầu ra làm trò, thể nào cũng lên đầu đề bát quái…Tưởng tượng đến việc Lục Kiêu nhìn thấy những tin tức này trên Tinh Võng, cậu vất vả bao nhiêu mới khiến cho anh chấp nhận chính mình, nếu bởi vì những bát quái này mà hiểu lầm cậu…Lăng Sầm hận không thể cũng Kane đồng quy vu tận.
“Em bỏ tay ra đi, anh bình tĩnh rồi.” Lăng Sầm hạ giọng kìm nén mà nói.
Hailey do dự buông tay, Lăng Sầm cố gắng hít sâu bình ổn tâm trạng.
“Để em xuống tống cổ hắn đi.” Hailey xông xáo muốn xuống xe, Lăng Sầm vội ngăn cô lại.
“Vẫn là để anh đi đi.”
Tính tình bá đạo của Kane lúc chiều cậu xem như đã lĩnh giáo, vạn nhất động tay chân, dù cậu là một Omega cũng là nam nhân, sao có thể để một tiểu cô nương như Hailey chịu khổ được. Hơn nữa, chính mình bị công ty Thịnh Hòa từ bỏ, chịu theo bên cậu cũng chỉ có mỗi Hailey thật lòng, là do cậu không có năng lực… Nếu lại để Hailey vì mình mà chịu thương tổn, cậu sẽ không thể tha thứ cho mình được.
Lăng Sầm không màng Hailey ngăn cản, dứt khoát bước xuống xe.
Thấy người đi đến là Lăng Sầm, mắt Kane sáng rực lên. Khẽ búng tay một cái, lập tức dàn nhạc đổi một bản tình tứ, lãng mạn. Ánh mắt hắn dán chặt lên thân thể Lăng Sầm, chỉ là một bộ quần áo hưu nhàn thấp điệu cũng không thể nào che dấu được vòng eo nhỏ xinh, cơ thể thon dài, nhìn qua là đã thấy mỹ vị tận xương. Mới nhìn thôi mà hắn đã cảm thấy ngứa ngáy hết cả người. Quan trọng nhất là hương vị trên người Lăng Sầm chứng tỏ cậu vẫn là một Omega thuần khiết chưa từng bị đánh dấu.
Lăng Sầm nghe thấy âm nhạc biến đổi cũng thấy tay ngứa, muốn đánh người quá phải làm sao bây giờ? Tiếc rằng cây chùy đã bị Hailey cướp lại mất rồi, đánh tay không với một Alpha, thôi thôi, chịu thiệt sẽ là cậu mất thôi.
“Garfield tiên sinh, ngài đây là…”
“Muốn mời em cùng ăn bữa tối, trăng đêm nay cũng thật đẹp, chỗ tôi đặt vẫn còn giữ cho em.” Kane tỏ vẻ tiêu sái nói. “Em bây giờ chắc có thời gian cùng tôi bắt đầu cuộc hẹn này rồi.”
Dứt lời thì săn sóc mở sẵn cửa xe, thân sĩ đứng một bên đưa tay mỉm cười.
“Không cần.” Lăng Sầm lạnh giọng đáp, “Tôi không có hứng với việc ăn tối cùng ngài, hôm nay không có, về sau lại càng không.”
Vừa nói cậu vừa lui ra xa, cùng Kane bảo trì khoảng cách 2m. (Nghe cứ như sợ lây COVID-19 vậy, haha)
Kane đối với khuôn mặt mỹ diễm nhưng lạnh lùng của Lăng Sầm lại càng yêu thích không thôi. Muốn tức giận cũng không tức giận nổi, Lăng Sầm quả nhiên là đặc biệt hơn tất cả những Omega mà hắn đã nếm qua. Ánh trăng thanh lãnh, mỹ nhân lãnh diễm, mẹ nó, quá là tuyệt!!!
Kane kìm lòng không đặng